Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1122 - Chương 1122 - Con Cháu Quý Tộc

Chương 1122 - Con Cháu Quý Tộc
Chương 1122 - Con Cháu Quý Tộc

Ngày thứ ba.

Thiên Tinh thành.

Ngày mai là đến thời hạn ba ngày, ngày hôm nay, không khí trong Thiên Tinh thành vô cùng áp lực.

Lý Hạo chạy trốn!

Tin tức này càng truyền càng rộng, vô số quý tộc thúc đẩy chuyện này, có quý tộc kêu gào: “Lý Hạo chỉ nói vậy thôi, hắn mà dám chém giết quý tộc trước mặt mọi người thì chỉ có con đường chết!”

Cũng có thân thích của quý tộc bị bắt đến thẳng Tuần Dạ Nhân kêu gào đòi Tuần Dạ Nhân phải phóng thích đám quý tộc.

Tên đao phủ Lý Hạo kia đã chạy trốn rồi, các ngươi còn kiên trì cái gì?

Võ Vệ quân phong tỏa đại viện, thay thế đám Tuần Dạ Nhân, nhưng áp lực cũng theo đó mà tới.

Thậm chí vài vị phó bộ trưởng Tuần Dạ Nhân cũng bắt đầu ồn ào náo động muốn thả người!

Cứ để yên như vậy thì không được, mấy ngàn quý tộc bị giam giữ, Lý Hạo ở đây thì không sao, có người gánh trách nhiệm, hiện tại Lý Hạo mất tích, không thả người thì phải làm sao bây giờ?

Hoàng Long là đại biểu nổi bật trong số đó, nhưng sau khi Hầu Tiêu Trần ra mặt, tiếng kêu gào đã bớt đi một chút.

...

Lúc này tổng bộ Tuần Dạ Nhân kín người hết chỗ.

Không chỉ người bên ngoài mà cả đám quý tộc đang bị giam giữ trong đại viện mấy ngày nay cũng đã có người nhận được tin tức, có kẻ cười lạnh mỉa mai: “Để xem hắn có thể nhốt chúng ta đến bao giờ!”

“Quá điên cuồng, quá lộ liễu thì sẽ không có kết cục tốt đâu!”

“Không phải hai ngày trước các ngươi sợ muốn chết sao? Giờ không sợ nữa à?”

“...”

Đám quý tộc mặc kệ mùi hôi thối trên người, tất cả đều cười thoải mái.

Lý Hạo chạy rồi!

Tuy lần trước cũng từng xảy ra chuyện này nhưng lần trước hắn chỉ đối mặt với một Ti, còn lần này là cả thiên hạ.

Có người nhìn về phía Mộ Tiểu Dung cười nói: “Mộ tiểu thư, tới lúc này rồi có phải chúng ta nên ra ngoài hay không? Chắc Mộ cục trưởng cũng sốt ruột lắm rồi, chúng ta cùng ra ngoài đi, chắc chắn đám mọi rợ phương Bắc kia sẽ không dám đụng đến chúng ta!”

Có người nhìn về phía tôn tử Bắc Hải Vương: “Tề huynh, có lẽ Bắc Hải Vương tiền bối cũng đang chờ Tề huynh trở về đoàn viên đấy.”

Thanh niên mỉm cười im lặng.

Xưng huynh gọi đệ với cháu trai của hải tặc... Lý Hạo đã từng nhắc đến chuyện này, giờ phút này nó diễn ra như một lẽ đương nhiên, bởi vì gia gia của người ta là Bắc Hải Vương!

Đạo tặc Bắc Hải có hơn vạn siêu năng dưới trướng, cường giả đông đảo, ở thời đại này, quý tộc cũng có thể khuất phục kẻ khác, chỉ cần kẻ đó rất mạnh... Nếu Lý Hạo không giết chóc lung tung thì mọi người cũng sẽ khuất phục.

Nhưng Lý Hạo quá điên cuồng, khi tính mạng bọn họ bị đe dọa, sẽ không ai muốn khuất phục trước hắn.

Hai người này có thân phận cao nhất ở đây, nhưng hai người không hề có ý định rời đi, vì thế đám quý tộc cũng trở nên chần chờ do dự.

“Hai vị không đi ư? Nơi này chẳng có gì cả, hơn nữa chúng ta còn bị một đám người giám sát, mấy ngàn người chen chúc ở đây sắp thối chết rồi...”

Có người oán giận, nhưng sâu trong đáy lòng bọn họ vẫn có chút sợ hãi.

Ngay sau đó, có một nam thanh niên đi ra, lãnh ngạo lên tiếng: “Không ai đi thì ta đây đi trước! Để xem ai dám cản ta?”

Dứt lời, gã cất bước rời đi.

Cửa viện có Võ Vệ quân trấn thủ, bọn họ lạnh lùng nhìn thanh niên.

Thanh niên cười lạnh lấy lệnh bài ra: “Dùng đôi mắt chó của các ngươi nhìn đây! Bà của ta là Tuần Thành Sử cao cấp của Tuần Dạ Nhân - Chu Siêu! Cha ta là phó bộ trưởng Tuần Dạ Nhân, Lý Hạo đã giam giữ ta mấy ngày rồi, có chứng cứ chứng minh ta phạm tội không? Nhanh tránh ra, không thì không ai bảo vệ được các ngươi đâu!”

Đám Võ Vệ quân không hé răng, không nhường đường, đao kiếm trong tay ra khỏi vỏ.

Nhường đường ư?

Không thể nào!

Võ sư Ngân Nguyệt không mạnh hơn người khác, không nhiều tay nhiều chân hay nhiều gan hơn kẻ khác, nhưng võ sư Ngân Nguyệt ngang ngược hơn! Bọn họ không sợ chết!

Cách đó không xa, Trần Tiến cầm rìu cất bước đi tới, nhìn về phía thanh niên, ông ta nhe răng cười: “Ngươi ra đây, ta sẽ đánh chết ngươi! Lý đô đốc không ở đây, Hầu bộ trưởng không lên tiếng, các ngươi cứ ra ngoài thử xem!”

“Trần Tiến!”

Thanh niên kia quen biết Trần Tiến, gã lạnh lùng nói: “Nơi này là Thiên Tinh thành! Không phải Ngân Nguyệt hoang dã kia! Ta cho Lý Hạo mặt mũi, ba ngày trước cho hắn thời gian tra xét, ba ngày hết rồi, các ngươi không có tư cách giam giữ ta!”

Tiếng ầm ĩ khiến không ít người chú ý.

Đám người trong đại viện đều nhìn về hướng này.

Bên ngoài, một vài Tuần Dạ Nhân yên lặng đứng nhìn.

Ba người Mắt to cũng đứng nơi xa quan sát.

Con trai Chu bộ trưởng muốn ra ngoài, Lý Hạo không ở đây, Hầu Tiêu Trần lộ diện một lần xong sau đó lại biến mất.

Hiện nay Chu bộ trưởng đang ở trong tổng bộ Tuần Dạ Nhân, nhưng Chu bộ trưởng và Hoàng bộ trưởng cùng phe, Diêu bộ trưởng mặc kệ mọi chuyện, Hoàng, Chu đại biểu cho Tuần Dạ Nhân, nhưng con ông ta bị đang Tuần Dạ Nhân giam giữ.

Chu Siêu đột nhiên đứng ra làm khó dễ không phải quyết định đột phát..

Ba người lập tức nghĩ thông suốt, có lẽ gã ta đang muốn thử hoặc là muốn bức ép, dù thế nào thì hai vị bộ trưởng cũng đang ở gần đây, một vị Thuế Biến, một vị Húc Quang đỉnh, thực lực như vậy khiến bọn họ tin rằng dù Lý Hạo trở về thì cũng có thể ngăn cản hắn một chút.

Mắt to nhìn thoáng qua bên kia, truyền âm nói: “Chu Siêu là Tam Dương đỉnh, Trần Tiến chỉ là võ sư Đấu Thiên, chênh lệch rất rõ ràng. Trong Võ Vệ quân, hình như Kim Thương đang bế quan, Mộc Lâm thực lực không yếu nhưng phòng ngự là chính. Trừ hai người đó ra, có lẽ không có ai trong Võ Vệ quân có thể làm gì Chu Siêu.”

Dứt lời, người này đưa mắt nhìn khắp nơi.

Hiện giờ không ít Tuần Dạ Nhân đã xuất hiện, có Húc Quang, có Tam Dương, cũng có dưới Tam Dương.

Tổng bộ Tuần Dạ Nhân có rất nhiều cường giả, bộ trưởng và phó bộ trưởng tối thiểu đều là Húc Quang đỉnh hoặc là Thuế Biến kỳ.

Ngũ Phương đô đốc, Hầu Tiêu Trần và Hoàng Long mỗi người kiêm nhiệm một phương, 3 vị đô đốc khác cũng đều là cường giả đỉnh cấp, thực lực đại khái là Húc Quang đỉnh.

Dưới bọn họ còn có không ít cường giả Húc Quang, như Hồ Thanh Phong hoặc là ba người bọn họ.

Giờ phút này, mọi người đều đang trầm mặc quan sát.

Bộ trưởng và phó bộ trưởng Tuần Dạ Nhân, tính cả Hầu Tiêu Trần là có tới 11 người, gần như cả 10 vị kia đều đang ở tổng bộ, dù trước đó bọn họ không ở đây thì cũng đã gấp rút trở về trong 2 ngày vừa rồi.

Có phó bộ trưởng đi ra từ trụ sở, nhíu mi nhìn về phía bên này.

Lý Hạo vừa rời đi, đám người Hoàng Long đã không ngồi yên được nữa ư?

Lúc này sức uy hiếp của Hầu Tiêu Trần còn không mạnh bằng Lý Hạo.

Bởi vì mọi người biết Hầu Tiêu Trần là quan viên cũ, đôi khi cũng sẽ có cố kỵ, nhưng Lý Hạo là võ sư thuần túy, chức quan của hắn đều là mới nhận, hắn chưa từng trải qua quan trường.

Cho nên mọi người kiêng kị Hầu Tiêu Trần nhưng không sợ hãi ông, còn với Lý Hạo thì bọn họ cảm thấy sợ hãi!

Đó là một kẻ giết người như ma!

Bình Luận (0)
Comment