Giờ khắc này, Lý Hạo không quan tâm đến những thứ này.
Ngân khải trên thân bỗng nhiên biến mất.
Đến mức này, người nên đi ra đều đi ra, nên xuất thủ cũng đều xuất thủ, hắn cũng không thèm suy nghĩ quá nhiều, ngân khải biến mất, Lý Hạo nhìn về phía bầu trời, bỗng nhiên, mây đen ngập đầu, lôi đình lấp lóe.
Một giây sau, cuồng phong nổi lên bốn phía, ầm ầm!
Lôi đình bộc phát!
Trời giống như muốn mua, gió lốc cuốn tới, khuấy động vô số bụi cát, lúc này ngay cả hình chiếu cũng không nhìn rõ, mọi người trong thành chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.
Hai vị Thần Thông còn đang cảm thấy phẫn nộ với đám gia hỏa châu chấu đá xe này.
Bỗng nhiên nhao nhao ngẩng đầu!
Trong hư không, một đạo lôi đình màu tím hiển hiện, sắc mặt hai người biến đổi, Thần Thông?
Thần Thông ở đâu ra?
Vẫn còn?
Ngay lúc mọi người đang nghi hoặc thì Lý Hạo đã biến mất, không ai nhìn thấy hắn biến mất phong lôi đan xen, bốn phía lâm vào trong bóng tối, chỉ có lôi đình không ngừng lấp lòe trên không.
Cảnh giới của hai người này còn chưa tính là Thần Thông ổn định, cho nên vô cùng cảnh giác.
Một giây sau, Hồ Khiếu đang giao thủ với Diêu Tứ thì bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, vừa muốn lên tiếng hò hét nhưng trong lòng đột ngột run lên vì sợ hãi!
Oanh!
Lôi đình nổ bể ra, đinh tai nhức óc, cả tòa thành giống như đều nổ tung!
"Hồ Khiếu, lão Cục trưởng lão Cục trưởng, đưa ra luật mới nhưng lại tự mình phạm luật pháp, đáng chém!”
Một âm thanh lạnh nhạt vang lên giữa trời đất.
“Phong lôi đang tới, ngươi xứng đáng nhận trừng phạt bằng lễ tẩy rửa lôi đình!”
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, dường như có hàng ngàn đạo lôi đình đáp xuống, lúc này, trong thành đột nhiên xuất hiện một luồng khí tức mạnh mẽ không gì sánh được, từng vị Cục trưởng cùng lão Cục trưởng nhao nhao phá không mà lên!
Sau một khắc, những người này đều thay đổi sắc mặt.
Ở đằng xa, Viên Thạc đang nhảy vọt lên, hùng hùng hổ hổ thì đột nhiên sững người trong giây lát, bị Sở Giang Vương một chưởng vỗ bay, không ngừng thổ huyết, nhưng giống như ông không hề cảm nhận được, ánh mắt mở to nhìn về phía hậu phương!
"Siêu năng. . ."
Ông thì thào một tiếng, siêu năng. . .
Đồ đệ của ta, trở thành siêu năng rồi?
Tại sao đồ đệ của ta lại trở thành siêu năng!
Bốn phương tám hướng, tất cả mọi người bỗng nhiên ngừng chém giết, ánh mắt nhao nhao nhìn xuyên qua lôi đình, giờ khắc này, bọn hắn thấy được một hình dáng giống như lôi thần.
Lý Hạo không dùng kiếm.
Hắn mang Truy Phong Ngoa, trong nháy mắt đạp phá hư không, giống như dịch chuyển tức thời, xuất hiện trước mặt Hồ Khiếu, thậm chí không có quản hai vị cường giả Thần Thông, mà lao thẳng về phía Hồ Khiếu.
Chỉ trong tích tắc, hắn đã xuất hiện.
Không nói nhiều lời, một quyền lôi đình hiển hiện, đánh về phía Hồ Khiếu đang giao thủ với Diêu Tứ, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, một cỗ hỏa diễm thiêu đốt thiên địa, cũng bị một quyền đánh nổ tung!
Lôi đình nổ bể ra!
Cánh tay của Lý Hạo dường như đã hóa thành một cái vòng sắt, quấn quanh cổ hắn, ầm ầm, hỏa diễm bộc phát, sau một khắc, cự sơn nổ tung, Thổ Hỏa song năng, cảnh giới vững chắc.
Hai cỗ năng lượng bùng nổ trên người Lý Hạo, khiến da thịt hắn bong tróc.
Nhưng Lý Hạo vãn thờ ơ như cũ.
Thụ thương, đáng sợ sao?
Tuyệt không đáng sợ!
Két!
Hắn vờn quanh cổ đối phương, một quyền đánh xuống, oanh!
Áo giáp bị phá hỏng!
Lại một quyền!
Tiếp lấy một quyền!
Trong nháy mắt, giống như ngàn vạn quyền.
Hồ Khiếu phun máu tươi tung toé, cao giọng gầm thét: "Lý Hạo!"
Nơi xa, trong thành, một vị trung niên cấp tốc phá không lao đến, phẫn nộ quát: "Lý Hạo, ngươi dám!"
Oanh!
Lôi đình nổ tung một lần nữa, Lý Hạo vờn tay qua cổ của đối phương, bóp lấy cổ gã, nhấc bổng Hồ Khiếu lên.
"Hôm nay, chém chết một trong những người khai sáng Cửu Ti, Hồ Khiếu của Hình Pháp ti!”
Một tiếng quát lạnh, vang vọng tứ phương.
Ngay sau đó, một quyền đánh về phía mặt đối phương!
Vô số thần bí năng bạo phát, Hồ Khiếu không ngừng gào thét, nội tạng đều vỡ nát, thế nhưng vẫn không thể ngăn được một quyền kia.
Tất cả các phòng ngự siêu năng trên mặt đều bị phá vỡ.
Oanh!
Đầu lâu trực tiếp nổ bể ra!
Lý Hạo thản nhiên ném thi thể không đầu lên không trung, ngay sau đó, giống như dịch chuyển tức thời, hắn biến mất tại chỗ, một tia lôi điện lóe lên trong hư không, trong nháy mắt, người đã biến mất.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì lão Quốc công đang trấn áp Phích Lịch Thối đột nhiên hơi đổi sắc mặt.
Sao lại thế!
Lão vừa nghĩ như vậy thì một người đột nhiên xuất hiện ở trước mắt.
Lý Hạo giống như đạp phá hư không, trực tiếp xuất hiện.
Cũng không có quá nhiều lời, bởi vì Phích Lịch Thối yếu nhược, suýt chút nữa đã bị đánh chết, hắn là người đến đây đầu tiên, cũng không nói gì, mà chỉ đánh ra một quyền, rồi lại tiếp một quyền!
Phong Lôi Quyền quá nhanh!
Không chỉ vậy, tất cả thần bí năng xung quanh như muốn nổ tung trong tích tắc, tốc độ quá nhanh, Lý Hạo có thuộc tính phong và lôi, mang ý nghĩa về tốc độ, huống chi còn có Truy Phong Ngoa dưới chân.
Trong nháy mắt, lão Quốc công không ngừng ngăn cản, thủy hỏa tương dung.
Thế nhưng, Hồ Khiếu đỡ không nổi thì huống chi lão.
Liên tiếp đánh ra trên trăm quyền!
Oanh!
Ngực xuất hiện một cái cửa hang lớn, lão Quốc công không dám tin mà nhìn về phía Lý Hạo, ngũ tạng triệt để bị đánh bạo, lão há to miệng: "Ngươi. . . Thần Thông cảnh. . ."
Ngươi không phải võ sư sao?
"Cám ơn các ngươi, để cho ta nhìn thấu rất nhiều thứ!"
Lý Hạo cười cười, răng rắc một tiếng, bóp nát đầu của lão.
Thi thể tùy ý ném vào trong sông.
Trong nháy mắt, lại biến mất lần nữa.
Nơi xa, có người gầm thét: "Nhanh, vây giết hắn!"
Oanh!
Trong thành, giờ khắc này mấy vị cường giả Thần Thông cảnh cực kỳ cường hãn, trong nháy mắt đều đánh về phía Lý Hạo, hắn đã trở thành Thần Thông!
. . .
Mà Lý Hạo, hắn rong chơi trong gió lốc, biến mất theo gió.
Lúc xuất hiện thì đã ở ngay trước mặt hai vị Thần Thông đang muốn chạy trốn, hai vị Thần Thông của Lễ Ngoại ti cùng Thương Vụ ti, bọn hắn muốn chạy trốn nhưng lại bị một quyền của Diêu Tứ đánh rơi 1 người.
Diêu Tứ vừa muốn ra quyền lần nữa, thì nhịn không được thầm mắng một tiếng!
Một bàn chân khổng lồ giống như một ngọn núi rơi xuống ngay trước mắt, kèm theo tiếng nổ vang, trực tiếp giẫm chia năm xẻ bảy vị Thần Thông bị đánh rơi kia!
Tất cả mọi người sợ ngây người!
Chưa nói tới việc Lý Hạo bước vào Thần Thông, cảnh giới vững chắc không gì sánh được, nhục thân cường hãn, mấu chốt còn có Truy Phong Ngoa, khiến cho tộc độ của hắn nhanh đến kinh người!
Một màn này đã khiến tất cả mọi người kinh sợ.
Bất quá sau một khắc, đám người thoáng an tâm một chút.
Không lâu sau, vài bóng người xuất hiện bên cạnh Lý Hạo, tất cả đều là những lão giả tóc bạc, mỗi người đều có vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng, mang theo chút không dám tin mà nhìn về phái Lý Hạo.
"Ngươi gãy mất khóa siêu năng?"
Một người nhìn về phía Lý Hạo, chấn động không thôi.
Lý Hạo cũng không nói chuyện, chỉ là biến mất trong nháy mắt, oanh!
Đối quyền cùng với một người, song phương đều thối lui một bước, nhưng Lý Hạo lại biến mất, rầm rầm rầm!
Tiếng nổ mạnh không ngừng!
Giọng nói của Lý Hạo tràn đầy lãnh khốc: "Tất cả võ sư Ngân Nguyệt, toàn bộ giải phong chiến lực, giải phong đến cực hạn! Giết sạch bọn hắn, ta có thời gian giúp các ngươi trấn áp!"
Vừa dứt lời.
Khoảnh khắc tiếp theo, người đầu tiên mở khóa không phải ai khác mà chính là Diêu Tứ, Diêu Tứ đã phá vỡ khóa siêu năng trên toàn bộ cơ thể, chỉ lưu lại một tia rồi đánh ra một quyền, ầm ầm!
Dưới một tiếng vang thật lớn, vị Thần Thông của Thương Vụ ti đang chạy trốn kia, liền trực tiếp bị ông đánh xuyên thấu!
Ông mắng một câu, thấp giọng nói: "Không nói sớm!"
Thoải mái!
Hầu Tiêu Trần cực kỳ chấn động, kinh ngạc không gì sánh được, đồng thời cũng có chút phẫn nộ cùng tiếc nuối, đột nhiên rống to một tiếng, khí tức trên thân trong nháy mắt tăng vọt lần nữa, có chút điên cuồng, có chút phẫn nộ!
"Đáng chết! Các ngươi hủy hắn!"
"Khụ khụ khụ. . ."
Tiếng ho khan kịch liệt, bao trùm hết thảy, một cây trường thương đã phá vỡ hư không, ông phẫn nộ, ông tiếc nuối, ông muốn giết người!
Oanh!
Trường thương nứt thần, vị nguyên soái của Quân Pháp ti liền, bị một thương này đánh xuyên qua đầu, lúc chết vẫn mang theo một chút không cam tâm, cùng không dám tin.
Hầu Tiêu Trần cuồng nộ!
Ông vung thương đánh về phía người thứ hai, nói: “Các ngươi sẽ phải nhận sự trả thù của Ngân Nguyệt, trả thù đến chết mới thôi! Các ngươi sẽ nghênh đón sự trả thù của tất cả võ sư Ngân Nguyệt, bởi vì chính các ngươi đã hủy diệt thiên tại thế hệ này!”
Trường thương lại một lần phá không, trên thân của Hầu Tiêu Trần còn bùng lên hỏa diễm, nhưng ông không hề quan tâm, chính các ngươi đã hủy diệt truyền nhân của Bát Đại gia tộc!
Oanh!
Một cây trường thương, giống như đến từ Viễn Cổ, một thương trực tiếp xé rách một vị Thần Thông cảnh khác!
"Diêu Tứ, lựa chọn của ngươi là chính xác!"
"Bọn hắn. . . Sẽ chết!"
Hầu Tiêu Trần lạnh lùng nhìn những người vây quanh Lý Hạo, rồi đột nhiên quay người, đánh về phái hải ngoại, đám người Nam Quyền cũng cấp tốc đuổi theo, sắc mặt của Diêu Tứ khẽ biến, lúc này, giọng nói của Lý Hạo truyền đến: “Diêu bộ trưởng, cứ đi đi, nơi này…mấy lão phế vật muốn giết ta sao, làm gì có chuyện đơn giản như vậy!”
Diêu Tứ không cần phải nhiều lời nữa, trong nháy mắt xuyên phá hư không mà đi.
Oanh!
Trên mặt biển, đại chiến đang vô cùng kịch liệt.
Mà mấy lão cục trưởng đang vây quanh Lý Hạo đều hơi biến sắc, Lý Hạo quá nhanh!
Bọn hắn không nghĩ tới, Lý Hạo sẽ cường hãn như thế.
Mấu chốt là do tốc độ, bọn hắn thật sự đuổi không kịp Lý Hạo.
Ầm ầm!
Một tiếng sét nổ liên tục xung quanh đám người, không ngừng lặp đi lặp lại, tiếng nổ vang vọng khắp đất trời.
Nơi xa, hai người hiển hiện.
Cục trưởng Tuần Kiểm Ti sắc mặt biến đổi, nổi giận gầm lên một tiếng: "Tam đại tổ chức tà năng, cũng dám xâm lấn Thiên Tinh!"
Oanh!
Gã đấm một quyền ra ngoài thành, lão phụ thân của gã cũng kêu gào một tiếng: "Hôm nay Tuần Kiểm Ti tru sát phản nghịch, tru sát tà năng, một người cũng đừng hòng trốn!”
Tốc độ của gã càng nhanh, trong chớp mắt liền biến mất, không bao lâu liền hiện lên ở trên mặt biển, muốn ngăn cản Sở Giang Vương đang chạy trốn.
Sở Giang Vương sắc mặt kịch biến!
Giận dữ hét: "Là các ngươi. . ."
"Giết!"
Lão cục trưởng Tuần Kiểm Ti quát một tiếng chói tai, lấn át tất cả thanh âm, một đao chém nát hư không, cái gì Thần Thông, cái gì siêu năng, cái gì chiến kỹ, đều bị một đao này đánh cho chia năm xẻ bảy!
Sở Giang Vương mang theo không cam tâm, bị một đao này trực tiếp chém thành hai nửa.
Lão Cục trưởng nôn một ngụm máu, quay đầu nhìn thoáng qua, lại nhìn sang Viên Thạc bị đánh hộc máu, cười cười: "Đồ đệ của ngươi, lợi hại!"
Viên Thạc lạnh lùng nhìn gã, cũng không thèm lên tiếng.
Lão Cục trưởng ngượng ngùng, trong nháy mắt lại biến mất.
Nhưng trong lòng thì vẫn rung động như cũ, Lý Hạo gia hỏa này. . . Làm sao lại thành Thần Thông?
Đây rốt cuộc là tốt hay xấu?
Giờ khắc này, gã cũng không phán đoán được, có thể bốn phương tám hướng, giờ khắc này đều đang điên cuồng chém giết, có người muốn trốn, có người đang đuổi.