Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1079 - Chương 1079 - Thật Hào Phóng

Chương 1079 - Thật Hào Phóng
Chương 1079 - Thật Hào Phóng

Cân nhắc một phen y bèn mở miệng nói: "Vậy ta thử bước vào kỳ thuế biến, nhưng à vợ ta đại khái không được, siêu năng tấn cấp cũng cần cường độ nhục thân đạt tiêu chuẩn, còn phải đụng vào khóa siêu năng, vợ ta còn thiếu một chút. . . Nếu tiếp tục hấp thu kiếm năng và Ngũ Hành nguyên tố thì sẽ có hy vọng đỉnh phong, nhưng thuế biến thì rất khó. Nàng còn chưa thích ứng lực lượng gia tăng, chỉ sợ khó mà khống chế, có khi còn dễ bị nổ tung."

Siêu năng tấn cấp sẽ đơn giản hơn chút nhưng tính nguy hiểm lại lớn hơn võ sư.

Lực lượng không phải thân thể mình đản sinh mà là hấp thu từ bên ngoài đến, từ đó, tấn cấp quá nhanh sẽ rất dễ mất khống chế.

Lý Hạo hiểu rõ, gật đầu: "Vậy cũng được, một vị thuế biến, một vị đỉnh phong cũng mạnh hơn giờ rồi!"

Lý Hạo cười nói: "Chúng ta lấy chiến dưỡng chiến, đánh xong tập đoàn Tứ Hải lại đi thu thập Thiên Tinh Đấu La Tràng, xét cho sạch nội tình của vị Lưu ti trưởng kia ra. . . Đến lúc đó, Thần Thông cũng không xa!"

Dứt lời, Lý Hạo không nói thêm gì nữa mà là tiếp tục chuyển vận kiếm năng cùng Ngũ Hành nguyên tố.

Chính hắn cũng đang không ngừng hấp thu.

Trong ngũ tạng, ngũ kiều lâm thời đang cấp tốc vận chuyển, từng luồng từng luồng lực lượng tràn vào ngũ tạng, không còn cần cường hóa nhất tạng đơn độc nữa mà là ngũ tạng cùng mạnh.

Ở kế bên, Hắc Báo cũng đang không ngừng hấp thu.

Lý Hạo thở dài.

Hắc Báo ăn nhiều quá!

So với ai khác đều nhiều hơn hẳn.

Nhưng gia hỏa này có vẻ như không biến hóa về thực lực, từ khi ra khỏi Chiến Thiên thành cho tới bây giờ vẫn cứ như vậy, cụ thể có tiến bộ hay không, mỗi lần Lý Hạo hỏi thì Hắc Báo đều lắc đầu.

Rốt cuộc nó có cường đại hơn không, Lý Hạo cũng chẳng có cách nào phân biệt được.

Lý Hạo không quan tâm nó nữa, kiếm năng điên cuồng tuôn ra, đồng thời hắn cũng làm bản thân mạnh lên, vũ trang chính mình toàn diện.

Có thể đứng vững tại Thiên Tinh thành là điều tốt nhất.

Muốn hiểu rõ toàn bộ vương triều, Thiên Tinh thành là nơi không thể tránh khỏi.

Lần này, tốt nhất có thể chấn nhiếp toàn bộ Thiên Tinh, cho mình chút thời gian thở dốc.

Vừa hấp thu năng lượng, Lý Hạo vừa suy nghĩ những chuyện khác.

Một mảnh gương vỡ hiện ra.

Đây là gương ở Định quốc công phủ, có tác dụng giám thị, chỉ là không cách nào luyện hóa, giống như chỉ có thể giám thị một khu vực nhỏ.

Lý Hạo khẽ nhíu mày.

Một lát sau, hắn lấy ra một mảnh vỡ khác, cũng là mảnh vỡ binh khí, nhìn hơi giống mảnh vỡ của đao kiếm. Đây là thứ hắn tìm thấy ở tầng thứ ba, một trong sáu kiện bảo vật.

Nó cùng tồn tại với ba kiện Địa giai Nguyên Thần Binh.

Xét từ trên khí tức, quả thực nó cũng khá cường hãn, nhưng đồ chơi này giữ lại chẳng có ích gì hết.

Lý Hạo lại lấy ra Tinh Không Kiếm.

Có thể nuốt được không?

Tiểu kiếm một mực chỉ thôn phệ binh hồn, có thể nuốt Cổ Thần Binh này chứ?

Nuốt rồi thì có thể giải phong hay không?

Hiện tại tiểu kiếm dùng tốt hơn trước kia nhiều, Lý Hạo có thể tùy ý khống chế, nhưng vẫn không cách nào luyện hóa vào thể, nói rõ là nó vẫn chưa triệt để giải phong.

Mảnh vỡ hiện ra ở trước mắt, Lý Hạo vận chuyển Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, tiểu kiếm giống như có dục vọng ăn hết mảnh vỡ.

Lý Hạo đưa mảnh vỡ lại gần sát tiểu kiếm.

Một lát sau, tiểu kiếm giống như có động tác, lực lượng thôn phệ nhàn nhạt từ trong thân kiếm hiện ra, mà mảnh vỡ binh khí kia chấn động một cái, lát sau giống như nó đã bị mềm hoá.

Tiếp theo, nó hóa thành vật chất dạng kim thủy, sau đó bị tiểu kiếm hấp thu.

Trên Tinh Không Kiếm mơ hồ nổi lên gì đó.

Trước mắt Lý Hạo hoa lên, tựa hồ hắn nhìn thấy huyễn cảnh nào đó.

"Giết!"

Tiếng chém giết rối rít vang lên, đinh tai nhức óc.

Trong mơ hồ giống như nhìn thấy một người, một đao trảm phá thương khung, trường đao phá toái, lại có thể chém địch nhân thành ngàn vạn khối, sau một khắc, mảnh vỡ trường đao vẩy xuống tứ phương.

Tiếp theo, Lý Hạo thấy hoa mắt, trở về với hiện thực.

Trong lòng hắn mơ hồ minh bạch đây là cảnh tượng lúc trước khi trường đao phá toái, một vị cường giả chém giết địch nhân nhưng cũng phá toái trường đao, dẫn đến mảnh vỡ vẩy xuống, mà đây chính là một mảnh trong đó.

Trên tiểu kiếm, kiếm năng hiện lên càng nhiều.

Về phần biến hóa khác thì không nhìn ra cái gì.

Một lát sau, Lý Hạo suy tư ngẫm nghĩ, sau đó hắn lấy ra ba kiện Địa giai Thần Binh.

Trên người hắn có rất nhiều Thần Binh.

Trọn vẹn 35 thanh đều thu được từ lần trước.

Trừ cái đó ra, hắn còn có 16 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền. Trước đó hắn cho Quang Minh Kiếm và Địa Phúc Kiếm 3 giọt, lão sư không cần vì hình như ông cũng có, tại Cửu Long các hắn đã dùng hết một giọt, giờ phút này Lý Hạo chỉ còn lại 9 giọt.

Suy tư một phen, hắn đưa 4 giọt vào trong một cái bình nhỏ rồi ném cho Nam Quyền.

Nam Quyền chấn động.

"Thời điểm chiến đấu, ta chưa hẳn có thể kịp thời giúp sư thúc trấn áp khóa siêu năng bạo động. . . Nhưng có Sinh Mệnh Chi Tuyền, sư thúc có thể giải phong không chút kiêng kỵ, chỉ cần đừng đứt đoạn triệt để là được. . . Sinh Mệnh Chi Tuyền có thể giúp sư thúc trấn áp!"

Nam Quyền hít sâu một hơi: "Ngươi là đang dùng tiền mua mạng ta!"

Một số thời khắc, đồ vật không dễ cầm như vậy.

Một lần cho mình bốn giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền, nói thật, Nam Quyền lăn lộn đến bây giờ cũng đã lăn lộn rất nhiều chỗ tốt, nhưng hắn ta chưa từng cầm nhiều giọt như vậy.

"Sư thúc nói đùa."

Lý Hạo nhìn năm giọt còn dư trên người, hắn lại lấy ra hai cái bình nhỏ, đựng một giọt riêng phần mình, hai vợ chồng Dương Sơn hơi kích động, giống như ý thức được điều gì.

Quả nhiên, Lý Hạo ném cho mỗi người một giọt, "Dùng để bảo mệnh!"

"Thật hào phóng!"

Dương Sơn mừng như bắt được vàng, hưng phấn nói: "Lý đô đốc thật hào phóng! Lão Dương ta vẫn là lần đầu tiên chứng kiến sự hào phóng của võ sư Ngân Nguyệt, lão Hạ keo kiệt khủng khiếp, ta chưa từng thấy ai như ngươi đâu. . ."

Nam Quyền cười lạnh.

Nói nhảm, cũng phải có tiền mới được chưa, hắn ta vốn nghèo kiết xác, võ sư Ngân Nguyệt nào mấy ai có tiền, đều là có bao nhiêu dùng bao nhiêu, hắn đào đâu ra bảo bối để mà chia sẻ.

Thê tử của Dương Sơn tên là Tần Liên cũng vội vàng cám ơn: "Đa tạ Lý đô đốc!"

"Không có gì!"

Lý Hạo cười: "Tiền bảo mệnh, đại biểu các vị phải liều mạng, hai vị suy nghĩ kỹ đi."

Bình Luận (0)
Comment