Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1142 - Chương 1142 - Chiến Đấu 1

Chương 1142 - Chiến Đấu 1
Chương 1142 - Chiến Đấu 1

6 vị cường giả, 2 vị Thuế biến kỳ, 4 vị Húc Quang đỉnh phong.

Giờ khắc này, cả sáu người đều đột ngột dừng bước ngay trước mặt Lý Hạo.

Hoàng Long là kẻ xông lên phía trước nhất, lúc này y gắng gượng quay đầu nhìn thoáng qua Hồ Khiếu nơi xa, giống như đang hỏi. . . Vì sao. . . Ngươi không xuất thủ cứu ta?

Sắc mặt Hồ Khiếu ngưng trọng, "Đây chính là lá bài tẩy của ngươi sao? Muốn kéo theo một vị Thần Thông chôn cùng ngươi? Lý Hạo, ngươi quả là khiến ta ngạc nhiên!"

Oanh!

Thân thể đám người Hoàng Long nổ tung, máu thịt be bét.

Một màn này khiến tứ phương thoáng chốc trở nên an tĩnh, ngay cả mấy vị cường giả đang giao chiến cũng giật mình, vội vàng tạm ngưng mà nhìn về phía Lý Hạo bên này.

6 vị cường giả, trong đó thậm chí còn có 2 vị Thuế biến kỳ, vậy mà đều bị Lý Hạo dùng một kiếm chém chết!

"Tốt!"

6 vị cường giả, 2 vị Thuế biến kỳ, 4 vị Húc Quang đỉnh phong.

Giờ khắc này, cả sáu người đều đột ngột dừng bước ngay trước mặt Lý Hạo.

Hoàng Long là kẻ xông lên phía trước nhất, lúc này y gắng gượng quay đầu nhìn thoáng qua Hồ Khiếu nơi xa, giống như đang hỏi. . . Vì sao. . . Ngươi không xuất thủ cứu ta?

Sắc mặt Hồ Khiếu ngưng trọng, "Đây chính là lá bài tẩy của ngươi sao? Muốn kéo theo một vị Thần Thông chôn cùng ngươi? Lý Hạo, ngươi quả là khiến ta ngạc nhiên!"

Oanh!

Thân thể đám người Hoàng Long nổ tung, máu thịt be bét.

Một màn này khiến tứ phương thoáng chốc trở nên an tĩnh, ngay cả mấy vị cường giả đang giao chiến cũng giật mình, vội vàng tạm ngưng mà nhìn về phía Lý Hạo bên này.

6 vị cường giả, trong đó thậm chí còn có 2 vị Thuế biến kỳ, vậy mà đều bị Lý Hạo dùng một kiếm chém chết!

"Tốt!"

Không biết từ chỗ nào bỗng nhiên truyền đến tiếng khen như núi kêu biển gầm, ngay sau đó liền biến mất. Dân chúng trong thành chứng kiến được một màn này thì vô cùng kinh ngạc, lại nhịn khônhg được mà hô thành tiếng.

Nhưng rất nhanh, bọn họ ý thức được không đúng và lập tức im miệng.

Lý Hạo thở hổn hển, khẽ lắc đầu, nhìn sáu người nổ tung rồi cười nói: “Mẹ nhà hắn….quá lãng phí!”

Dưới một kiếm, chém chết sáu vị cường giả, nhưng hắn lại không hề cao hứng.

Hắn thật sự không để Hoàng Long vào trong mắt.

Đáng tiếc, mấy vị Thần Thông thế mà không tới.

Thế nhưng những người ở bốn phía xung quanh lại thay đổi sắc mặt, một kiếm này thật sự quá mạnh!

Mọi người đã nhận ra điều không ổn, một kiếm này hẳn là Lý Hạo đã xuất ra toàn lực, nội kình cùng thế giống như đều bị dập tắt sau một kiếm này!

Như vậy….có phải Lý Hạo đã hao tổn triệt để hay không?

Lúc này sắc mắt Hầu Tiêu Trần hơi thay đối, ông không suy nghĩ thêm gì nữa, khí tức trên thân lập tức bộc phát đến cực hạn, một thương giết ra, ầm vang thật lớn, vị nguyên soái của Quân Pháp ti trực tiếp bị ông đánh bay!

“Tính thêm ta nữa!”

Trong phút chốc, có Thần Thông ra tay, phó cục trưởng Nội Vụ ti lao lên, đồng thời hai đại Thần Thông cũng xuất thủ.

Nam Quyền cùng đám người Ngọc La Sát cũng bị mấy tên thuế biến kỳ dây dưa kéo lại.

Hồ Khiếu không nói nữa, đến mức này thì đã quá đủ rồi.

Tất cả những gì làm là thăm dò toàn bộ.

Lý Hạo cũng nên chết đi, để cho màn nháo kịch này được kết thúc.

Một thanh côn dài xuất hiện, nó đánh về phía Lý Hạo, côn này giống như cầm giữ thiên địa, cầm giữ tứ phương, lao thẳng tới chỗ Lý Hạo.

Lý Hạo hơi nhướng mày, sau một khắc liền nhìn về phương hướng đó.

Không có bất kỳ âm thanh gì, một người từ trong thành đạp không lao tới.

Đánh ra một quyền!

Một quyền này, đơn giản rung động tứ phương, thậm chí ngay cả Nam Quyền đều sợ ngây người, nơi xa, Bắc Quyền đang bận bịu cũng phải nhìn về hướng này.

Oanh!

Thanh côn trực tiếp bị đập vỡ nát, một thanh Nguyên Thần Binh cường đại lại vỡ vụn trong nháy mắt.

Diêu Tứ yên lặng đi tới, nhìn về phía Hồ Khiếu.

Lại nhìn sang Lý Hạo, trên khuôn mặt lộ ra dáng vẻ tươi cười: “Ngươi nói, ta buồn nôn?"

Ông thử nhe răng: “Lúc ta chinh phục thiên hạ, ngươi còn chưa ra đời! Giờ ngươi còn dám nói ta buồn nôn?”

Sắc mặt ông vô cùng khó coi, đưa tay chỉ chỉ về phía Hồ Khiếu, nói: “Ngươi nói lão già này buồn nôn, ta không có ý kiến nhưng ngươi lại nói ta buồn nôn?”

Ông có vẻ rất để ý đến câu nói này.

Rất là khó chịu, giờ khắc này, khí huyết chấn động thiên địa, cười lạnh một tiếng: "Tuần Dạ Nhân làm việc, đến phiên Cửu Ti ngươi nhúng tay? Đến phiên Hồ Khiếu ngươi nhúng tay? Ngươi đem Diêu Tứ ta để ở trong mắt sao? Tên phế vật Hoàng Long kia, không thèm để ý hắn, thì hắn lại nhảy nhót lợi hại, đáng tiếc chết quá nhanh, nếu không. . . Ngược lại để cho hắn biết, Tuần Dạ Nhân, không phải ai cũng có thể nhúng tay vào!”

Dứt lời, một quyền đánh ra, một đầu Cự Long gào thét!

"Giết!"

Oanh!

Khí huyết chấn động thiên địa, sắc mặt Diêu Tứ ửng hồng, Hồ Khiếu cũng biến sắc, gã đánh một chưởng ra, giống như xuất hiện từng đầu xiềng xích trong hư không, bao phủ xunh quanh gã.

"Diêu Tứ, ngươi còn không hết hi vọng!"

"Đánh rắm! Ngươi mới đáng chết!"

Oanh!

Tiếng vang chấn động, phòng ốc ở gần đó đều đổ sụp trong nháy mắt, cũng may hôm qua Lý Hạo chào hỏi cho nên không có ai dám ở lại nơi này.

Diêu Tứ lựa chọn xuất thủ!

Không chỉ như vậy, Diêu Tứ còn gầm thét một tiếng: "Tuần Dạ Nhân, còn nghe lão tử, vậy thì giết, tiêu diệt phản nghịch!"

Theo Diêu Tứ xuất thủ, cách đó không xa, mấy vị phó bộ trưởng, còn có đám người Mắt To cũng sáng rực mắt lên.

Diêu Tứ đến rồi!

Vị lão bộ trưởng này, mấy năm gần đây đều an tĩnh đến dọa người, tất cả mọi người cho là ông đã triệt để ẩn núp, không nghĩ tới. . . Hôm nay thế mà xuất thủ, mặc dù bây giờ có nhiều hơn một vị Thần Thông, cảm giác….như đấu không lại, nhưng tình thế bây giờ vẫn tốt hơn trước đó.

Mà ông vừa ra tay, liền cản được Hồ Khiếu mạnh mẽ, điều này khiến cho lòng người chấn động.

Những lão cục trưởng này thật sự không kém.

Trên mặt đất, Lí Hạo hơi kinh ngạc rồi bỗng nhiên bật cười.

Hắn lại nhìn về phía bốn phương, đột nhiên cảm thấy được…thật ra cũng không tệ lắm.

Đều tới, cũng tốt!

Giống như, không có đáng sợ như vậy.

Hầu Tiêu Trần giờ phút này cũng điên cuồng gầm thét, một người đè ép hai vị Thần Thông, đánh hai người không ngừng lùi lại, chiến lực trước đó, không gì sánh kịp.

Còn hai vị Thần Thông còn lại, dướ sự thay đổi sắc mặt, bọn họ đã không còn mảy may chần chờ mà lập tức đánh về phía Lý Hạo.

Một vị bộ trưởng Lễ Ngoại ti Vạn Yêu đường, một vị là phó Cục trưởng Thương Vụ ti.

Hai người đều là Thần Thông, giờ phút này mặc kệ những người khác, bọn họ hiện tại muốn tru sát Lý Hạo!

Bên kia, trong bộ ba người, nam tử cầm thường thấy thế liền khẽ quát một tiếng: "Giết!"

Một thương giết ra!

Châu chấu đá xe!

Có thể giờ khắc này, hắn đã nhịn không được mà muốn ra tay, huống chi Diêu đã xuất hiện, chỉ cần Lý Hạo không chết, đại biểu trận chiến này còn có thể dẫn nhiều cường giả đến trợ giúp.

Luôn có người sẽ bất bình!

"Lão Thương!"

Mắt To hô một tiếng, mắng một câu, một giây sau hai mắt đỏ như máu, một cỗ thần năng nhàn nhạt tràn lan ra ngoài, lúc đến gần Lý Hạo thì giống như biến thành hư vô, biến mất không thấy gì nữa.

Nam tử cầm đao theo sát phía sau, bổ về phía hai vị Thần Thông, chửi nhỏ một tiếng, thật điên cuồng!

Bình Luận (0)
Comment