Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1113 - Chương 1113 - Bàng Quan Đi

Chương 1113 - Bàng Quan Đi
Chương 1113 - Bàng Quan Đi

Giờ phút này, trong lòng lão có rất nhiều suy nghĩ nhưng đều cảm thấy không thỏa đáng, nếu không, với tính cách của lão thì đã không hỏi Diêu Tứ.

Hiển nhiên là lão đang chần chờ.

Mặc kệ để tiếp tục ư?

Hành động này của Lý Hạo mang đến quyền uy rất lớn cho Tuần Kiểm Ti, thậm chí có thể giúp Tuần Kiểm Ti đứng vững gót chân, nắm lấy vị trí đệ nhất ti, nhưng bởi vậy cũng mang đến cho Tuần Kiểm Ti phiền toái cực lớn!

Trước đây lão vẫn luôn duy trì ủng hộ, dù không nói rõ nhưng lão đã cho Lý Hạo thăng quan, hàng tước Định Quốc Công, mặc kệ là để giúp Tuần Kiểm Ti lớn mạnh hơn hay là vì nguyên nhân khác nhưng đều dành sự duy trì cho đám người Lý Hạo.

Nhưng giờ phút này, lão do dự.

Đây là cách mạng, thay đổi vận mạng chính mình.

Dường như Diêu Tứ có chút hoảng hốt, sau một lúc lâu mới lên tiếng, bộ dáng như tuổi già sức yếu: “Giết trăm tên tội phạm mà thôi, cứ giết đi, nhiều quý tộc như vậy, chết một chút thì làm sao?”

Hoàng Long bất mãn: “Không phải vấn đề là giết bao nhiêu người, Lý Hạo âm thầm giết hoặc dùng danh nghĩa khác để giết cũng được, chỉ cần không phán xét thị chúng, vương triều không thiếu đám quý tộc đó nhưng hắn muốn chém giết trước mặt mọi người! Bộ trưởng lớn tuổi rồi nên không hiểu hay vẫn cảm thấy mọi chuyện không liên quan đến mình? Lúc ấy không nên cho hắn vị trí Thiên Tinh phó đô đốc, hơn nữa bộ trưởng cũng chẳng nói tiếng nào đã trực tiếp ký tên lên lệnh ban chức, sao lúc ấy không mở họp thảo luận đi? Xong việc rồi ta mới biết Lý Hạo đã thành phó đô đốc!”

Diêu Tứ mỉm cười, ho nhẹ một tiếng, thong thả nói: “Ta nghĩ chuyện này nhỏ thôi mà. Hầu Tiêu Trần thực lực không yếu, hắn bảo người đưa công văn tới. Ta lớn tuổi rồi, cần gì phải xung đột với hắn.”

Hoàng Long bực bội: “Hắn chỉ là người ngoài, bộ trưởng trực tiếp đẩy lên đầu ta là được, sợ hắn làm gì?”

Diêu Tứ nhẹ nhàng thở hắt ra, nhìn quanh một vòng, không để ý đến sự vô lễ của Hoàng Long, ông nhìn cục trưởng Tuần Kiểm Ti, nhẹ giọng nói: “Muốn bãi nhiệm Lý Hạo ư? Cũng không phải là không được, nhưng hiện giờ tên đã trên dây... Tuần Kiểm Ti và Tuần Dạ Nhân vất vả lắm mới tạo được chút quyền uy, nếu hiện tại chèn ép Lý Hạo thì e rằng thanh danh mất hết, có khi còn không bằng lúc trước.”

“Lão Hoàng nói có lý.” Diêu Tứ chậm rãi nói tiếp: “Nhưng lão Hoàng cũng quên một điều, hiện giờ địa vị của chúng ta là Tuần Kiểm Ti cấp, là Tuần Dạ Nhân cấp, bây giờ bãi nhiệm Lý Hạo thì tương đương với đưa quyền chấp pháp nhường cho người khác.”

Diêu Tứ nói chuyện rất nhẹ nhàng, không có ý trách cứ.

“Lần này dù chúng ta không tán thành thì cũng không thể phản đối, phản đối Lý Hạo thì chính là phản đối chính mình. Đến bản thân Tuần Dạ Nhân và Tuần Kiểm Ti cũng không ủng hộ thì người ngoài kia sẽ nhìn chúng ta như thế nào?”

“Khụ khụ khụ...”

Ông ho khan một trận rồi tươi cười lên tiếng: “Chỉ là chém giết trăm người trẻ tuổi phạm tội mà thôi, không nghiêm trọng lắm! Chỉ cần hợp tình hợp lý hợp pháp thì tất cả đều không phải vấn đề, cục trưởng, ngươi cảm thấy thế nào?”

Cục trưởng Tuần Kiểm Ti nhìn ông, ánh mắt lập loè.

Hoàng Long nôn nóng: “Bộ trưởng, ngươi không hiểu! Hơn nữa bãi nhiệm Lý Hạo có gì khó khăn chứ, trên đời này có rất nhiều người ước gì hắn chết đi, mọi người sẽ chỉ vỗ tay chúc mừng, sẽ không có ai nghi ngờ chúng ta.”

Diêu Tứ chần chờ, sau một lúc lâu mới mở miệng: “Bá tánh Thiên Tinh thành sẽ nghi ngờ chúng ta...”

Hoàng Long sửng sốt, bật cười nói: “Bộ trưởng thật là... Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi! Chỉ là một đám bình dân mà thôi! Bọn họ có thể làm gì chứ?”

Gã cảm thấy Diêu Tứ quá hồ đồ!

Một bên là sự nghi ngờ của đám bình dân thấp cổ bé họng, một bên là tám tư và thậm chí là hoàng thất phản đối, vậy mà ngươi lại nói thế ư?

Ngươi đang nghĩ gì vậy?!

Lão gia hỏa càng ngày càng hồ đồ.

Diêu Tứ nhìn gã chăm chú, mỉm cười khẽ gật đầu không nói gì nữa, giờ phút này ông cầm tách trà suy tư, không biết là đang nghĩ gì.

Thấy ông như thế, Hoàng Long cho rằng ông đã bị thuyết phục, hã nhìn về phía cục trưởng Tuần Kiểm Ti: “Cục trưởng, ta cảm thấy nên nhân lúc mọi chuyện chưa lên men, phải xử lý Lý Hạo trước, tốt nhất là xử lý cả Hầu Tiêu Trần, nếu không thì vấn đề sẽ rất nghiêm trọng!”

Cục trưởng Tuần Kiểm Ti trầm mặc một hồi mới đáp: “Bàng quan đi!”

“Cái gì?”

“Ta nói là bàng quan đi!”

Cục trưởng Tuần Kiểm Ti nhíu mày: “Điếc à? Ngươi nói có lý, lão Diêu nói cũng không sai, làm gì cũng không thỏa đáng thì bàng quan đi, để đám người kia tự đi xử lý Lý Hạo, nghe rõ chưa?”

Hoàng Long cả kinh, vừa ngạc nhiên vừa tức giận.

Chính ngươi gọi mọi người tới thương nghị, không phải ta đang thương nghị sao?

Vậy mà ngươi lại quyết định như thế ư?!

Gã im lặng, nếu gã nói thêm thì không chừng vị này sẽ nổi giận.

Cục trưởng Tuần Kiểm Ti đứng dậy, thở ra một hơi, có chút ghét bỏ nói: “Mặc kệ, vẫn là câu nói cũ, nếu Lý Hạo chém chết 100 quý tộc kia thì báo ta, nếu không thì chờ hắn chết rồi cho ta biết.”

Lần trước trong sự việc của Từ Khánh lão cũng nói vậy, lần này cũng vẫn vậy.

Trong lòng mọi người chửi thầm, rốt cuộc cục trưởng có ý gì?

Nếu lần này cũng mặc kệ thì e rằng không tốt lắm.

Có đôi khi bảo trì trung lập mới là đáng sợ nhất, dù thắng hay bại thì cũng chẳng được lợi gì, có phải gần đây cục trưởng đã hồ đồ rồi hay không?

Những người khác chưa nói gì, Diêu Tứ đã đứng dậy, bưng trà muốn rời đi.

Hoàng Long thấy thế thì lập tức đuổi theo, nhíu mày nói: “Bộ trưởng, tuy cục trưởng nói vậy nhưng chúng ta vẫn phải giải quyết chuyện của Lý Hạo!”

Diêu Tứ mỉm cười gật đầu.

Hoàng lão thấy thế thì lại nói: “Vậy chúng ta sẽ mở họp, bộ trưởng thấy sao?”

“Tùy ngươi.”

Diêu Tứ tiếp tục đi về phía trước.

Bọn họ đang rời đi, cách đó không xa, một người hùng hổ bước tới, Hoàng Long cũng ngẩng đầu nhìn lại.

Hai bên, một vài quan viên ăn mặc chế phục tuần kiểm thấy người kia thì lập tức an tĩnh.

Toàn bộ Tuần Kiểm Ti lâm vào tĩnh mịch.

Cục trưởng Tuần Kiểm Ti đang rời đi cũng dừng bước, quay đầu nhìn lại.

Ngoài đại sảnh, một người bước nhanh tới, bên cạnh còn có một con chó.

Không còn là áo gió và mũ dạ buồn cười, cũng không có quyền trượng, chỉ có một bộ áo giáp màu bạc và bội kiếm đeo bên hông.

Ngoài cửa, Lý Hạo không thèm nhìn Hoàng Long, giọng vang như chuông đồng: “Tuần Dạ Nhân Thiên Tinh đô đốc phủ Lý Hạo bái kiến cục trưởng! Hôm qua, Thiên Tinh đô đốc phủ quét sạch hai cục u ác tính là Tứ Hải và Thiên Tinh Đấu La tràng, tịch thu được rất nhiều tài sản, ta đến để giao nộp, 50 vạn viên Thần Năng Thạch, 5 giọt sinh mệnh chi tuyền, 10 thanh Nguyên Thần Binh!”

Thanh âm truyền tứ phương!

Trong nháy mắt, toàn bộ Tuần Kiểm Ti đều nhìn về hướng này.

Hoàng Long nhíu mày nhìn Lý Hạo, bọn họ cách nhau rất gần, Hoàng Long thấp giọng lạnh lùng nói: “Lý Hạo, việc này phải được Tuần Dạ Nhân...”

Lý Hạo nghiêng đầu nhìn lại, gầm lên: “Cút ngay!”

Hoàng Long ngây người!

Lý Hạo mắng: “Ngươi có tư cách nói chuyện à? Thiên Tinh đô đốc phủ do Diêu bộ trưởng và Tuần Kiểm Ti quản hạt, ngươi là ai? Đến phiên ngươi chỉ trỏ à?”

“...”

Hoàng Long tái mặt nhìn Lý Hạo.

Bình Luận (0)
Comment