Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1093 - Chương 1093 - Không Phải Húc Quang Đỉnh

Chương 1093 - Không Phải Húc Quang Đỉnh
Chương 1093 - Không Phải Húc Quang Đỉnh

Toàn bộ thế giới như chỉ còn nắm tay này, trong bóng đêm, một con chó hóa thành kim sắc, vô thanh vô tức dùng móng vuốt mạnh mẽ tấn công cường giả mặc áo đen kia!

Oanh!

Tiếng vang không ngừng truyền đến.

Sắc mặt mấy người Ngô Dũng thay đổi, nhanh chóng nhìn về phía bên kia, Ngô Dũng truyền âm: “Mau đi hỗ trợ...”

“Hội trưởng, kia hình như là... Nam Quyền?”

Hỗ trợ ư?

Nam Quyền là cường giả hoàng thất, hiện tại hắn cao giọng hô rằng mình đang đối phó với sát thủ Phi Thiên, bọn họ hỗ trợ như thế nào?

Ngô Dũng thầm mắng một tiếng!

Quả nhiên vẫn xảy ra chuyện, gia hỏa Nam Quyền này ra tay như vậy có lẽ là vì đã liên thủ với Lý Hạo.

Lý Hạo đâu rồi?

Vừa nghĩ vậy, hư không bỗng nhiên dao động.

Một bộ giáp bạc xuất hiện, tốc độ cực nhanh!

Không, đó không chỉ là nhanh nữa mà gần như là thuấn di, trực tiếp xuất hiện trước mặt ba người, kẻ đó ném một thứ ở lại rồi lập tức biến mất.

Ngô Dũng chưa kịp phản ứng, ngay sau đó gã ý thức được điều gì đó, thậm chí gã không kịp lấy ra Thần Thông Phù hay nhắc nhở người bên cạnh mà đã nhanh chóng bỏ chạy!

Oanh!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên khiến Thiên Tinh thành cũng rung động một chút.

Bom năng lượng chuyên môn đối phó với Thuế Biến kỳ.

Một quả cũng có khả năng nổ chết Thuế Biến.

Nhưng nếu Thuế Biến kỳ thực lực cường đại thì vẫn có thể chạy trốn, nhưng không tránh được việc bị thương.

Hai vị Húc Quang đỉnh bị uy lực vụ nổ hất văng, một người xui xẻo đầu trực tiếp vỡ nát, người còn lại rít gào một tiếng, phá không chạy trốn, hai chân hóa thành hư vô.

Ngô Dũng cũng gầm lên một tiếng, phá không lao đi.

Oanh!

Nguồn năng lượng lớn bùng nổ càn quét, gã lập tức bộc phát ra khí tức cường hãn, ầm một tiếng, gã bay ngược, không ngừng hộc máu nhưng trong mắt lộ vẻ vui sướng vì còn sống.

Tuy nhiên gã đã bị thương, ngũ tạng rung chuyển...

Phụt!

Kiếm đâm tới! Lý Hạo nắm bắt thời cơ vô cùng chuẩn.

Ngô Dũng đánh ra một quyền, rít gào quát: “Ta là hội trưởng Tứ Hải Thương Hội, ngươi dám làm vậy thì Cửu Tư sẽ không bỏ qua cho ngươi...”

Gã muốn khiến Lý Hạo phải kiêng kị mà lui lại!

Gã biết kẻ đó chính là Lý Hạo.

Chỉ cần Lý Hạo chần chờ, chỉ cần hắn cảm thấy không thể giết gã trước mặt mọi người thì gã có thể lấy ra Thần Thông Phù đánh chết Lý Hạo.

Nhưng Lý Hạo không hề do dự, trường kiếm mạnh mẽ đâm tới!

Một cánh tay bay lên, sắc mặt Ngô Dũng kịch biến, trên cánh tay kia có nhẫn trữ vật, tay còn lại của gã vội vàng tóm về phía cánh tay kia.

Tên Lý Hạo khốn kiếp này! Hắn dám lao thẳng đến đây, Truy Phong Ngoa...

Giờ phút này, Ngô Dũng rất hối hận, gã quên mất chuyện Truy Phong Ngoa đang nằm trong tay Lý Hạo, hắn có thể phát huy ra tác dụng của chúng.

Mấu chốt là gia hỏa này lấy bom năng lượng ở đâu ra?

Gã cảm nhận được Lưu Sa ở phía sau đang đuổi tới, gã không thể bị Lý Hạo bắt được, nghĩ vậy, gã đột nhiên từ bỏ nhẫn trữ vật, nhanh chóng lui về phía sau, xoay người chạy trốn.

Lý Hạo chém hụt, chiêu kiếm chém ra đúng lúc đối phương xoay người bỏ chạy.

Lý Hạo lộ vẻ kinh ngạc, nắm lấy đoạn tay cụt, nhìn thoáng qua Ngô Dũng đang chạy trốn, hắn mỉm cười.

Tên Thuế Biến này cũng có chút bản lĩnh đấy, không ngờ lại từ bỏ vào lúc này.

Ngay sau đó, năm khóa siêu năng trong trong ngũ tạng đứt đoạn một nửa.

Một cỗ khí tức cường hãn dồn lại trong cơ thể.

Lý Hạo bắt lấy cánh tay đứt gãy, phát động Truy Phong Ngoa lao đi, cầm chiếm xuất chiêu, lui về rồi lại lao tới tấn công!

Mặc kệ Ngô Dũng muốn làm gì, hắn vẫn chỉ vô tình xuất kiếm.

Phụt!

Trường kiếm đâm vào cơ thể đối phương, hắn không ở lại mà là lui về phía sau, không ngừng phát động Truy Phong Ngoa.

Ngô Dũng kêu thảm thiết, gã muốn phản kích nhưng lại đánh hụt!

Gã vừa định bùng nổ thì lại bị tấn công!

Chiêu kiếm của Lý Hạo càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh.

Tiếp theo, Ngô Dũng như nhìn thấy một con mãnh hổ tấn công về phía mình, dùng móng vuốt móc lấy trái tim mình. Ngô Dũng vẫn chưa chết, gã hộc máu không ngừng, không cam lòng cắn răng nói: “Ngươi... Không phải Húc Quang đỉnh...”

Lý Hạo tuyệt đối không chỉ có chiến lực Húc Quang đỉnh.

Tình báo sai rồi!

Chiến lực của Lý Hạo còn mạnh hơn gã, gã không biết có phải mình gặp ảo giác hay không nhưng gã cảm thấy dù mình không bị thương thì cũng không thể đối phó với người này, không chỉ vì hắn có chiến lực cường đại mà còn vì hắn sở hữu thần binh.

Húc Quang ư?

Lý Hạo không cảm thấy mình là Húc Quang, hắn là võ sư.

Võ sư không giống siêu năng.

Hắn im lặng, vô tình cầm kiếm xuyên thủng đầu Ngô Dũng, Ngô Dũng trừng mắt nhìn hắn, Lý Hạo đã tự mình chém giết vị cường giả Thuế Biến kỳ đầu tiên.

Cách đó không xa, vị Húc Quang đỉnh đang trọng thương không còn chân lộ vẻ hoảng sợ.

Bỗng nhiên gã nổi lên hy vọng: “Lưu Sa...”

Lưu Sa sắp tới! Hơn nữa còn có vài vị Húc Quang khác cũng đi theo, Lưu Sa tới đây thì gã sẽ không chết.

Ngô Dũng đã chết!

Tất cả mọi người đều xem thường Lý Hạo, không coi trọng chiến lực chân thật của hắn, tất cả chỉ nghĩ rằng hắn có thần binh lợi hại và ỷ thế dựa vào Ngân Nguyệt, còn bản thân Lý Hạo thì không thể so với cường giả Thuế Biến.

Nhưng sự thật là thế sao?

Lý Hạo nhanh chóng tra xét nhẫn trữ vật, một thứ giống như thủy tinh hiện lên trước mắt, hắn nở nụ cười.

Hắn cảm nhận được một vài thứ khá tương tự với Căn Nguyên Phù cây nhỏ cho mình nhưng cũng không giống hoàn toàn, của cây nhỏ là khí tức căn nguyên, còn thứ này là là khí tức siêu năng.

“Vũ khí mang tính sát thương do Thần Thông chế tạo sao?”

Lý Hạo thầm nghĩ, lực sát thương của thứ này có mạnh không?

Ai biết được.

Cứ thử xem thì sẽ biết.

Ngay sau đó, hắn xuyên qua hư không, trong trận chiến này, Truy Phong Ngoa có tác dụng cực lớn, hắn nhanh chóng, 3000 mét, rồi lại 3000 mét...

Cách nơi đây 6000 mét là vị trí của mấy người Lưu Sa.

Khi Lý Hạo đột nhiên xuất hiện, sắc mặt Lưu Sa kịch biến, ả nhìn thấy phía xa có động tĩnh chiến đấu nhưng còn chưa kịp chạy tới thì Lý Hạo đã tới đây trước rồi!

Lưu Sa lập tức lấy bom năng lượng ra.

Ả lấy ra một quả, chần chờ một chút rồi lấy ra 3 quả...

Nhưng ả do dự không biết có nên quăng ra hay không, vì thứ này có thể gây ra vụ nổ rất mạnh, mà bọn họ đang ở ngay gần cửa thành.

Ban nãy Ngô Dũng đã rời khỏi thành, còn ả vẫn đang ở trong phạm vi thành trì, nếu gây ra vụ nổ lớn thì ả có thể sẽ phải đối mặt với phiền toái rất lớn.

Nếu khiến nhiều quân binh trông giữ và bình dân chết đi thì ả không đủ khả năng gánh vác trách nhiệm.

Bình Luận (0)
Comment