Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1063 - Chương 1063 - Thiên Kiếm Sơn

Chương 1063 - Thiên Kiếm Sơn
Chương 1063 - Thiên Kiếm Sơn

Lý Hạo cũng không khách khí, trực tiếp mở ra xem.

Vừa nhìn liền bị dọa cho líu lưỡi… Rất đắt!

"Canh thịt đại yêu mà cũng có thể bán?"

"Vâng."

"Các ngươi không sợ đại yêu tới gây phiền toái sao?"

"Có một nguồn cung là do chính Yêu tộc tự mình đưa tới."

"Ồ!"

Lý Hạo gật gật đầu, lại hỏi: "Thịt của đại yêu Húc Quang đắt vậy à? Một phần thịt trị giá đến 500 khối Thần Năng Thạch?"

"Đại yêu Húc Quang vốn không nhiều, vả lại đều rất khó đối phó."

Lý Hạo bỗng nhìn xuống Hắc Báo đang nằm dưới chân mình, nở nụ cười khiến Hắc Báo bất chợt không rét mà run, "Ta có đầu tiểu cẩu tương đối lợi hại, là hậu duệ Cổ Yêu, sức chiến đấu đã đạt tới cảnh giới Húc Quang đỉnh phong, là huyết mạch thuần túy hoàn toàn. Một bàn thịt này có đáng giá 1000 khối Thần Năng Thạch trở lên không?"

Nữ quản lý im lặng, không dám tùy tiện đáp lời.

Hắc Báo thì cực kỳ tức giận, trừng mắt liếc nhìn Lý Hạo.

Gia hỏa này thế mà dám nghĩ tới việc bán thịt bổn cẩu?

Lý Hạo tiếp tục xem thực đơn, nhìn một hồi, hắn lại sờ cằm hỏi: "Đặc sản Bắc hải, thịt Tầm long ngư. Đây không phải là thứ mà người bình thường có thể bắt nổi, là Bắc hải đạo tặc đánh bắt sao?"

Nữ quản lý vẫn lựa chọn im lặng.

Lý Hạo tự lẩm bẩm: "Xem ra sinh ý làm ăn của các ngươi hết sức rộng, ngay cả hải tặc bên kia mà cũng lui tới. Ta nhớ trên biển còn có thuyền buôn của Tứ Hải thương đoàn, bây giờ ngẫm lại mới biết, có lẽ hải tặc mới là đối tượng giao dịch chủ yếu nhỉ?"

Hắn ngẩng đầu nhìn thẳng về phía nữ quản lý, "Các ngươi có biết chuyện hải tặc ăn thịt người không?"

Nữ quản lý cúi đầu, nói khẽ: "Ta không rõ, có điều khả năng cao là quý khách đã hiểu lầm. Đây cũng không phải là sản phẩm do hải tặc đưa tới, mà là thương đoàn tự mình ra khơi đánh bắt."

Lý Hạo khẽ gật đầu.

Tiếp tục xem một hồi xong, hắn mới nói: "Được rồi, đều là rác rưởi! Ngâm một bình trà ngon mang qua đây đi. Cho nhiều sinh mệnh chi tuyền một chút, giá cả cứ dựa theo 1600 khối Thần Năng Thạch mà tính. Đồ ăn thì cứ làm vài món phổ thông không mất tiền, ví dụ như điểm tâm ăn vặt miễn phí là được."

Nói đến đây, bỗng nhiên Lý Hạo nghĩ tới điều gì, hắn liền quay sang hỏi Hầu Tiêu Trần: "Hầu bộ, Kim Thương tiền bối là Tuần Thành sứ cao cấp phải không?"

"Đúng vậy."

"Nhị Mộc ca thì sao?"

"Cũng thế."

"Tốt, vậy là chúng ta lại có thêm 200 khối Thần Năng Thạch!"

Lý Hạo nhìn về phía nữ quản lý, "Một cái tính lên trên đầu Võ Vệ quân Kim Thương, một cái thì ghi cho phó Thiên phu trưởng Mộc Lâm."

Nữ quản lý vô cùng ái ngại, có điều cũng không từ chối, chỉ khẽ đáp: "Vâng, ta xin phép lui xuống dưới an bài."

Lý Hạo cười ha hả, xua tay tỏ ý để nàng rời đi.

Hầu Tiêu Trần cũng không ngăn cản.

Bấy giờ, Hầu Tiêu Trần ngồi trên ghế, nhìn ra ngoài thông qua cửa sổ cực lớn trên tường. Ông ngồi nhìn Hoàng cung hồi lâu, cuối cùng cảm khái: "Trước kia Hoàng cung còn trông sáng sủa một chút, bây giờ thì cơ hồ tối như bưng."

Lý Hạo cũng nhìn ra ngoài, một lúc sau, hắn dụi dụi hai mắt: "Cường giả cũng không ít."

"Đó là chuyện đương nhiên!"

Hầu Tiêu Trần tiếp tục uống trà, Lý Hạo cũng cầm ly lên uống một ngụm, xong xuôi liền hỏi: "Bộ trưởng muốn ta làm chuyện gì?"

“Tự ngươi quyết định."

"Có chỗ tốt gì không?"

Lý Hạo ngẫm nghĩ rồi bổ sung: "Không phải nói tới chỗ tốt kia. Mà là làm xong, về lâu về dài sau này có lợi ích gì không? Đối với ta, đối với Ngân Nguyệt, đối với bộ trưởng. . ."

"Uy hiếp một cơ quan, đứng vững gót chân tại Tuần Kiểm Ti, để Tuần Kiểm Ti biết, mặc dù khó làm nhưng chúng ta vẫn có thể đoạt lấy lợi ích và quyền lợi của kẻ khác, giúp Tuần Kiểm Ti lớn mạnh hơn! Bởi vì cả ta và ngươi đều là người của Tuần Kiểm Ti. Lý Hạo, ngươi phải nhớ kỹ, tại địa phương này, ngươi vẫn cần tìm cho mình một chỗ dựa. . . Hoặc là nói, cõng hộ tiếng oan thay cho kẻ khác."

"Ví dụ như vị kia của Tuần Kiểm Ti, nếu ngươi chỉ mang đến cho hắn phiền phức mà không có chỗ tốt nào, hắn sẽ bỏ mặc ngươi. Nhưng nếu ngươi mang đến cho hắn phiền phức, đồng thời cũng mang đến lợi ích cực kỳ to lớn thì hắn nhất định sẽ quan tâm đến ngươi!"

Hầu Tiêu Trần cười nói: "Hắn sẽ không quan tâm tới phiền phức, mà chỉ quan tâm xem sau khi rắc rối này kết thúc, hắn sẽ thu hoạch được cái gì? Chỉ cần ngươi dùng quy tắc thủ đoạn hợp pháp hợp lý, giúp Tuần Kiểm Ti chiếm được một vài tiện nghi thì hắn sẽ nguyện ý hỗ trợ ngươi trong phạm vi nhất định."

Lý Hạo gật đầu, cân nhắc một phen rồi lại hỏi: "Sự trợ giúp này có tác dụng lớn không?"

"Tương đối lớn! Tối thiểu thì lão cục trưởng cũng là Thần Thông cảnh mà!" Hầu Tiêu Trần đáp. "Cứ như vậy, những cường giả Thần Thông cảnh khác sẽ không thể tùy tiện nhúng tay vào, có đúng không?"

"Đúng! Nhưng lão cục trưởng không sợ đuôi to khó vẫy sao? Vả lại chúng ta còn là người Ngân Nguyệt." Lý Hạo thắc mắc.

Hầu Tiêu Trần nói: "Ngươi phải hiểu, trong mắt Cửu Ti và Hoàng thất thì bọn họ đệ nhất đẳng! Đệ nhị đẳng là tam đại tổ chức, thất đại Thần sơn, tam đại Quốc công phủ, Ngân Nguyệt. Tiếp xuống là tam đẳng hành tỉnh, lãnh địa Yêu tộc, hải tặc tứ bề…"

"Thất đại Thần sơn?" Lý Hạo nhướng mày, "Thiên Kiếm sơn chỉ có mình Thiên Kiếm tiền bối là cường giả đỉnh cấp, như vậy cũng có thể đứng hàng đệ nhị đẳng à?"

Dĩ nhiên, thực lực Thiên Kiếm tiền bối rất mạnh, nhưng như này cũng có thể đứng ngang hàng với Ngân Nguyệt và Quốc công phủ hay sao?

"Ai nói với ngươi Thiên Kiếm sơn chỉ có mình Thiên Kiếm?"

Hầu Tiêu Trần giải thích: "Nếu chỉ có Thiên Kiếm, coi như một trong thất đại Thần sơn, thì Thiên Kiếm cùng Bá Đao, Bắc Quyền khác nhau ở chỗ nào? Thiên hạ kiếm tu, chín thành đều tại Thiên Kiếm sơn! Không chỉ Ngân Nguyệt võ sư, còn có Trung bộ, bốn phương đại lục. . . Lượng lớn kiếm tu, hội tụ ở Thiên Kiếm sơn, ngươi sẽ không cảm thấy, Thiên Kiếm sơn chỉ có một Thiên Kiếm a?"

Lý Hạo gượng cười, quả thật trước đây hắn từng cho rằng là như vậy.

Không ngờ người ta cơ hồ thống nhất hết thảy kiếm tu trong thiên hạ, đây đúng là chuyện hắn chưa từng nghĩ đến. Vốn Lý Hạo còn tưởng rằng Thiên Kiếm là kẻ độc lai độc vãng, không thích làm những việc tương tự.

Hai người còn đang trò chuyện, bên ngoài đã vang lên tiếng bước chân.

Không phải là âm thanh bước chân của vị nữ quản lý kia.

Bình Luận (0)
Comment