Trong Cửu Ti
Sắc mặt các cục trưởng thay đổi, có người hét lên: "Hắn ta còn muốn ở lại?"
Vâng, đã dự liệu từ trước
Họ nghĩ rằng Lý Hạo sẽ rời đi, và sau thời gian này, hắn sẽ trở lại Ngân Nguyệt.
Không!
Lý Hạo không có rời đi!
Hắn không những không rời đi mà còn có vẻ tiếp tục thanh trừng.
Trong Hình Pháp Ti, cục trưởng đương nhiệm sắc mặt tái nhợt, nhìn về phía bắc, nghiến răng nghiến lợi: "Lý Hạo, ngươi đang muốn chết!!"
Hắn thực sự đã ở lại... thật đáng kinh ngạc.
Hắn nghĩ rằng hắn thực sự là bất khả chiến bại?
Nếu như không phải Cửu Ti bị Hoàng Thất khống chế, hôm nay không biết Ngân Nguyệt sẽ chết bao nhiêu người, hắn, Lí Hạo sao có thể có tự tin tiếp tục ở lại?
...
Cửa khẩu phía Bắc.
Hầu Tiêu Trần và những người khác cũng cảm thấy khó hiểu, họ định nói, và yêu cầu Lý Hạo rời khỏi cùng họ, rời khỏi nơi này và trở về Ngân Nguyệt. Ở đó an toàn hơn. Ít nhất tại thời điểm này, Ngân Nguyệt vẫn còn sức chiến đấu mạnh mẽ .
Lý Hạo vẫn im lặng.
Hắn vừa dọn dẹp một số quý tộc, mà bây giờ hắn đi, vậy tất cả sẽ trở về như cũ, cho nên bây giờ hắn sẽ không đi, trận chiến hôm nay, giết quý tộc, giết cường giả, kỳ thật cũng không có tác dụng gì quá lớn.
Chỉ cần hắn ở Thiên Tinh thành một ngày, hắn đã là chuẩn mực, chuẩn mực lớn nhất trên thế giới.
Đó cũng là lời răn đe để răn đe tứ phương!
"Lý Hạo... "
Lý Hạo vung tay lên, cắt ngang lời nói của Hầu Tiêu Trần, mỉm cười: "Ngài sợ cái gì?"
Hắn nhìn về phía xa xăm, nhìn về phía Diêu Tứ và mỉm cười: "Ta sẽ là cái gai đâm vào trái tim họ! Họ rất mạnh mẽ, có lẽ sức mạnh mà họ đang thể hiện bây giờ chỉ là một phần thôi, nhưng... Vậy thì sao? "
"Đừng lo lắng cho ta, nhưng nếu chư vị phải đi… Trong tay tôi có Truy Phong giày, giai đoạn này, chỉ cần ta không đánh bừa, bọn họ rất khó có thể bắt giữ được ta!”
Dứt lời, hắn lại nói: "Diệt cỏ diệt tận gốc! Chỉ mới mở đầu thì có tác dụng gì?"
Lý Hạo nhìn náo động trong thành, liền nhìn chung quanh mấy người canh đêm có chút náo động, cười nói: "Các ngươi thấy chưa? Mấy người canh đêm cũng có vẻ ngoan ngoãn!"
Bên cạnh Diêu Tứ nhẹ giọng nói: "Những người canh đêm này đều là thủ hạ cũ của ta. Vốn không nhiều người xấu, nhưng bọn họ đã bị Hoàng Long trấn áp mấy năm nay..."
Lý Hạo nhìn Diêu Tứ: "Vậy thì tại sao bộ trưởng Diêu lại để bọn họ bị trấn áp trong năm năm, mặc kệ không hỏi, tùy ý để bọn họ bị người trấn áp?”
Diêu Tứ định nói gì đó nhưng lại thôi, một lúc sau, hắn ta khịt mũi và không nói nhiều nữa.
Tại sao à?
Ngươi bị mù à?
Hôm nay nhiều cường giả ra tay như vậy, ngươi không thấy được sao?
Mặc dù ta mạnh, nhưng nếu lúc đó tôi không nghe lời và im lặng, ngươi nghĩ ta còn có ngày hôm nay không?
Ngay khi Vân Hạo Nhiên chết, thủ lĩnh Tuần Dạ Nhân đã trở thành cái gai trong mắt khắp nơi, lúc đó nếu tiếp tục duy trì sức mạnh như trước thì hắn ta đã chết từ lâu.
Lý Hạo biết tất cả những điều này.
Tuy nhiên, hắn vẫn không hài lòng với điều này.
Không có gì khác, lần trước khi nhìn thấy người đàn ông này uống suối nguồn sinh mệnh và xem tư thái diễn, hắn luôn cảm thấy khó chịu, bây giờ cũng thế
Diêu Tứ không thèm để ý đến cái gì, xoay người rời đi.
Ở với Lý Hạo, hắn thực ra không thích lắm.
Mấu chốt là, hiện tại tên này trực tiếp lệnh cho Tuần Dạ Nhân, còn không có hỏi hắn, llà có ý gì?
Bạn là phó đô đốc của phủ đô đốc Thiên Tinh, bên trên còn có đô đốc, còn có phó bộ trưởng, bộ trường… Ngươi kém bao nhiêu cấp, trong lòng không đếm sao
Trực tiếp lệnh cho tứ phương, ta không biết, ta còn tưởng rằng ngươi là bộ trưởng của đội tuần tra ban đêm.
"Hắn đi rồi cũng tốt, chúng ta hãy tiếp tục luyện tập. Nếu hắn không rời đi, ta còn luyến tiếc tiếp tục phóng thích kiếm năng!”
Lý Hạo thanh âm cũng không nhỏ, Diêu Tứ xa xa chửi ầm lên!
Cố ý nói cho ta nghe!
Ta sẽ để ý cái này!
Ngũ tạng của ta ổn định, điều ta thiếu bây giờ là con đường tu luyện cho giai đoạn tiếp theo, nhưng ta không quan tâm đến điều đó.
Sau khi giải phong, sức chiến đấu của hắn đã tiến bộ rất nhiều, nhưng sát thương lại không lại không lớn, tự mình luyện là được.
Trong lòng mắng vài câu, liền bỏ qua Lý Hạo.
Khi trở lại trụ sở của đội tuần tra ban đêm và thấy Tiểu Diệp nhìn mình với vẻ ngưỡng mộ, Diêu Tứ ban đầu rất vui, nhưng giây sau lại chuyển sang khó chịu.
"Bộ trưởng, lần này... Bộ trưởng quá anh hùng, ngài vẫn là anh hùng bất khả chiến bại trong lòng ta!"
Diêu Tứ đã rất vui.
Ngay sau đó, Tiểu Diệp vô cùng ngưỡng mộ nói: "Dưới sự lãnh đạo của Lý đô đốc, bộ trưởng đã lấy lại được vinh quang trước đây. Ta nghĩ người của Tuần Dạ Nhân sẽ sớm phất lên!"
Lời này hơi khó chịu.
Ta mới là bộ trưởng!
Hắn là phó đô đốc, còn kém mấy cấp, trong lòng Diêu Tứ kêu to, kém vài cấp, không phải là hắn dẫn dắt ta, chính là ta dẫn hắn đi!
Tuần Dạ Nhân, đó là địa của tôi!
Hiểu không?
Thành Bắc.
Lý Hạo tiếp tục nhìn khu vực trung tâm, tranh đấu giữa Cửu Ti và hoàng thất ở nơi đó có vẻ yếu đi, có lẽ phía hoàng thất cảm thấy đám người Ngân Nguyệt không tham dự nên chọn ngủ đông tiếp.
Hai phe tiếp tục duy trì thế cân bằng như này mới là kết quả Lý Hạo mong được nhìn thấy.
Chuyện tốt!
Nếu một trong hai phe chiến thắng, ngược lại sẽ khiến Lý Hạo bất an.
Hắn giết nhiều vị cường giả Thần Thông như vậy, hoàng thất hiển nhiên cảm thấy đây là thời điểm nên quan sát thử, trước đó hoàng thất một mực không có phản kháng, bây giờ lại phản kháng kịch liệt, chỉ sợ có quan hệ đến cái chết của Hồ Khiếu.
Sức mạnh của Hình Pháp ti bên kia đang dao động, rõ là đã yếu hơn trước.
Lão ti trưởng của Hình Pháp ti chết rồi, con của hắn hiển nhiên yếu đi một bậc, khả năng điều khiển Thần Binh cũng yếu đi rất nhiều.
Bên cạnh Lý Hạo, từng vị cường giả đứng lặng, đều đang nhìn sang bên đó.
Mà trong mắt Lý Hạo cũng hiện ra ánh vàng nhàn nhạt.
Ánh mắt của hắn đó giờ có thể nhìn thấy được năng lượng dao động, khả năng có liên quan đến huyết mạch của hắn. Hôm nay, kiếm nhỏ đã được hấp thu thêm không ít huyết dịch, mặc dù vẫn chưa thể giải phong nhiều, có lẽ là có quan hệ với độ thuần khiết của hắn huyết mạch.
Nhưng ngay lúc này, mắt hắn hình như có chút biến hóa.
Hắn hơi thấy được dòng năng lượng lưu động, không còn là năng lượng đơn thuần, thậm chí mơ hồ thấy được cả nội kình lưu động, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Hầu Tiêu Trần, Hầu Tiêu Trần cũng nghiêng đầu liếc nhìn Lý Hạo.