Sâu nơi đáy biển.
Ba nam, một nữ, một chó.
Đúng vậy, nơi này có cả nữ, hai người mà Nam Quyền mời tới là một đôi vợ chồng, tuổi tác thoạt nhìn cũng ngoài 40.
Giờ phút này, nội kình tạo thành một cái lồng phòng ngự khổng lồ.
Nam nhân kia giống như Nam Quyền, mặt để chòm râu dài, nữ thì nom có vẻ nhỏ nhắn xinh xắn.
Lúc này, nam nhân nọ thoải mái hô lên: "A a a. . . Trời ạ, đây chính là tu luyện sao?"
"Dễ chịu!"
"Ha, quá sảng khoái!"
". . ."
Lý Hạo đen mặt, lão bà của nam nhân nọ cũng xấu hổ không chịu nổi.
Nam Quyền trợn trắng cả hai mắt.
Thật là mất mặt!
"Quá sung sướng!"
Nam nhân tên là Dương Sơn, năm đó cũng là võ sư, về sau siêu năng quật khởi bèn lựa chọn bước vào siêu năng, bây giờ đã là Húc Quang đỉnh phong, người có thể có thực lực Húc Quang đỉnh phong thông thường đều không phải là tán tu.
Nam nhân thực sự không phải là tán tu.
Trước đây ít năm, gia hỏa này bán mạng cho An quốc công phương tây, thu được không ít chỗ tốt, kết quả gia hỏa này để mắt tới hải tặc Tây Hải, cảm thấy tài nguyên không đủ bèn chạy tới đánh hải tặc.
Kết quả y đánh nhầm người, giết sạch một đám hải tặc do An quốc công phủ nuôi. An quốc công không nói gì, chỉ bảo y giao bảo vật tịch thu được ra là coi như xong việc, dù sao gia hỏa này rất mạnh, cũng cực kỳ dũng mãnh thiện chiến.
Đám hải tặc kia đào ở trong biển một kiện bảo vật, An quốc công rất cần thứ đó nên xem nó là điều kiện để tha thứ.
Kết quả, không biết Dương Sơn thấy hơi tiền nổi máu tham hay là cảm thấy phủ quốc công cấu kết hải tặc không ổn, trực tiếp mang báu vật lẩn trốn. Lão bà của y cũng bỏ chạy theo, trên thực tế, trước đó nữ nhân ấy không phải lão bà của y mà là một vị nữ tổng quản trong hậu viện An quốc công phủ.
Kết quả, không biết làm sao lại thông đồng với y mà bỏ chạy, bằng không gia hỏa này cũng khó thoát khỏi phương tây.
Giờ phút này, Dương Sơn kêu to, cuồng tiếu không ngừng, gia hỏa này trông còn lỗ mãng hơn cả Nam Quyền, có vẻ khá giống hải tặc, nhìn bề ngoài cũng không có cảm giác là người tốt lành gì.
Quả nhiên, người tụ theo loại, vật phân theo bầy.
Bạn bè của Nam Quyền hẳn cũng giống như hắn ta thôi.
"Trời ạ, tu luyện lại có thể thoải mái như vậy, còn hơn vợ ta ban đêm. . ."
"Dương Sơn!"
Nữ nhân nhỏ nhắn hét lên bén nhọn, giọng nói chất chưa phẫn nộ, gắt gao nhìn y chằm chằm, ngươi đang nói gì đấy?
"Aí nha. . . Không phải ý kia."
Dương Sơn ngượng ngùng, tiếp đó lại hưng phấn nói: "Lý. . . Lý đô đốc! Về sau, hai vợ chồng ta làm cùng ngươi, yêu cầu không cao, thỉnh thoảng cho vợ chồng ta thoải mái là được, ngươi chỉ đâu ta sẽ đánh đó!"
Lý Hạo cười nói: "Thế thì không cần, chỉ cần phu thê hai vị đừng nổi lên tâm tư gì, cũng đừng nghĩ tới chuyện đoạt Thần Kiếm, vậy cơ hội hợp tác vẫn sẽ có."
"Sao lại thế!"
Dương Sơn ngượng ngùng, làm sao lại thế được.
Chúng ta là loại người này sao?
Lý Hạo cười không đáp.
Lần đầu gặp mặt, hắn đã thấy được ánh mắt tham lam của hai tên này.
Bất quá. . . Một vị đỉnh phong, một vị hậu kỳ, muốn đoạt bảo thì cứ nằm mơ đi.
Nếu Nam Quyền không tìm đến, cuối cùng lại đè xuống lòng tham lam. . . Lý Hạo cũng không để ý có thêm hai vong hồn dưới kiếm. Giết nhiều người, bây giờ hắn đã sớm thích ứng rồi.
Siêu phàm cũng có thể giết!
Đúng, chính là như vậy.
Bao quát cả chính hắn, nếu bước lên con đường này, vậy thì không có gì đáng để nói, ngươi giết ta, ta giết ngươi, cuối cùng có thể giết đến mức nào, ai cũng không rõ ràng. Kẻ có thể nhập đạo này, trên tay ai mà không dính nợ máu?
"Có cơ hội bước vào thuế biến không?"
Lý Hạo nhìn thoáng qua Dương Sơn, Dương Sơn cân nhắc mới đáp: "Thuế biến cần chạm đến khóa siêu năng thứ sáu, phóng thích chút siêu năng thứ hai, ta vốn là thuộc tính Hỏa, hiện tại chạm đến khóa ở thận, cần phải phóng thích siêu năng Thủy hệ để thủy hỏa giao hòa, hình thành thủy hỏa thần thông."
"Chỉ là thủy hỏa giao thế càng dễ đứt đoạn. . . Tương đối nguy hiểm. . ."
Lý Hạo nhìn y: "Nếu ta dùng kiếm năng duy trì ngũ tạng cho ngươi thì sao?"
"Vậy. . . Vấn đề. . . Không lớn nữa!" Ánh mắt Dương Sơn lấp lóe: "Bất quá cần không ít kiếm năng, vợ chồng chúng ta không có nhiều tiền, chưa hẳn có thể đổi lấy nhiều, ta đã thấy ngươi tiêu hao không ít đá Thần Năng."
Lý Hạo nhìn y, nửa ngày sau mới nói: "Nếu Dương đại ca nguyện ý xuất lực làm việc, chúng ta sẽ dễ nói! Việc kỳ thuế biến có thể làm được hơn kỳ đỉnh cao nhiều, có đôi khi ánh mắt hơi cao một chút liền có thể minh bạch, bước vào Thần Thông cảnh kỳ thật vẫn cần rất nhiều thứ, mấu chốt nhất ngay ở chỗ ngũ tạng ổn định."
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Dương Sơn khẽ nhúc nhích.
Đúng vậy, Thần Thông cảnh!
Bây giờ, trừ một số vị bước vào Thần Thông nhiều năm, mà bản thân lại là chủ nhân của thế lực lớn, có được vô số năng lượng sinh mệnh để củng cố ngũ tạng, những người khác rất khó tiến vào một bước này.
Thuế biến kỳ bước vào Thần Thông cũng coi như cửu tử nhất sinh.
Y đang nghĩ ngợi, nữ nhân nhỏ nhắn xinh xắn chợt tươi cười nói: "Lý đô đốc yên tâm, Hạ đại ca gọi chúng ta đến, tự nhiên là tín nhiệm chúng ta. Thần Kiếm Lý gia hay Truy Phong Ngoa đều thế, có thể là thứ mà người như chúng ta dám mơ tới sao?"
"Thiên hạ vây giết. . . Nói thật, hai vợ chồng ta không chỗ nương tựa, nhưng có lực lượng như Lý đô đốc chúng ta vẫn dám đối địch thiên hạ! Võ lâm Ngân Nguyệt có vô số cường giả, một lần chinh chiến, Thiên Kiếm, Bá Đao, Nam Quyền, Ngũ Cầm Vương nhao nhao xuất thủ. . . Chúng ta sao dám trêu chọc?"
Nàng khéo đưa đẩy hơn Dương Sơn nhiều lắm, tươi cười xán lạn nói: "Những người này không xuất thủ, không cướp đoạt Thần Kiếm Lý gia, bọn hắn không dám mà chúng ta lại dám sao? Lý đô đốc đánh giá cao vợ chồng ta rồi."
Dương Sơn ngượng ngùng: "Đúng đấy, Lý đô đốc yên tâm đi."
Lý Hạo cười: "Ta rất yên tâm, ta chỉ không hy vọng có chuyện sai lầm ngoài ý muốn, ta thích nói rõ sự tình, miễn cho nửa đường xuất hiện biến cố, hai vị đều là bạn của Nam Quyền sư thúc, ta không hy vọng cuối cùng đôi bên lại không thoải mái."
Nam Quyền xem thường nói: "Hai người bọn họ dám phản bội, ta sẽ là người đầu tiên đánh chết họ, ngươi yên tâm đi!"
". . ."
Dương Sơn điên cuồng trợn trắng mắt, cũng lười nói thêm gì.