Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1074 - Chương 1074 - Thiên Hạ Này Tối Đen Như Mực

Chương 1074 - Thiên Hạ Này Tối Đen Như Mực
Chương 1074 - Thiên Hạ Này Tối Đen Như Mực

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, không bao lâu sau, bọn họ đã tới trước cửa quán rượu nhỏ mà Nam Quyền giới thiệu.

Quán rượu nhỏ đích thực là quán rượu nhỏ, diện tích không lớn lại mở ngay trong căn hẻm vắng người, tuy bên ngoài đang ồn ào náo động là thế, nhưng nơi này lại chẳng có được mấy người.

Nam Quyền đẩy cửa đi vào, ông chủ quán rượu vốn đang ngủ gà ngủ gật, nghe tiếng động liền giật mình mở mắt, vừa nhìn thấy người tới là Nam Quyền liền nhanh chóng đứng lên, đoạn nói: "Hạ lão bản đến rồi. . ."

Ông ta nhìn thoáng qua Lý Hạo, lại hỏi: "Vẫn như cũ sao?"

"Ừm, thêm một phần giống vậy!"

"Được, ta lập tức đi chuẩn bị."

Ông chủ vội vàng đi ra sau quầy pha chế, ngoại trừ ông ta thì chẳng có một người phục vụ nào khác, xem ra quán rượu này do một mình ông ấy tự lo liệu mọi công đoạn.

Hai người ngồi xuống, Nam Quyền chợt giương tay vồ một cái, một vò rượu cách đó không xa liền rơi vào tay ông, tiếp đó Nam Quyền lại giơ tay chộp một cái, hai cái chén lớn xuất hiện. Ông mỉm cười giới thiệu: "Đừng nhìn ít người mà lầm, kỳ thật đây mới là nơi giữ được hương vị truyền thống xưa cũ, khu vực thành thị bên kia tuy quy mô lớn, nhưng hương vị lại nhạt nhẽo, thật chẳng ra sao cả."

"Đến, uống một chén đi!"

Dứt lời, ông liền rót cho Lý Hạo một chén đầy.

Lý Hạo uống một ngụm, không khỏi líu lưỡi. Một ngụm rượu vào trong bụng lập tức bùng lên như thiêu đốt ruột gan.

Đối với Nam Quyền mà nói, có lẽ rượu mạnh mới là rượu ngon.

Bất quá chờ rượu mạnh ở trong bụng lan ra hết thì hẳn là sẽ có thêm một loại cảm thụ khác biệt.

Nam Quyền cũng không khách khí, tự mình uống cạn chén rồi mới mở miệng: "Nói đi, ngươi tìm ta là có mục đích gì? Muốn đối phó với Tài Chính Ti hay đối phó với Thiên Tinh Đấu La tràng? Ta biết đây là mục tiêu của Hầu Tiêu Trần chứ không phải ngươi, bản thân ngươi có suy nghĩ gì?"

Suy nghĩ của bản thân hắn ư?

Lý Hạo suy tư một phen, nửa ngày sau mới nói một câu: "Không có suy nghĩ gì! Kỳ thật ta cũng không có mục tiêu quá lớn nào. Trước khi đến đây ta chỉ ôm lòng đối phó với Hồng Nguyệt, nhưng trên đường đi ta đã thay đổi chủ ý. Ta muốn nhìn xem rốt cuộc hạch tâm của Vương triều là đen hay là trắng? Đến một ngày nào đó, thiên hạ này còn có thể trở nên tốt đẹp hay không?"

"Sao ngươi lại học theo Hồng Nhất Đường rồi?" Nam Quyền bó tay, "Để ta nói cho ngươi biết, thiên hạ này tối đen như mực. Thiên Tinh thành càng tối đen đến cùng cực. Ở địa phương ngươi không thấy được, mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều người chết. Rắn, côn trùng, chuột, kiến… đều tụ về đây."

Lý Hạo khẽ cười, hắn uống một ngụm rượu, thở hắt ra, "Ta đâu có học theo Hồng sư thúc, chẳng qua ta cảm thấy, cho dù là võ sư hay quan viên hay Siêu Năng Giả thì đều có việc nên làm, có việc không nên làm! Cứ nhìn vào Thiên Tinh Đấu La tràng này đi, kỳ thật nếu chỉ luận bàn luận võ, đánh sống đánh chết, ta cũng chẳng quan tâm."

Nam Quyền yên lặng lắng nghe.

"Ta chỉ là muốn nhìn thử một chút..."

"Nhìn cái gì?" Nam Quyền nói: "Ngươi có thể nhìn thấy cái gì? Ngươi có thể làm được cái gì? Không phải ta đả kích ngươi, nhưng ngươi tự đặt mình vào xoáy nước đục này chính là đang tự tìm phiền não."

"Ta không quan tâm." Lý Hạo lại uống một ngụm rượu, tươi cười nói: "Sư thúc, còn nhớ rõ Chiến Thiên quân không?"

Nam Quyền khẽ giật mình.

"Ý ngươi là, Chiến Thiên quân nguyện ý bảo vệ đám người Thiên Tinh thành này sao?"

". . ."

Yên lặng.

Nam Quyền cũng nâng ly lên uống từng ngụm rượu, ông cau mày, dường như đang tự hỏi điều gì đó.

Hồi lâu sau, Nam Quyền mới mở miệng: "Kỳ thật đối với ta mà nói thì những đạo lý và chí hướng lớn ấy cách ta quá xa xôi, ta không có hứng thú! Đương nhiên, gặp chuyện bất bình thì nhất định phải cầm kiếm xông pha giang hồ, đây chính là lý tưởng và khát vọng của võ sư. Thôi, ngươi cứ việc nói thẳng đi, ngươi chuẩn bị làm thế nào, kế hoạch ra sao, định làm đến mức nào thì mới xem là kết thúc… Như vậy là đủ rồi."

Lý Hạo bật cười, hắn hỏi: "Sư thúc có thể cung cấp cho ta trợ giúp tới mức nào?"

Nam Quyền nhìn thoáng qua Lý Hạo, có chút đau đầu, "Ngươi muốn gì, cứ nói thẳng đi!"

"Cường giả Thần Thông."

". . ."

Cút đi!

Nam Quyền hùng hùng hổ hổ thầm mắng, trong lòng hơi bất đắc dĩ, tiểu tử nhà ngươi nói nhảm cái gì chứ?

Ông suy tư một phen rồi nói: "Ta đã cắm dùi tại Thiên Tinh thành này 20 năm, nhưng cũng chỉ có thể nói là có chút nhân mạch mà thôi. Ta có thể kéo tới hai vị Húc Quang cho ngươi, thêm ta nữa là ba người. Hết thảy đều nghe theo ngươi, muốn làm gì cũng được, nhưng phải trả tiền sòng phẳng, giá cả hợp lý thì mới dễ nói chuyện với bọn họ!"

"Húc Quang cảnh giới gì?"

"Một hậu kỳ và một đỉnh phong."

Lý Hạo khẽ nhíu mày, nhìn thái độ của hắn, Nam Quyền không khỏi trừng mắt, "Thế nào, cảm thấy yếu à?"

Ông cảm nhận được Lý Hạo đang ghét bỏ hai người kia.

Quả nhiên, Lý Hạo thẳng thắn thừa nhận: "Đúng vậy!"

"Ngươi cho rằng khắp nơi đều là cường giả thời kỳ thuế biến chắc?" Nam Quyền nhịn không được mà phản bác: "Ngươi thấy nhiều, đó là bởi vì ngươi toàn đi trêu chọc những vị cao tầng, không phải Cửu Ti thì cũng là Quốc Công phủ, không phải Vương phủ thì cũng là Tổng đốc. Tự ngươi xem lại đi, rốt cuộc khắp thiên hạ có được bao nhiêu vị Thuế biến kỳ?"

Điểm danh lại một loạt người mà Lý Hạo từng trêu vào liền biết: Tam đại tổ chức, Bình Nguyên Vương phủ, phủ Tổng đốc Lâm Giang, Định Quốc Công phủ, Tài Chính Ti. . .

Trong số những thế lực này, có cái nào mà không vang danh thiên hạ?

Trên thực tế, Húc Quang cảnh đã là cường giả đỉnh cấp.

Nhưng trong mắt Lý Hạo, Húc Quang giống như đã trở thành quá khứ, trong khi thực tế thì Nam Quyền vẫn còn ở tình trạng này.

Lý Hạo nghe vậy, không khỏi thở dài, "Có chút ít còn hơn không!"

Sắc mặt Nam Quyền tối đen. CMN, có chút ít còn hơn không?

Một vị đỉnh phong, một vị hậu kỳ, vậy mà ngươi lại bảo là “có chút ít còn hơn không”?

"Quan hệ giữa bọn họ và sư thúc rất tốt sao?"

"Rất tốt." Nam Quyền cũng không thèm tiếp tục so đo với hắn, nghe hỏi liền đáp: "Tính cách của ta không tốt lắm, thường thì khó kết giao bằng hữu được với ai, nhưng nếu đã chơi được thì nhất định là cực kỳ thân thiết. Tính tình hai người này đều tương đối giống ta, lá gan không nhỏ, nhất là trong tình huống bất an hiện tại, chỉ cần có chỗ tốt thì bọn họ sẽ dám liều mạng."

"Vậy bọn họ có muốn đối phó ta không? So ra thì chỗ tốt của ta còn lớn hơn Tài Chính Ti, trong khi nguy hiểm thì nhỏ hơn nhiều."

Bình Luận (0)
Comment