Lý Hạo cười ha hả nói: "Mấy vị trước đừng cạnh tranh những thứ này, ta kiểm lại một chút thu hoạch lần này, lần này thu hoạch nhiều lắm, bảo khố Từ gia bị ta chiếm trọn, thứ tốt không ít, ta một người không kiểm hết nổi, mấy vị giúp ta kiểm lại một chút."
Nói rồi hắn rút một sợi dây xỏ nhẫn trữ vật thật dài từ trong áo giáp ra.
Mấy người kia nhìn mà có chút líu lưỡi!
Từ gia này... Lần này thực sự bị lừa thảm rồi.
Lần này Lý Hạo thu hoạch thật sự là quá nhiều, bảo khố Từ gia bị bưng, bốn vị Húc Quang của Râu Đỏ bị thảm sát, Từ Tinh, Hoàng Tướng quân và Nhị tổng quản bị hắn diệt, đến cuối cùng ngay cả Từ Khánh đều bị bọn họ giết chết.
Từ gia lần này, nếu như Râu Đỏ cũng coi như người của bọn họ, chết trọn vẹn tám vị Húc Quang cấp độ cường giả.
Mà vào lần trước, bị giết chín vị.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, số lượng Húc Quang Từ gia tổn hao lên đến hai bàn tay, tổn thất quá nặng nề, không còn cách nào đánh giá.
Đương nhiên, khía cạnh này cũng đã được chứng minh rồi, bá chủ phương đông, nội tình thâm hậu, trong gia tộc đến bây giờ còn có không ít cường giả, Thiên Địa tướng quân hai vị Thuế Biến kỳ còn sống, còn có một vài vị khanh cung phụng cũng chưa có chết, cộng thêm loại lão quốc công tầng thứ sáu mới xuất hiện này...
Nếu như trong di tích còn có cường giả, trong quân cũng còn một vài Húc Quang, thực lực Quốc Công Phủ vẫn còn cường hãn như cũ.
Thế lực như vậy mới có thể trấn áp phương đông.
Chứng kiến Lý Hạo lấy ra chuỗi dây xỏ thật dài, mọi người cũng là không nói gì.
Rất nhanh, mỗi người cầm lấy một vài nhẫn trữ vật, bắt đầu giúp đỡ kiểm kê chiến lợi phẩm, nhiều lắm, một mình Lý Hạo kiểm kê cũng không xuể.
...
Mà Lý Hạo không để ý chủng loại của đám đá Thần Năng kia.
Hắn coi trọng mấy món đồ giá trị khác.
Ở trong bảo khố Từ gia, chủ yếu là một vài bảo vật trong tầng hai tầng ba, tầng hai có hơn hai mươi món Nguyên Thần Binh, tầng ba có ba món Nguyên Thần Binh, Thiên Kim Liên địa cấp bị hắn ăn hết, ngoài ra còn có một tấm lệnh bài và một mảnh vỡ binh khí.
Mà trong tầng thứ tư thì có một chiếc gương.
Đó là những bảo vật trong khố.
Lý Hạo lại lật nhìn sơ qua nhẫn trữ vật của Từ Tinh, Nguyên Thần Binh hai thanh, Sinh Mệnh Chi Tuyền tất nhiên cũng có, hơn nữa không chỉ một giọt, cả thảy ba giọt, xem ra, vị nhị công tử Quốc Công phủ này cũng có chút của cải, đáng tiếc chết quá nhanh, chẳng kịp dùng tới.
Mà vị Hoàng Tướng quân này mới vừa trở thành cường giả Thuế Biến kỳ, có hơi thiến thốn một chút, đá Thần Năng thật ra rất nhiều, thế nhưng bảo vật lại chẳng có bao nhiêu, chỉ thấy mỗi một giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền làm bảo bối tồn kho.
Vị cường giả do gia tộc bồi dưỡng này, không được giàu có như cường giả sinh trưởng tự nhiên trong hoang dã.
Bọn họ coi như đoạt được món bảo vật gì, cũng đều phải giao nộp ngay cho Quốc Công phủ.
Một vị Thuế Biến kỳ, nhưng lại nghèo muốn chết, cũng coi như khó gặp.
Cuối cùng Lý Hạo nhìn về phía nhẫn trữ vật của hai người còn lại, một cái của Râu Đỏ, một cái của Từ Khánh.
Râu Đỏ là đầu lĩnh đạo tặc Đông Hải.
Một Thuế Biến kỳ như vậy, bảo vật tuyệt đối không ít, những người như bọn hắn cũng sẽ không cất giấu của cải ở đâu đó, hải tặc trăm phần trăm đều sẽ mang thứ tốt theo người, chỉ có thể tin chính bọn họ mà thôi.
...
Một phen kiểm kê, Lý Hạo không ngừng choáng váng
Một lát sau, những người khác cũng kiểm kê xong thu hoạch.
Hơi thống kê sơ bộ, cũng đã khiến mọi người phải líu lưỡi.
Viên Thạc mở miệng nói: "Đá Thần Năng đại khái chín trăm năm mươi ngàn khối, Nguyên Thần Binh sáu thanh, áo giáp cổ một ngàn bộ, nhẫn trữ năng rất nhiều, Năng lượng thần bí nhiều lắm lười tính toán. Ngoài ra còn có Huyết Thần Tử hơn một trăm khối, chỉ là xem chừng không phải đồ chất lượng, thông thường cũng dùng được hơn ba ngày."
Chín trăm năm mươi ngàn khối!
Hồng Nhất Đường và Quang Minh Kiếm cũng không nhịn không được mà sửng sốt, nhiều như vậy là chưa từng thấy qua.
Mà Lý Hạo, cũng phải nhếch chân mày: "Bên phía ta, đá Thần Năng có hai trăm ngàn khối..."
"Ừ?"
Mấy người ngẩn ra, ngươi chỉ có đếm vài cái nhẫn trữ vật, nhiều như vậy?
"Từ Khánh không có nhiều đá cấp thấp, mấy khối lớn giống như của Hồng sư thúc thì lại có một ít, ta ngược lại không có tính vào, chủ yếu là Râu Đỏ, hắn vậy mà mang theo rất nhiều.”
Lý Hạo vui vẻ ra mặt nói: "Nguyên Thần Binh các cấp cộng lại, hai mươi chín thanh! chín giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền... Đáng tiếc Từ Khánh giống như đã dùng hết rồi, Râu Đỏ thì còn một ít."
Những thứ này đều là bảo vật thường gặp.
Một ít không phải thường gặp, tỷ như mảnh vỡ binh khí, lệnh bài, cái gương, những thứ này cũng có một ít, trong nhẫn trữ vật của Râu Đỏ dường như cũng có một chút bảo vật tương tự như vậy.
"Một triệu một trăm năm mươi ngàn đá Thần Năng, ba mươi lăm thanh Nguyên Thần Binh, chín giọt Sinh Mệnh chi tuyền..."
Mấy người đều tỏ vẻ thán phục.
Viên Thạc cũng không nhịn được nói: "Tiểu tử ngươi cũng to gan lớn mật, dám đi đánh cướp Định Quốc Công Phủ, gia tộc như vậy, lắng đọng mấy trăm năm, còn là bá chủ phương đông... Cũng khó trách có thể kiếm bộn lớn, ngươi phải biết, nếu lần này không có lượng lớn võ sư Ngân Nguyệt tới cứu viện, thì ngươi khó trốn không thoát!"
"Ta không có chuẩn bị đánh cướp bọn họ."
Lý Hạo vô tội nói: "Ta chỉ là đi lấy con Truy Phong Ngoa còn lại kia... Đó là bảo vật Bát Đại Gia truyền thừa, bọn họ cũng không dùng được..."
Mấy người không thèm để ý hắn.
Ngươi đi lấy Truy Phong Ngoa, đây không phải là đã sớm chuẩn bị chơi vố lớn với Từ gia sao?
Bằng không, người ta lấy được mấy trăm năm, có thể chắp tay tặng cho ngươi?
Nằm mơ đi!
Suy nghĩ lại một chút, bây giờ Lý Hạo tay cầm ba thanh Thần Binh của Bát Đại Gia rồi.
Mà Lý Hạo, lúc này cũng đang suy nghĩ, tự hắn sở hữu ba loại rồi, Chiến Thiên thành còn có một cái, cũng đang suy nghĩ tối đa chỉ có bốn món?
Ngay từ đầu, hắn cho rằng trừ kiếm trong tay của mình ra, đao trong tay lão sư, những món khác đều bị Hồng Nguyệt cướp đi, bây giờ xem ra, tổ chức Hồng Nguyệt tối đa cũng chỉ cướp được bốn món.
Kiếm của Lý gia, đao của Trương gia, quyền của Triệu gia, chân của Lưu gia, rùa của Vương gia, chùy của Hồng gia, thương của Chu gia, còn Trịnh gia?
Những món như thương, quyền, chùy thì Lý Hạo có thể hiểu, nhưng bảo vật của Trịnh gia là gì? Hắn thật sự không biết.
Trong bài dân ca, Trịnh gia đặc biệt nhất.
Những gia tộc khác, ít nhiều có chút gợi ý, còn Trịnh gia thì hoàn toàn không có bất kỳ gợi ý gì.
Bây giờ, thương, chùy, quyền khả năng đều ở bên phía tổ chức Hồng Nguyệt kia.
Lý Hạo thầm nghĩ lấy những thứ này, lại nghĩ tới vị Vương thự trưởng trước đó ở Chiến Thiên thành từng nói với hắn, thu tập được khí giới của Bát Đại Gia, có thể đi tìm ông, ông muốn mượn dùng một chút... Hiện tại thu tập được ba cái rồi, những cái còn lại, thì sợ chưa giết chết được Ánh Hồng Nguyệt thì chưa cầm được.
Không suy nghĩ thêm những thứ này nữa, Lý Hạo cười toe toét nói: "Lần này là phát tài thật, chẳng qua thứ đá Thần Năng này, hóa thành thực lực mới có tác dụng, chồng chất trong nhẫn trữ vật, cũng chỉ là phế vật!"
Nhưng có tới hơn một triệu khối đá, bọn họ không có khả năng hấp thu hết, thứ này hấp thu như thế nào đi cũng là có cực hạn.
Bằng không, Từ gia người ta cũng không ngốc, lại chỉ biết nhét trong bảo khố làm tồn kho?