Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1157 - Chương 1157 - Con Đường Siêu Năng

Chương 1157 - Con Đường Siêu Năng
Chương 1157 - Con Đường Siêu Năng

Lý Hạo cũng không nhiều lời, cuối cùng nhìn những người khác: "Hôm nay chư vị tiền bối có thể đến trợ giúp, Lý Hạo vô cùng cảm kích! Lần trước, chư vị tiền bối đi vội vàng, lần này ở lại thêm một hai ngày, sau khi giúp ta giải quyết xong chuyện này, ta sẽ phóng thích một ít kiếm năng, giúp chư vị tiền bối củng cố ngũ tạng!"

Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Viên Thạc.

Mặt Viên Thạc đen lại, nhìn đồ đệ giống như biết rõ tâm tư gã, không để ý nói: “Ngươi muốn ta cho phép truyền lại Dung Thần Chi Pháp sao? Trừ Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật ra, những cái khác cũng không vấn đề gì, chỉ là một loại lý niệm mà thôi, không liên quan trực tiếp đến truyền thừa... Ngươi muốn làm gì thì làm!"

Trừ Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật ông không truyền, còn lại những cái khác không quan trọng.

Chỉ là vài ba cái lý niệm mà thôi.

Nhưng đối với mọi người mà nói, Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật mặc dù mạnh hơn nhưng cũng chưa chắc có ích, bọn họ ngược lại cảm thấy rất hứng thú với lý niệm Dung Thần của Viên Thạc.

Lời này vừa nói ra, mặc dù mọi người vốn muốn đi Thiên Kiếm, nhưng đều dừng bước, lựa chọn ở lại.

Đúng vào lúc này, Hắc Báo bỗng nhiên xuất hiện.

Hắc Báo một mực biến mất, lúc này không một tiếng động chạy tới bên cạnh Lý Hạo, trên mặt chó mang theo vẻ mừng rỡ, nhưng lại không lên tiếng, lặng lẽ tới gần Lý Hạo.

Lý Hạo cúi đầu nhìn thoáng qua, hơi nhướng mày, suy tư một lát rồi mở miệng nói: "Hắc Báo, nhóm người Hầu bộ trưởng có công giết địch, ngươi giao tất cả đồ vật ra đi!"

"Gâu gâu gâu!"

Hắc Báo sủa to!

Trên mặt nó biểu hiện sự không nguyện ý, không dám tin, ngươi bảo ta giao ra sao?

Đúng vậy, nó chạy tới đây thu hoạch chiến lợi phẩm.

Trên chiến trường, mặc dù hắn không có lấy bất cứ chiến lợi phẩm nào nhưng mà hắn biết đồ vật sẽ không bị ai lấy mất. Lý Hạo biết, mỗi lần chinh chiến con chó này luôn chỉ chú tâm đến vật phẩm.

Hắc Báo sẽ không bỏ qua bất kỳ một vật tốt nào.

Trong lúc mọi người đang chiến đấu, ai lại có tâm tư đi nhặt chiến lợi phẩm?

Chỉ có con chó này sẽ không bỏ qua một cái gì, khó trách trừ lúc đầu nó tham gia đối phó Thuế Biến kỳ một lát, về sau liền biến mất, xác suất lớn là vẫn luôn ở lại chiến trường hôi của.

Mọi người cũng nhao nhao nhìn về phía Hắc Báo.

Không thể không nói, lần này giết rất nhiều cường giả, tận mười bốn vị Thần Thông, về phần Thuế Biến kỳ, cộng thêm nhóm người Hoàng Long là đã giết tổng cộng chín người, còn có rất nhiều Húc Quang kỳ.

Những người này, ví dụ Bình Nguyên Vương là chủ của Vương Phủ.

Còn như tu sĩ Thiên Nhãn kia, hay là Hồ Khiếu, đều là chúa tể một phương, tuyệt đối có không ít đồ tốt, còn đạo tặc Bắc Hải kia cướp bóc nhiều năm, còn có cả lão Quốc Công của phủ Quốc Công...

Ai không phải người vô cùng giàu có cơ chứ?

Lúc này, cũng có người động tâm, Nam Quyền nhìn Lý Hạo mấy lần, giống như muốn nói nếu không chia thì…?

Đương nhiên, mấy người Thiên Kiếm ngược lại không để ý cái này, đồng thời, Cửu Ti bên kia cũng đều bình tĩnh không lên tiếng, Thiên Kiếm nhìn một hồi, mở miệng nói: "Nếu chúng ta ở lại, có khả năng sẽ được an toàn, cũng có khả năng... bị hai phe vây quét!"

Có hai loại khả năng, tiếp theo Cửu Ti không tiếp tục đơn độc đối phó nhóm người Lý Hạo, nếu không, Hoàng Thất sẽ có thể thoát khỏi nguy khốn, trừ phi hai bên đã đạt được thỏa thuận.

Lời này ngược lại là cắt ngang lời của Lý Hạo.

Mà Hắc Báo cũng trong nháy mắt trốn mất không thấy bóng dáng.

Hiển nhiên con chó này không có ý tốt, không nguyện ý chia sẻ chỗ tốt.

Lý Hạo còn muốn nói tiếp, Hầu Tiêu Trần đã cau mày nói: "Không có việc gì, nó lấy đi thì cứ để nó lấy đi, đối với chúng ta mà nói, đá Thần Năng cũng được, Sinh Mệnh Chi Tuyền cũng được, hiệu quả không phải quá lớn, cái chúng ta cần không phải những thứ này mà là con đường phía trước!"

Đây chỉ là việc nhỏ.

Việc lớn thật sự không phải cái này, ông nhìn Hồng Nhất Đường, Hồng Nhất Đường một mực rất bình tĩnh, ông ấy suy tư một phen mới mở miệng: "Hồng huynh, ông bị đứt mấy đầu khóa Siêu Năng?"

Hồng Nhất Đường nhìn ông ấy một cái, cười cười: "Ngươi muốn biết chuyện đó làm cái gì?"

"Ta muốn xem thử, ngươi có khả năng khôi phục được hay không."

"Không quan trọng."

Hồng Nhất Đường ngược lại lạnh nhạt nói: "Không khôi phục được thì tiếp tục đi Năng Lượng chi đạo, ít ra phía trước còn có con đường xác địch, sau đó lại cường hóa ngũ tạng, có thể tiếp tục nếm thử Thần Thông ba hệ, Thần Thông bốn hệ... Cũng không có vấn đề gì."

Gã không muốn nói gì thêm.

Hầu Tiêu Trần thấy thế, thở dài một tiếng, cũng không hỏi nữa.

Trước mắt, ba người Lý Hạo, Hồng Nhất Đường, Thiên Kiếm đều chung tình huống này, triệt để biến thành tu sĩ Thần Thông, ba người đều là cường giả Võ Đạo đỉnh cấp, còn là thiên tài đỉnh cấp, khiến ông cảm thấy không nói nên lời.

Mà Lý Hạo không hề nói gì, cũng không hỏi bất cứ điều gì.

Lần này, kỳ thật hắn đã chuẩn bị xong phần cho một người.

Hắn không nghĩ tới là có nhiều cường giả đến như vậy.

Đương nhiên, hắn biết sẽ có người đến.

Nhóm người Diêu Tứ, Phích Lịch Thối tới mới bất ngờ, hai người là dân đầu cơ bên Tuần Kiểm Ti, Lý Hạo cũng không để ý nhiều, hai gã này tâm tư bất định, Lý Hạo không quan tâm bọn họ.

Mà lần này hắn đã chuẩn bị xong xuôi để có thể ở lại Thiên Tinh Thành trong thời gian ngắn sắp tới.

Tình hình ở Thiên Tinh Thành rất phức tạp, lại xuất hiện nhiều Thần Thông, không hề bình thường tí nào, điều này cho thấy đám người này có rất nhiều Sinh Mệnh Chi Tuyền, những gì hắn nhìn thấy trước mắt cũng chỉ là mặt ngoài.

Lý Hạo xác định, nơi này có không ít di tích.

Lúc trước có lẽ Thiên Tinh Thành tên là Thiên Tinh Trấn.

Nghe nói, năm đó nơi đây từng có mỏ lớn, có quân đội trấn thủ. Chiến Thiên Thành từng nói, nơi này có mười Thiên Tinh quân trấn áp, về sau mất liên lạc, giờ đây Lý Hạo ngược lại xác định nơi này có thể chính là di tích Thiên Tinh.

Cũng không biết, Cửu Ti và Hoàng Thất đều cùng khai thác ở nơi này hay có di tích riêng?

Đủ loại suy nghĩ hiện ra.

Vừa nghĩ tới đây, Hồng Nhất Đường cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn: "Ta và ngươi tìm một chỗ giao lưu cảm thụ cấp bậc Siêu Năng Giả đi... Nơi đây cứ giao cho bọn họ, trong thời gian ngắn chắc không có chuyện gì đâu."

Lý Hạo có chút ngoài ý muốn, hắn biết gã nói ra suy nghĩ của mình.

Lần này hắn ngược lại là có lỗi với gã.

Bình Luận (0)
Comment