Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1094 - Chương 1094 - Kích Động Dân Tâm

Chương 1094 - Kích Động Dân Tâm
Chương 1094 - Kích Động Dân Tâm

Trong lúc ả đang chần chờ, Lý Hạo đã trực tiếp ném ra một khối thủy tinh.

Ngay sau đó, Lý Hạo biến mất.

Đám Lưu Sa cảm thấy Lý Hạo sẽ chần chờ nhưng hắn đã không làm vậy, còn vấn đề bình dân có thể bị ảnh hưởng hay không thì… Nơi này làm gì có bình dân, tuy nhiên lại có không ít quân binh, nhưng Lý Hạo không thèm để ý!

Trong Thiên Tinh thành, phàm là kẻ làm quan, tham gia quân ngũ, mười người giết chín thì Lý Hạo vẫn cảm thấy chưa giết đủ.

Trong không trung, lực lượng kim hỏa đan xen bùng nổ!

Lưu Sa biến sắc, vội vàng ném bom năng lượng ra!

Oanh!

Tiếng vang lớn ngập trời san bằng tất cả kiến trúc gần đó, gần cửa thành, hơn trăm vị quân binh hóa thành tro bụi.

Mặt đất vỡ ra, một cỗ năng lượng lớn thổi quét tứ phương.

“A!”

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, vài vị Húc Quang bên cạnh Lưu Sa bị hai cỗ lực lượng đánh nát.

Nơi này sáng như thái dương.

Thanh âm Lý Hạo tựa như giọng ác ma vang lên: “Tuần Dạ Nhân Thiên Tinh đô đốc phủ Lý Hạo đang làm nhiệm vụ giết chết tà năng! Thiên Tinh Đấu La tràng Lưu Sa lạm sát kẻ vô tội, giết chết quân binh, dùng bom năng lượng và Thần Thông Phù, Tuần Dạ Nhân chắc chắn sẽ truy cứu nguồn gốc của chúng!”

Tiếng quát vang vọng tứ phương, toàn bộ Thiên Tinh thành chìm trong tĩnh lặng.

Oanh!

Một đạo kiếm quang chiếu rọi thiên địa, tốc độ của Lý Hạo quá nhanh, hắn xuất hiện trong chớp mắt, Lưu Sa còn chưa kịp rút lui thì Lý Hạo đã ra tay.

Lưu Sa đang bị thương không nhẹ, mà mà phần lớn lực lượng Thần Thông Phù đã bị bom năng lượng triệt tiêu, tuy bị thương nhưng ả vẫn có khả năng chiến một trận, ả nhanh chóng lấy ra 9 quả bom còn lại.

Ở khoảng cách gần như vậy, nếu quăng ra ngoài thì ả có thể đồng quy vu tận cùng Lý Hạo.

Tới lúc này, ả không dám chần chờ nữa, cùng lắm thì cùng chết!

Đúng lúc này, một nắm tay lớn vung về phía Lưu Sa từ phía sau, bên cạnh, một thanh đại đao chém xuống, trước mặt, trường kiếm của Lý Hạo đánh tới!

Nam Quyền bộc phát ra khí tức cường hãn tới cực hạn, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lý Hạo muốn ngăn cản bom năng lượng cho hắn. Lý Hạo đã thanh toán tiền mua mạng!

Tốc độ của hắn rất nhanh... nhưng Lý Hạo còn nhanh hơn, trong nháy mắt đã xuyên qua hư không, xuất hiện phía trước Lưu Sa, giờ phút này ngực Lưu Sa có một cái lỗ lớn, ả cắn răng cười lạnh, bởi vì ả đã ném ra bom năng lượng!

Cùng chết đi!

Ả không ngờ Lý Hạo mạnh như vậy, đám người Nam Quyền cũng cường đại đến mức đáng sợ.

Chín quả bom năng lượng bị ả kích phát rồi quăng ra ngoài.

Ả có thể tưởng tượng ra cảnh tượng lát nữa nó nổ tung ra sao, không ngờ Lý Hạo không những không chạy trốn mà còn lao đến trước mặt ả, đáng tiếc, ngươi đến muộn rồi!

Lý Hạo cảm nhận được cỗ năng lượng bạo động không ổn định nhưng hắn muốn thử xem, trong nháy mắt, Tinh Không Kiếm truyền ra lực cắn nuốt mạnh mẽ.

“Hắc Báo!”

Lý Hạo rống to!

Trong bóng đêm, Hắc Báo câm nín, bất lực há to miệng, cũng phát ra lực cắn nuốt.

Tinh Không Kiếm và Hắc Báo đồng thời cắn nuốt tứ phương, giống như muốn cắn nuốt tất cả năng lượng.

Lưu Sa không dám tin, bom... không nổ.

Dương Sơn không hề nhàn rỗi, y liếc qua một phương hướng, ngay sau đó một thanh lợi kiếm xuyên phá hư không, phụt một tiếng, xuyên thấu đầu Lưu Sa.

Tần Liên xuất hiện.

Đêm nay, nàng chưa từng lộ diện, nhưng hiện giờ trượng phu đã ra hiệu, vậy nên nàng xuất hiện lấy đầu kẻ địch.

Nàng đã giết kẻ địch Thuế Biến kỳ! Cho dù kẻ đó đã trọng thương hấp hối thì bọn họ cũng phải lập công, để cho Lý Hạo biết rằng bọn họ không hề ăn không ngồi rồi.

Dương Sơn biến mất, tiếng quát còn vang lên: “Thiên Tinh đô đốc phủ Lý Hạo đô đốc đang làm nhiệm vụ! Người không liên quan né xa ba thước! Tứ Hải Thương Hội Ngô Dũng, Thiên Tinh Đấu La tràng Lưu Sa cấu kết hải tặc và Yêu tộc, dùng mạng Nhân tộc để cung phụng Yêu tộc, tội ác tày trời, bọn họ đã phải đền tội! Lưu Sa muốn dùng đạn diệt thành để phá hủy Thiên Tinh thành nhưng Lý đô đốc đã kịp thời ngăn cản, tất cả hãy tránh lui, cẩn thận bị ngộ thương!”

Thanh âm chấn động trời đất!

Một vị cường giả Thuế Biến kỳ dùng toàn lực gào rống thì thanh âm lớn thế nào có thể tưởng tượng được.

Trên Tinh Không Kiếm của Lý Hạo vẫn truyền ra lực cắn nuốt điên cuồng.

Một cỗ lực lượng vô cùng cường hãn bị hắn dung nhập vào trong tiểu kiếm, Hắc Báo cũng no nê nấc một cái, không ngừng có năng lượng rò rỉ ra, năng lượng không ổn định bạo động trong cơ thể nó nhưng lại bị hòa tan nhanh chóng.

Là huyết mạch của Trấn Yêu Sử, năm xưa Trấn Yêu Sử nổi danh nhờ cắn nuốt, có thể cắn nuốt bất cứ năng lượng nào, kể cả năng lượng hỗn độn cũng có thể ăn, chỉ cần không vượt qua giới hạn thì đều là mỹ thực đối với Hắc Báo.

Giờ khắc này, trong Thiên Tinh thành an tĩnh dọa người.

Ngay sau đó, thanh âm Nam Quyền vang lên: “Công khai tư liệu!”

Rất nhiều người trong thành nghe được thanh âm.

Hiện tại có rất nhiều người đang hành động, vô số truyền đơn rơi như mưa phát tán khắp Thiên Tinh thành.

Nam Quyền lại hét to: “Mở ra!”

Trong quán rượu lâu năm y hay uống, lão bản nghe thấy vậy thì khiêng ra một máy móc lớn, máy móc chiếu hình lên không trung.

Trên không trung hiện ra một màn hình lớn.

Nam Quyền nhìn về phía Lý Hạo, tươi cười nhướn mi, không tồi đúng không?

Lý Hạo bảo y công khai tin tức, cho toàn bộ Thiên Tinh thành biết tội trạng của Tứ Hải Thương Hội, y lại có thể làm nhiều hơn những gì Lý Hạo có thể tưởng tượng.

Trong nháy mắt, trong hình chiếu lớn là hình ảnh… Một con chim lớn!

“Không không không, ta không ăn thịt người, là huyết thực Tứ Hải Thương Hội cung phụng...”

Lý Hạo xới tung mặt đất, lộ ra vô số hài cốt nhân loại, có cả rất nhiều phụ nữ và trẻ em còn sống.

“Ngươi ăn những thứ này ư?”

“Bọn chúng là phế vật...”

Đột nhiên một lực lượng cường đại thổi quét thiên địa, ầm một tiếng, màn hình vỡ nát rồi biến mất, nhưng vô số người đã ghi nhớ cảnh này trong lòng.

Ăn thịt người!

Rất nhiều người đã bị Tứ Hải Thương Hội dùng làm thức ăn để cung phụng.

Nơi xa có thanh âm truyền đến: “Lý Hạo, ngươi làm không tồi, nhưng có một số việc không nên công khai thì hơn, để tránh khiến dân chúng hoang mang lo sợ.”

Bình Luận (0)
Comment