Tin tức vừa truyền ra, thiên hạ chấn động.
Hành động của Lý Hạo lần này còn ác liệt hơn việc huỷ diệt Tứ Hải Thương Hội, chuyện này không chỉ là giết 100 người, nếu Lý Hạo muốn giết người, dù hắn diệt một thành thì các cơ cấu sẽ không quá mức để ý.
Cường giả có đặc quyền như vậy đấy, và hiện giờ Lý Hạo có đặc quyền như vậy.
Nhưng giết quý tộc, dù là đại gia tộc hay tiểu gia tộc, dù giết bao nhiêu, còn chém đầu trước mặt mọi người, đây là hành vi điên đảo giai tầng, là một chuyện cực kỳ đáng sợ.
Điều này chứng tỏ quyền uy của giai tầng thống trị sẽ bị đánh vỡ.
Từ nay về sau, tất cả mọi người đều biết thiên tử phạm pháp tội như thứ dân!
Trước đây, dù hoàng thất ẩn cư sau màn, Cửu Ti thành lập thì cũng không có chuyện phán xét quý tộc, Định Quốc Công bất chấp tất cả phóng đạn diệt thành thì cũng chỉ bị hàng tước.
Hầu Tiêu Trần giết đệ đệ quốc công cũng là lén đánh chết, tin tức chỉ truyền lưu trong đám cao tầng quý tộc.
Còn Lý Hạo, hắn muốn chém đầu thị chúng!
...
Trên đường cái Cửu Ti.
Mỗi tư hiện giờ đều kín người hết chỗ, đám quý tộc già cỗi phủ phục trên mặt đất, cao giọng quát: “Tuyệt đối không thể để đám mọi rợ phương Bắc kia chém giết hậu nhân các gia tộc trước mặt mọi người! Hắn có thể giết, dù là giết hết để lập uy thì chỉ cần âm thầm ra tay là được!”
“Tuyệt đối không thể phán xét công khai, chém đầu thị chúng!”
“Cục trưởng, đây là hành vi chống đối vương triều!”
Ý lão nhân là không thể phán xét huân quý trước mặt toàn dân thiên hạ, nếu không, thiên hạ sẽ đại loạn!
Lý Hạo có thể giết quý tộc nhưng tuyệt đối không thể giết trước mặt mọi người. Hắn có thể ngấm ngầm giết một vài người để uy hiếp hay diệt trừ địch nhân đều được.
Nhưng lần này Lý Hạo đã đụng đến điểm mấu chốt của bọn họ.
Làm vậy thì quý tộc không thể duy trì cái bọn họ gọi là mặt mũi, tôn nghiêm, đặc quyền.
Hóa ra quý tộc cũng có thể bị giết, cũng có thể phán xét.
Đầu bọn họ rơi xuống đất cũng chẳng đẹp hơn chúng ta.
Đây là hành vi phá vỡ ranh giới!
Các quý tộc hiểu rằng khi chuyện này xảy ra thì tất cả mọi người sẽ nhận ra rằng có thể lật đổ giai tầng thống trị.
Bức tường trong lòng bá tánh sẽ bị đánh vỡ!
...
Tài Chính Tư.
Lưu Vân Thanh vốn muốn bế quan lúc này lại mở mắt ra, nghe tiếng rít bên ngoài, lần này không phải là một nhà nữa mà là 9 nhà, thậm chí còn có người quỳ xuống cầu xin trước hoàng thất.
Không thể để Lý Hạo thành công.
Nếu không, quốc gia sẽ diệt vong.
Ánh mắt Lưu Vân Thanh lộ ra ý cười lạnh, ta cứ tưởng rằng phải chờ thật lâu, kết quả hôm nay tám tư còn lại của Cửu Ti cũng phải hối hận rồi, hối hận vì đã để mặc Lý Hạo tung hoành.
Lão nở nụ cười lạnh lùng, không hề đáp lại, cũng không xuất hiện.
Liên quan gì đến ta!
Cường giả Tài Chính Tư bị giết cũng không có ai nói gì, giờ mới sốt ruột ư?
“Ta đã đoán trước được rằng người này nhất định sẽ không bỏ qua. Hắn dám mặc kệ vương quyền, ra tay với chúng ta thì cũng có thể lật tung trời đất này. Chờ coi đi!”
Lưu Vân Thanh cười lạnh, lựa chọn chẳng quan tâm, mặc kệ đám người bên ngoài kêu trời khóc đất, mặc kệ tiếng khóc lóc thảm thiết thất thanh của lão nhân.
...
Tuần Kiểm Ti.
Ngày hôm nay, cục trưởng Tuần Kiểm Ti không hưng phấn, vui vẻ như ngày hôm qua.
Bên ngoài, tiếng khóc la đã kéo dài cả ngày.
Bên trong, Hoàng Long tức giận mắng: “Cục trưởng, Lý Hạo quá điên cuồng, hắn muốn kéo cả Tuần Kiểm Ti và Tuần Dạ Nhân xuống nước! Hôm qua hắn huỷ diệt Tứ Hải Thương Hội và Thiên Tinh Đấu La tràng thì cũng thôi đi, vậy mà hắn còn muốn chém giết trăm vị huân quý, thậm chí còn đang bắt giữ mấy ngàn quý tộc. Hắn điên rồi ư?!”
“Ta muốn bãi miễn chức phó đô đốc Thiên Tinh của hắn. Không phải hắn nói rằng đây là quyền lợi của hắn sao?”
Hoàng Long gầm lên: “Vậy hãy khiến hắn không còn quyền lợi nữa đi! Lý Hạo lạm sát kẻ vô tội, liên lụy đến toàn bộ Tuần Kiểm Ti và Tuần Dạ Nhân, hắn quá ích kỷ!”
Không gian vô cùng an tĩnh, không ai nói gì.
Trước kia, khi Hoàng Long rít gào như thế, cục trưởng chắc chắn sẽ phải khiển trách một phen, nhưng hiện giờ lão chần chờ.
Lão biết Lý Hạo rất cuồng vọng, nhưng lão không ngờ Lý Hạo lại dám xử quyết hơn trăm quý tộc trước mắt bàn dân thiên hạ, chuyện này nói lớn thì cũng lớn, nhưng nói là nhỏ thì cũng chẳng sai, việc này sẽ đảo loạn quy tắc và ách thống trị 200 năm qua của vương triều.
Cách mạng!
Giờ khắc này, cục trưởng nghĩ tới 2 chữ này.
Lý Hạo muốn làm cách mạng.
Lấy mạng huân quý, xóa bỏ đặc quyền giai tầng.
Mà bọn họ đều nằm trong giai tầng ấy, bao gồm cả Lý Hạo, hắn là quan to trong Tuần Phủ, thậm chí hiện tại còn đang được xem xét thăng nhiệm phó bộ trưởng Tuần Dạ Nhân, dù có thành công hay không thì Lý Hạo cũng đã là quý tộc.
Hơn nữa hắn còn là Thiên Tinh Hầu hoàng thất mới vừa sắc phong.
Cục trưởng Tuần Kiểm Ti suy nghĩ, hoàng thất có hối hận không?
Lão mỉm cười, có lẽ bọn họ sẽ rất hối hận.
Hoàng thất muốn lợi dụng Lý Hạo để chèn ép Cửu Ti, kết quả ngay sau đó người ta đã làm một chuyện khiến tất cả đều khiếp sợ.
“Cục trưởng!”
Hoàng Long thấy cục trưởng bỗng nhiên bật cười thì không nhịn được nhắc nhở một câu, ta còn đang nói chuyện đấy, thế rốt cuộc có bãi miễn hay không, ngươi nói gì đi.
Gã lại nói: “Cục trưởng, ngươi cũng thấy rồi đấy, hiện tại Cửu Ti, hoàng cung đều là huân quý, những người này duy trì bộ máy chính trị của Thiên Tinh Vương Triều, nếu xảy ra vấn đề thì vương triều sẽ sụp đổ!”
Gã nhíu mày: “Lý Hạo không biết động não gì cả, đúng là mãng phu, hắn không hiểu rằng không phải là Tuần Dạ Nhân không làm gì mà là không thể nóng nảy như vậy! Muốn làm gì thì cũng phải đi từng bước một, nếu giết đám quý tộc đó thì nhân tâm sẽ rung chuyển, toàn bộ vương triều sẽ sụp đổ!”
Trong sân, có người tán đồng, có người khẽ thở dài: “Đúng vậy, Tuần Kiểm Ti cũng phải hăng hái hướng về phía trước, phải hành pháp nghiêm minh, nhưng Lý Hạo cũng cần nghĩ đến kết cục nếu thiên hạ rung chuyển thì phải giải quyết ra sao mới đúng.”
Đối với biện pháp cấp tiến của Lý Hạo, dù Tuần Kiểm Ti đã được lợi từ trước đó nhưng bây giờ cũng cảm thấy không ổn.
Có người lại nói: “Cục trưởng, Lý Hạo làm như vậy sẽ khiến người khác nghĩ rằng chuyện này được Tuần Kiểm Ti âm thầm ủng hộ, nếu không thì sao hắn có lá gan làm vậy được?”
“Chức Thiên Tinh phó đô đốc của hắn cần phải suy xét lại xem có để hắn tiếp tục đảm nhiệm hay không. Chỉ cần bãi miễn chức vụ này thì hắn sẽ không có quyền động thủ ở Thiên Tinh thành nữa!”
Trong đám người có người phản đối, có người tán đồng.
Việc này thật sự rất khó giải quyết.
Cục trưởng nhìn thoáng qua Diêu Tứ cầm tách trà có vẻ thất thần, chậm rãi nói: “Lão Diêu, ngươi thấy thế nào?”
Diêu Tứ bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn về phía lão, bộ dáng mờ mịt: “Cái gì?”
Cục trưởng im lặng, sau một lúc mới nói: “Ngươi cho hắn chức Thiên Tinh phó đô đốc, mà Thiên Tinh đô đốc phủ không nằm trong phạm vi quản hạt của chúng ta, đó là cơ cấu bên trong Tuần Dạ Nhân, chức chính cần thông qua Tuần Kiểm Ti nhưng chức phó do các ngươi quyết định, ta muốn hỏi ngươi, ngươi định giải quyết vấn đề của Lý Hạo thế nào?!”
Lão nói hơi nhiều.