Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1058 - Chương 1058 - Một Bữa Cơm Mà Tốn Nhiều Tiền Như Vậy!!

Chương 1058 - Một Bữa Cơm Mà Tốn Nhiều Tiền Như Vậy!!
Chương 1058 - Một Bữa Cơm Mà Tốn Nhiều Tiền Như Vậy!!

Cửa xe vừa mở ra, đối phương liền nở nụ cười nhiệt tình hoan nghênh, nhưng chờ đến khi nhìn thấy Lý Hạo thì thoáng kinh ngạc.

Quái nhân này từ đâu ra vậy?

Hầu Tiêu Trần không nói gì, đợi ba người xuống xe xong, tài xế liền lái xe rời đi.

Lý Hạo nhìn chung quanh một lượt, trong lòng có chút hâm mộ. Thật có tiền!

Cổng ra vào rất to, thế mà lại dùng nguyên liệu là Thần Năng Thạch.

Xung quanh tràn lan ra một chút xíu năng lượng thần bí cực kỳ tinh thuần, khiến người ta có cảm giác vô cùng thoải mái khi đến đây.

Trước cổng còn trồng một vài loại hoa cỏ, Lý Hạo nhìn kỹ liền phát hiện cũng có một cỗ năng lượng đang lan ra, chỉ e thứ này cũng là thiên tài địa bảo nào đó.

Mà Hầu Tiêu Trần thì không hề tỏ vẻ kinh ngạc, dù đây cũng là lần đầu tiên ông tới, ông không thèm để ý những thứ này, chỉ nói thẳng: "Tìm một chỗ ăn cơm."

"Vâng, xin mời Hầu bộ trưởng."

Nữ nhân mỉm cười giơ tay chỉ đường, cũng không nhiều lời. Bảo an và người canh cổng ở đây đều là Siêu Năng Giả, lúc bọn họ đi ngang qua thì hết thảy đều cung kính cúi chào.

Thủy Tinh môn rộng mở, đại sảnh cực lớn liền xuất hiện trước mắt mọi người.

Trong đại sảnh có vài người đang ngồi chờ đợi, có lẽ là tài xế hoặc thư ký, cũng có lẽ là những quan viên cấp thấp của Cửu Ti đang xếp hàng chờ nhân viên sắp chỗ.

Nhìn thấy Hầu Tiêu Trần, cả đám người đều vô cùng kinh ngạc, sau một khắc, không ít kẻ vốn đang thoải mái ngồi dựa lưng vào ghế liền cấp tốc ngồi thẳng dậy, điều chỉnh tư thế ngay ngắn đoan chính.

Có người hẳn là nhân viên trực thuộc Tuần Kiểm Ti hoặc Tuần Dạ Nhân, trực tiếp đứng dậy chào hỏi, "Xin chào Hầu bộ trưởng!"

Hầu Tiêu Trần khẽ gật đầu, tiếp tục đi thẳng về phía trước.

Mà Lý Hạo thì đầu đội mũ dạ, tay cầm quyền trượng, mắt nhìn chung quanh một lượt, khóe môi lộ ra nụ cười.

Trang phục kỳ dị của hắn khiến không ít người chú ý tới.

Ngọc tổng quản nhịn không được truyền âm: "Tại sao ngươi lại ăn mặc như thế hả?"

Làm ta cũng thấy mất mặt theo!

"Ngươi không thấy mặc như này hết sức ưu nhã à?"

"Ta. . ." Ngọc tổng quản bó tay rồi, rốt cuộc là trông ưu nhã chỗ nào? Là nhìn rất ngu ngốc thì đúng hơn!

Ngọc tổng quản cũng lười nói thêm với hắn, mà Lý Hạo thì vẫn đang thoải mái đắm chìm vào trong thế giới riêng của mình.

Ta ăn mặc như vậy trông không đẹp sao?

Mà thật ra trông đẹp trai hay không không phải là vấn đề, cái chính là rất tiện xuất kiếm!

Ta cũng đâu thể ngang nhiên cầm một thanh kiếm đi lại khắp nơi được?

Vả lại, còn có thể nhân tiện dưỡng kiếm luôn.

Hắn đã nghĩ kỹ rồi, về sau sẽ thường xuyên diện trang phục như hôm nay. Chỉ khi mặc thành dạng này, trong tay cầm Tinh Không kiếm ngụy trang thành quyền trượng thì mới tiện nhanh tay xuất kiếm, đồng thời có thể thời thời khắc khắc uẩn dưỡng nó.

Thuật dưỡng kiếm của hắn vẫn chưa có thành quả gì, có lẽ là vì thời gian uẩn dưỡng quá ngắn. Huống hồ hắn cũng không thể thường xuyên cầm kiếm rêu rao đúng không?

Như bây giờ tốt biết bao nhiêu!

Phía trước, nữ nhân dẫn đường vẫn hết sức nhiệt tình, mở miệng giới thiệu: "Hầu bộ, phòng ăn có hai nơi, lầu hai thì người tương đối nhiều, lầu bảy sẽ ít người hơn một chút, với lại lầu bảy còn có phòng riêng. Bình thường mấy vị Hoàng bộ trưởng mà tới cũng sẽ thích lên lầu bảy dùng cơm."

"Lầu chín thì sao?"

Nghe Hầu Tiêu Trần hỏi vậy, nữ nhân kia vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, trả lời: "Lầu chín cũng dành cho việc dùng cơm, nhưng phòng ăn trên đó không nhiều, tổng cộng chỉ có 9 căn phòng nhỏ, hơn nữa đều đã được người định kỳ bao phòng."

Chín căn.

Không cần nói cũng biết chắc chắn là được các vị cục trưởng Cửu Ti xuống tiền bao trước.

Hầu Tiêu Trần cười cười hỏi: "Các cục trưởng đều đến ăn cơm hôm nay à?"

"Không có, vẫn còn 5 căn phòng trống. Hầu bộ trưởng muốn dùng sao?"

Nữ nhân cũng không ngăn cản, vẫn tươi cười như cũ, "Có điều một khi mấy vị khách quý kia đến thì chỉ sợ phải làm phiền Hầu bộ nhường một chút, dùng cơm như vậy tính ra cũng không quá thoải mái, chi bằng Hầu bộ dời bước tới lầu bảy thử xem, kỳ thật cảnh quan ở hai lầu này đều không có gì khác biệt."

"Lấy phòng ở lầu chín!" Hầu Tiêu Trần nói: "Lầu chín dù sao cũng tốt hơn, tầm quan sát cũng rộng rãi, đến phòng mà Tài Chính Ti bao trước đi."

Thấy nữ nhân hơi biến sắc, Hầu Tiêu Trần cười nhạt hỏi: "Thế nào, vị kia của Tài Chính Ti đang ở đây à?"

"Không có."

"Vậy quyết định thế đi.”

Thấy không thể thay đổi tình hình, nữ nhân lập tức khôi phục lại nụ cười tiêu chuẩn như trước, nhẹ giọng nói: "Vâng, mời Hầu bộ đi theo ta."

Tài Chính Ti!

Lý Hạo bỗng nghĩ đến một người, ngày đó vị Húc Quang trẻ tuổi bị Tề Cương bọn hắn giết chết hình như chính là người của Lưu gia - Tài Chính Ti.

Một đoàn người tiến vào thang máy.

Mà trong đại sảnh, đám người đang ngồi đợi cũng chẳng phải kẻ điếc, kẻ có thể tới đây thì có ai mà không có chút thực lực?

Bấy giờ, biểu cảm của không ít người đều hơi khác thường.

Rốt cuộc Hầu Tiêu Trần muốn làm gì?

Phòng của cục trưởng Tài Chính Ti mà ông ta cũng dám đoạt?

"Quá phách lối!"

Trong đám người đang đợi ở sảnh cũng có người của Tài Chính Ti, thấy hành động của Hầu Tiêu Trần thì sắc mặt đối phương hết sức khó coi, nhanh chóng đi ra ngoài. Y phải lập tức bẩm báo chuyện này, đây không chỉ là vấn đề tranh phòng dùng cơm, mà là Hầu Tiêu Trần đang cố ý khiêu khích cục trưởng.

Ông ta điên rồi!

Cửu Ti đã được thành lập 80 năm, vẫn luôn là biểu tượng uy nghiêm không thể chạm tới. Không ngờ Hầu Tiêu Trần lại quá mức càn rỡ, dám trực tiếp đòi đến phòng riêng của các cục trưởng tại Cửu Long Các, thậm chí còn chỉ đích danh Tài Chính Ti.

Đây quả thực là việc khiến người ta kinh ngạc!

. . .

Trong thang máy.

Thang máy chậm rãi ổn định đi lên.

Hầu Tiêu Trần vẫn thản nhiên như không có gì, ông muốn dùng căn phòng nhỏ để ăn một bữa cơm mà thôi, chẳng lẽ lại không được?

Lý Hạo đi bên cạnh đương nhiên cũng không thèm để ý, hắn chỉ hiếu kỳ muốn biết vấn đề khác: "Mỹ nữ, ta muốn ăn một bữa cơm thì tốn hết bao nhiêu tiền?"

". . ."

Nụ cười tươi tắn vẫn luôn giữ nguyên trên môi nữ nhân đột ngột cứng đờ, nàng đã hành nghề ở đây bấy lâu, đây là lần đầu tiên nghe khách đến ăn hỏi câu như vậy.

Mặc dù có chút câm nín, nhưng cuối cùng nàng vẫn lấy lại bình tĩnh, mở miệng trả lời: "Phải nhìn xem quý khách gọi món như nào. Ít thì một khối Thần Năng Thạch, nhiều thì có thể lên đến mấy trăm hoặc cả ngàn khối."

Lý Hạo hít sâu, "Nói đùa à? Một khối Thần Năng Thạch có thể đổi được 1000 phương năng lượng thần bí, mà theo ta nhớ giá chợ đen thì một phương năng lượng thần bí có thể bán được với giá một triệu tinh tệ. Như vậy tính ra thì một khối Thần Năng Thạch ước chừng tương đương với một tỷ. Dĩ nhiên sẽ không có mấy người trao đổi như thế, nhưng đây chính là giá trị liên thành được mọi người ngầm thừa nhận. Một bữa cơm ở chỗ ngươi lại tiêu tốn kinh khủng như vậy sao?"

". . ."

Bầu không khí trong thang máy yên tĩnh trong nháy mắt.

Bình Luận (0)
Comment