Mọi người có nhận được tin Nam Quyền truyền âm.
Lý Hạo còn đang bận, không rảnh hồi đáp lại.
Hồng Nhất Đường thẳng thừng cho Nam Quyền vào sổ đen, quấy rầy người khác làm gì, ngươi cũng không kịp tham dự trận chiến, ai bảo ngươi không phải là Nam Thối, chạy chi cho khổ rồi giờ tự giày vò bản thân, bỏ lỡ rồi thì đợi lần sau đi.
Thiên Tinh thành cách quá xa.
Có trách thì trách Nam Quyền lựa chọn quay trở về bên kia khiến Hồng Nhất Đường không đồng tình, hơn nữa lão già này vội vàng trở về bên hoàng thất, có lẽ là có chỗ tốt gì đang chờ hắn, bằng không thì đã biết bên Lý Hạo có chỗ tốt rồi mà còn có thể chạy nhanh như vậy sao?
Lúc này, Lý Hạo đang xây dựng Ngũ Tạng kiều.
Nội lực dẫn đường làm cầu nối, gia cố thần ý.
Có sách cổ 《 Ngũ Kiều Đáp Kiến pháp 》nên cũng coi như là có cái để tham khảo, không hẳn là không có manh mối gì.
Hình như nhóm Viên Thạc không có ý định làm, Lý Hạo cũng không để ý, như lời Viên Thạc nói, bọn họ có nền tảng, còn nền tảng của Lý Hạo thì yếu kém, hắn vốn đang phát triển từng bước một thì đột nhiên bộc phát, tuy rằng giúp hắn có sức mạnh nhưng đồng thời cũng quá phù phiếm.
Hắn không thể nắm giữ được nhiều thứ thuộc về nền móng.
Tính toán đâu ra đấy, từ lúc hắn bước vào Trảm Thập cảnh đến hôm nay thì cũng chỉ mới ba tháng mà thôi, sau ba tháng, hắn lại đột ngột mạnh lên đồng thời cũng gặp phải không ít thiếu sót.
Còn nếu tính từ lúc hắn mới bắt đầu tiếp xúc Ngũ Cầm thuật thì cùng lắm cũng ba năm mà thôi.
Lý Hạo vừa xây dựng Ngũ Tạng kiều vừa suy nghĩ.
Mấy quyển cổ tịch hắn mang về từ Chiến Thiên thành cũng quanh quẩn trong đầu.
Tuy hắn đã thuộc lòng nhưng vẫn còn vài chỗ chưa hiểu rõ, giờ phút này đang có hai vị Kiếm khách đỉnh cấp ở bên, còn có cả một vị đại sư võ đạo, trong lúc tu luyện Lý Hạo cũng không quên thỉnh giáo vài câu.
. . .
Nháy mắt đã qua ba ngày.
Bọn họ đã dùng hết rất nhiều đá Thần Năng, Hồng Nhất Đường bỗng trợn mắt mở miệng nói: "Ta đi về trước, hiện giờ bên phía Kiếm môn có nhiều người hơn trước, ta vắng mặt lâu rồi, cần trở về nhìn một chút."
Quang Minh Kiếm tỏ vẻ bất ngờ.
Phải đi rồi?
Có cơ hội tốt như vậy ngươi không muốn ở lại tu luyện?
Mấy ngày này, Quang Minh Kiếm vui sướng không gì sánh được, chỉ trong ba ngày mà nàng đã thêm khoá siêu năng thứ ba cho ngũ tạng, tốc độ quá nhanh, còn hiệu quả hơn so với thời điểm nàng đơn độc tu luyện trong một hai năm qua.
Nàng hận không thể ở nơi này bế quan đến chết.
Sao bây giờ liền đi rồi?
Về phần Lý Hạo, ba ngày nay hắn chủ yếu thuận theo lý thuyết, hiện tại cũng sắp dựng thành Ngũ Tạng kiều, nghe được Hồng Nhất Đường nói muốn đi về thì Lý Hạo nhíu mày nói: "Bây giờ trở về có được hay không? Bên phía Ngân Nguyệt, lực lượng tập trung chủ yếu ở Bạch Nguyệt thành, Kiếm Môn cũng không xa Bạch Nguyệt thành..."
Hồng Nhất Đường nở nụ cười: "Không sao cả! Bọn họ cũng sẽ không tùy tiện động thủ với ta, được không thể bù mất, giết ta có chỗ tốt gì chứ? Muốn giết ta, ít nhất cũng phải phái một vị cường giả cảnh giới thứ sáu đến, mà còn chưa chắc giết được ta, cảnh giới thứ sáu trong giai đoạn hiện tại còn chưa ổn định thực lực đâu."
Nói đến đây, hắn suy nghĩ một chút lại nói: "Có lẽ Ngũ Cầm thổ nạp thuật cũng có tác dụng lớn đối với Siêu Năng giả cảnh giới thứ sáu, ta có thể lờ mờ nhận ra tức là những những Siêu Năng giả kia cũng có thể cảm nhận được gì đó, hai thầy trò các ngươi sợ rằng sẽ không thiếu phiền toái rồi."
Dứt lời, hắn lưỡng lự chút rồi lại nói tiếp: "Không chỉ có các ngươi, còn có Viên Hưng Vũ, Trần Ngọc Hoa!"
Sắc mặt hắn hơn đanh lại: "Chỉ sợ bọn họ không tu luyện phiên bản Ngũ Cầm thổ nạp thuật cuối cùng. . . rồi lại không chịu nổi cảnh nhiều người biết đến chuyện này hơn, lòng nảy sinh ý đồ, tự mấy người suy nghĩ về chuyện của Ngũ Cầm môn đi, ta không tham dự."
Giai đoạn hiện tại, rất nhiều người còn không có nghĩ tới điểm này, hoặc có lẽ đó là điểm thần bí chân chính của giai đoạn, những người đó không hiểu nhiều, nhưng trong khoảnh khắc cuối đời, Từ Khánh lại thấy được rất nhiều thứ.
Đáng tiếc lão đã chết, bằng không Từ Khánh nhất định sẽ hiểu rõ, Ngũ Cầm thổ nạp thuật là thứ cực kỳ then chốt.
Mà người tu luyện Ngũ Cầm thổ nạp thuật chưa chắc lại nhìn thấu.
Thật ra trước đó Lý Hạo không biết rõ, cho rằng phương pháp hô hấp nào cũng như vậy, bây giờ thì hắn có thể nhìn ra đôi chút, không nói mấy cái khác, lúc hắn và lão sư phối hợp với nhau, cảm giác tinh thần và cơ thể liên thông nhau rất thần kỳ.
Hơn nữa, còn có thể dùng cho Cổ Thần Binh, chuyện này lại càng không đơn giản!
Hồng Nhất Đường nói xong những thứ này, nhìn về phía Viên Thạc: "Phương pháp hô hấp của ngươi, tuy rằng ngươi đã cải biên một phần nhưng nguồn gốc của nó vốn đã không đơn giản rồi đúng không?"
Viên Thạc liếc mắt nhìn hắn, "Có liên quan gì tới ngươi hả?"
". . ."
Hồng Nhất Đường thầm mắng một tiếng, lão già này thiếu đòn, còn giữ thái độ này thì sớm muộn cũng bị người ta đánh chết.
Cũng đúng, mấy chục năm rồi, quen là được.
Viên Thạc nói xong câu đó, sờ cằm một cái rồi nở nụ cười: "Nguồn gồc của nó tất nhiên không đơn giản, thực ra Ngũ Cầm thuật không phải một quyển bí tịch, là ta tham khảo rất nhiều bí tịch sau đó tổng hợp lại mà thành, đều là một ít bí thuật cổ đại đỉnh cấp! Đặc biệt là phương pháp hô hấp còn tham khảo từ bí pháp do Cổ Đế Tôn lưu lại..."
Nói đến đây, lại lắc đầu nói: "Ngũ Cầm thổ nạp thuật, vốn là không có sẵn những công hiệu thần kỳ kia, nhưng từ sau khi Siêu Năng quật khởi lại sinh ra thêm vài điểm đặc thù. . . có lẽ là có chút liên quan tới năng lượng kiếm, không có phối hợp với năng lượng kiếm thì không có hiệu quả mạnh như vậy đâu."
Ông nhìn về phía Lý Hạo: "Năng lượng kiếm phối hợp Ngũ Cầm thổ nạp thuật mới là xu thế dẫn đầu, có lẽ trong mấy bí thuật võ cổ đại ta tham khảo có cả công pháp của tổ tiên ngươi. Nếu như đơn độc sử dụng Ngũ Cầm thổ nạp thuật. . . tuy có vẻ lợi hại nhưng tuyệt đối không đạt được thứ hiệu quả này."
Lý Hạo như có điều suy nghĩ.
"Cho nên. . . dù có truyền ra ngoài, trừ phi bọn họ cũng có thể thu được năng lượng kiếm, bằng không hiệu quả sẽ không quá tốt."
Viên Thạc dứt lời, có chút tự cao: "Tài trí bình thường dù lấy được Ngũ Cầm thổ nạp thuật thì có thể làm gì? Lấy được thì cũng chỉ như có thêm một môn bí thuật mà thôi, khi nào dùng được mới bí thuật đỉnh cấp, không biết cách dùng thì cũng chỉ là hạng tầm thường! Ngươi cho rằng bất luận kẻ nào cũng có thể lĩnh ngộ Ngũ Thế?"
"Ngươi cũng hiểu là tốt rồi!"
Hồng Nhất Đường cũng không biết không nói thêm cái gì, "Vậy ta đi về trước."
"Tùy ngươi."
Viên Thạc cũng lười quản.