Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1077 - Chương 1077 - Không Muốn Mạo Hiểm

Chương 1077 - Không Muốn Mạo Hiểm
Chương 1077 - Không Muốn Mạo Hiểm

Thiên Tinh Đấu La tràng.

Nữ tử xinh đẹp Lưu Sa và người đàn ông da ngăm đen Ngô Dũng đều đã chờ ở đây từ lâu, thế nhưng đến bóng dáng của Lý Hạo cũng chẳng thấy.

Hôm nay Thiên Tinh Đấu La tràng vẫn mở cửa kinh doanh. Nhưng rõ ràng bầu không khí hoàn toàn không giống mọi ngày. Rất nhiều quan lại quyền quý đã đến từ sớm, nhưng đương nhiên không phải vì trận chiến giữa hai vị Nhật Diệu trên khán đài, mà là bọn họ đang đợi xem Thiên Tinh phủ đô đốc Lý Hạo đến xét nhà.

Nào ngờ… Không có chuyện gì xảy ra cả!

Hết thảy đều bình an!

Trong các phòng khách không ngừng vang lên từng đợt tiếng thở dài đầy thất vọng.

"Chạy thật à?"

"Đúng là không nghĩ tới…"

"Ai có thể nghĩ tới? Ma Kiếm mới vừa vào kinh thì Hầu Tiêu Trần đã chủ động khai chiến, chúng ta đều cho rằng hắn muốn nhân cơ hội làm vài việc lớn hòng đứng vững gót chân, nào ngờ… Khá lắm!"

"Có khi nào là bị người ám sát không?"

"Vậy thì ngươi cũng quá coi thường Hầu Tiêu Trần, cũng xem thường trình độ lan truyền tin tức của Thiên Tinh thành. Ma Kiếm mà bị ám sát thật thì chúng ta đã nhận được tin tức từ lâu. Xem ra là âm thầm chạy trốn thật rồi."

"Ma Kiếm là kẻ vô sỉ như thế thật sao?"

"Cười chết ta!"

"Bây giờ chắc Hầu Tiêu Trần cũng không dám ra khỏi cửa, bằng không sẽ bị người ta cười chết. Chúng ta đều cho rằng hôm nay sẽ được xem Ma Kiếm diễu võ giương oai, đáng tiếc...."

"Mất hứng thật!"

". . ."

Các vị khách nhân đều đang xôn xao nghị luận, có người trào phúng, có người bật cười, cũng có người lý giải tâm tình của Lý Hạo.

Dù sao thì đối tượng mà hắn đắc tội không phải là người bình thường, đó là một trong số Cửu Ti.

Nói gì thì nói, chạy trốn cũng là quyết định sáng suốt.

. . .

Tài Chính Ti.

Lưu cục trưởng cau mày, ngẩng đầu nhìn trời, bất giác rơi vào trong trạng thái trầm tư.

Ta bị đùa giỡn có phải không?

Lý Hạo thật sự bị dọa sợ nên mới chạy mất?

Thế nhưng tối hôm qua khi y gặp mặt Lý Hạo, tuy rằng chỉ là lần đầu tiếp xúc nhưng rõ ràng tên kia mang đến cho y cảm giác hắn không phải là kẻ nhát gan!

Y thấy hơi đau đầu.

Hết thảy mọi việc đều đã chuẩn bị xong, Đấu La tràng hôm nay sẽ biến thành Tu La tràng, là nơi táng thân của Lý Hạo.

Ai dè… người không xuất hiện, táng cái rắm ấy!

Đúng lúc này, máy truyền tin vang lên.

Y ấn nút kết nối, lắng nghe người bên kia báo cáo, một lát sau, y chậm rãi đáp: "Cẩn thận một chút, đừng có buông lỏng cảnh giác, lúc trước tại Định Biên, hắn đã giả mạo Yêu tộc quang minh chính đại tiến vào Từ phủ, cẩn thận hắn đã lẫn vào Đấu La tràng, thừa dịp các ngươi lơ là mà hạ thủ."

Kỳ thật nếu Lý Hạo làm như vậy thì sẽ thiếu đi mấy phần khí phách, mấy phần bá đạo.

Theo y thấy, nếu Hầu Tiêu Trần đã muốn lập uy, đối phó với Thiên Tinh Đấu La tràng thì không nên lựa chọn cách thức này.

Vô số suy nghĩ hiển hiện, Lưu cục trưởng nhíu mày, y lấy ra một khối ngọc bội, truyền vào một dòng chữ, y muốn tìm người hỏi thăm hành tung của Lý Hạo.

Kết quả. . . Không có tin tức gì.

Đêm hôm qua, sau khi Lý Hạo rời khỏi Cửu Long các thì biến mất, không thấy người đâu nữa.

Rốt cuộc Lý Hạo đi đâu?

Về phần Nam Quyền, thật ra Nam Quyền vẫn luôn hành sự rất khiêm tốn tại Thiên Tinh thành, mỗi lần ông ta ra tay đều không có nhiều người biết, vả lại đều là những người có vị trí đặc thù, cũng sẽ không ai lộ tiếng gió ra ngoài.

Mà bề ngoài Nam Quyền và Lý Hạo vốn chẳng có qua lại.

Mấu chốt nhất ở chỗ, thực lực của Nam Quyền tương đối yếu.

Cộng thêm việc Nam Quyền vốn là người của Hoàng cung, nếu muốn kiểm tra tung tích của ông ta cũng đồng nghĩa với việc phải xâm nhập Hoàng cung để dò xét, dễ dàng gây nên biến cố lớn. Hơn nữa đã không nghĩ tới Nam Quyền thì đương nhiên cũng chẳng ai lại rảnh rỗi chạy tới Hoàng cung hỏi xem Nam Quyền có đang ở đây hay không làm gì.

Vì vậy giờ phút này, dưới tình huống Lý Hạo mới đến Thiên Tinh thành, không ai quen biết cũng chẳng ai biết tung tích hắn ở đâu.

Dẫn đến mọi người không thể không hoài nghi, hẳn là Lý Hạo sợ quá nên chạy mất rồi.

. . .

Tuần Kiểm Ti.

Cục trưởng sờ sờ cằm, sắc mặt dị dạng, trầm ngâm nửa ngày sau mới lên tiếng: "Tuần Kiểm Ti chúng ta có tung tích gì về hành tung của Lý Hạo không?"

Phía dưới có người mở miệng: "Không có. Nhưng tối hôm qua phụ cận cửa Bắc có cường giả trực tiếp bay lên không rời đi. Khả năng cao đó là Lý Hạo, nhưng người nọ không có gây ra xung đột trực diện với quân phòng thủ nên chúng ta cũng không dám chắc."

". . ."

Cục trưởng Tuần Kiểm Ti cũng bó tay, "Hay thật, tối hôm qua Hầu Tiêu Trần bá đạo bao nhiêu thì hôm nay xem như mất mặt bấy nhiêu, thôi kệ, có mất mặt cũng là hắn, không liên quan gì đến ta."

Lý Hạo chạy trốn trong đêm, người xung quanh đều không kịp phản ứng.

Một đám người trong phòng họp đều thấy dở khóc dở cười.

Đúng là sấm to mưa nhỏ, à không, chính xác ra là tới một giọt mưa cũng chẳng có.

. . .

Một ngày này, Lý Hạo và Hầu Tiêu Trần lại lần nữa trở thành cái tên mà các đại nhân vật tại Thiên Tinh thành treo ngay trên miệng.

Chỉ là đề tài bàn tán về bọn họ đã biến thành trò cười trong mắt mọi người.

Bên cạnh đó, bốn phương tám hướng đều có người vẫn đang không ngừng tìm kiếm, dò xét hành tung của Lý Hạo.

Phải biết Lý Hạo còn giấu hai thanh Thần binh trên người. Số người muốn bắt được hắn nhiều vô kể, nhưng đáng tiếc không một ai có được tung tích của người này.

Mà bấy giờ, Lý Hạo đang ở ngay dưới đáy biển hỗ trợ Nam Quyền bão hòa khóa siêu năng.

Về phần mọi người bên ngoài đang chế giễu hay trào phúng, bàn tán gì đó… Hết thảy đều không khiến Lý Hạo bận tâm. Từ trước đến nay, hắn chưa bao giờ để ý tới lời nghị luận của người khác về mình.

Mạng nhỏ là của chính mình, lão Hầu hành xử có chút mạo hiểm, mà Lý Hạo lại không nguyện ý mạo hiểm như vậy, hắn không muốn đem toàn bộ hi vọng gửi gắm ở trên người kẻ khác.

Bình Luận (0)
Comment