"Thiên Tinh Hầu xin mời nói."
Lý Hạo mở lời: "Ta nghe người ta nói, hiện nay hệ thống thông tin, hệ thống ngọc truyền tin, đều là cái gì mà… cái mà Cổ viện Thiên Tinh nghiên cứu ra được, ta cần một bộ phận duy trì nó, ngoài ra, ta còn nghe người ta nói, năm đó có một nhóm người bị Cửu Long Các thu nạp, nhóm người đó đưa cho ta…"
"Cái gì?"
Lý Hạo im lặng rồi nói: "Ngạc nhiên gì cơ chứ? Chỉ là một vài người thường… thứ ta cần là dựng lên một hệ thống thông tin của chính mình, không thể nào chỉ dùng những người khác, dù là Tuần Dạ Nhân hay là Cửu Ti, thậm chí là hoàng thất, ta dám để cho các người nắm giữ sao? Ta cần thành lập hệ thống tình báo của mình, điều này có gì kỳ lạ sao?"
Lý Hạo lại im lặng một lúc rồi nói: "Đây chỉ là việc nhỏ, ta nghe nói Cửu Long Các có thể nắm bắt thông tin thiên hạ chỉ trong nháy mắt…"
"Thiên Tinh Hầu hoàn toàn có thể mượn dùng của bọn ta, ta đảm bảo, tuyệt đối không đánh cắp…"
"Ha ha!"
Lý Hạo cười nhạo: "Ngươi có tin không? Cho dù các ngươi có nói cho mượn hay không, chỉ cần ta muốn đặt chân tại Thiên Tinh Thành thì đối với các ngươi mà nói đã là chuyện tốt, trước mặt ngươi không có ý kiến gì nhưng ngược lại tao muốn chọn người để ta dựng lên hệ thống tình báo thì ngươi không vui ngay được?"
Thất công chúa nhíu mày: "Thiên Tinh Hầu, không phải ta khước từ, mà là những người này… thật ra vài người thì chết rồi, người thì cũng phân tán bớt, số còn lại cũng bị mời chào khắp nơi, ở chỗ ta cũng chẳng còn mấy người, hơn nữa ta cũng cần chúng để duy trì một vài trạm cơ sở vận chuyển…"
Cái này thì đúng thật là không tiện cho mượn!
Những người này, vài người thì nắm giữ những kỹ thuật rất tân tiến, vài ngưòi thì nắm giữ vài thứ tuyệt mật, thêm nữa là cái vị sở trưởng của sở nghiên cứu chết rồi khiến cho Cửu Long Các bên này hiện tại cũng đang phải đau đầu.
Lý Hạo sớm không tới muộn không tới, hiện tại đến mượn những người này…
Thật lòng mà nói thì thực lực của những người này chẳng đâu vào đâu, nhưng lại đóng vai trò không thể thay thế.
Lý Hạo nhíu mày: "Ý của Thất công chúa chính là không cho mượn, đúng không? Trực tiếp nói thẳng hai chữ này có phải tốt hơn không!"
Nói xong lập tức đứng dậy cất bước rời đi.
Thất công chúa thay đổi sắc mặt, cũng đứng lên nói: "Thiên Tinh Hầu chớ vội sốt ruột, việc này… việc này để ta cùng phụ hoàng thương lượng một chút đã…"
Những việc trước đó thì nàng không cần thương lượng nhưng việc này thì đúng thật là phải thương lượng một chút.
Lý Hạo nghi hoặc: "Chỉ là một vài người phàm bình thường, còn cần phải để Thiên Tinh Vương đồng ý mới được? Ngươi đang làm trò cười sao?"
"Không phải…"
Thất công chúa nói cũng không quá nhỏ, Lý Hạo cau mày nói: "Đâu cần phải phiền phức tới vậy! Việc này thật ra đối với ta nói khó thì cũng không tính là quá khó, Chiến Thiên Khải có thể cách ngàn dặm thông tin thì ta cứ nghìn dặm an bài một chốt, thật ra cũng có thể! Chỉ là cần nhiều người, ta không có khả năng có nhiều áo giáp như vậy, sắp xếp người khắp nơi còn cần phải canh chừng có người phục sát… đây chỉ là mấy chuyện vặt vãnh dệt hoa trên gấm, chứ nào có quan trọng như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, các ngươi đến cả việc này cũng từ chối ta là cảm thấy giữ ta lại cũng không có khả năng đem lại bất kỳ sự trợ giúp nào cho hoàng thất sao?"
Thất công chúa nao nao, cũng ý thức được điều này, ánh mắt khẽ thay đổi: "Thiên Tinh Hầu, có thể kích phát áo giáp sao?"
"Nói thừa!"
Thất công chúa cũng không tức giận, chỉ hơi nhíu mày, rất nhanh đã trở lại vẻ tươi cười: "Không biết… Hầu gia hiện tại có thể kích phát bao nhiêu áo giáp?"
"Hiện tại chỉ có thể kích phát 1000 cỗ."
Lời này vừa nói ra, Thất công chúa ngược lại còn có chút thở phào nhẹ nhõm, rất nhanh lại lộ ra dáng vẻ tươi cười: "Vậy ý của Hầu gia là, tương lai có thể nhiều hơn?"
"Nếu như Chiến Thiên Thành không bài xích thân phận siêu năng của ta thì đương nhiên có thể, chỉ sợ…"
Nói đến đây, cắn răng nói: “Chuyện Cửu Ti ép ta thành Thần Thông, ta sớm muộn cũng sẽ tính sổ tới đáy với chúng! Trở thành Thần Thông làm lỡ dở bao nhiêu việc của ta!”
Đây cũng đúng là sự thật!
Thất công chúa cũng gật gật đầu, cảm khái nói: “Đúng vậy, thật là đáng tiếc quá đi mất! Làm võ sư của Ngân Nguyệt, nếu Hầu gia vẫn luôn là võ sư, ở Ngân Nguyệt lại có thân phận truyền nhân của Lý gia, về sau này cho dù không đến mức hoành hành thiên hạ thì cũng chí ít là đạt được cơ duyên to lớn, bây giờ… Thật đúng là đáng tiếc mà!”
“Đừng đề cập đến chuyện này nữa, ngươi có cho mượn hay không, không cho mượn thì thôi.”
“Cho!”
Thất công chúa ngược lại cũng nghĩ thông suốt rồi, cười nói: “Tính cách Thiên Tinh Hầu cũng quá sốt ruột đi thôi, ta chỉ nói là thương lượng một chút chứ đâu phải là từ chối… Chỉ là, người có thể cho mượn sẽ không quá nhiều, dù sao bên này của ta cũng không có quá nhiều người để dùng, người xem… 10 người có được không?”
“Có thể hoàn thành được việc vận chuyển thông tin sao?”
“Tuyệt đối có thể!”
“Vậy cũng được!”
Lý Hạo gật gật đầu: “Đúng rồi, người ít như vậy, các ngươi bồi dưỡng thêm nhiều một chút là được. Chỉ là vài người phàm mà cũng lằng nhà lằng nhằng với ta như vậy.”
Thất công chúa cười cười không nói gì.
Lý Hạo cũng không nhiều lời, “Vậy cứ quyết định thế đi! Chủ yếu cũng chỉ là ba chuyện này thôi. Chờ ta đứng vững tại Thiên Tinh Thành, người cứ đợi mà xem, đám người Cửu Ti, ta nhất định sẽ cho chúng một trận ra trò!”
Nói đến đây, hắn còn nghĩ tới điều gì đó, cắn răng nói: “Đúng rồi, tiếp theo đây vì để tiếp tục chèn ép Cửu Ti, có lẽ ta sẽ còn giết thêm một đám người nữa. Có lẽ sẽ có một vài người của hoàng thất, các ngươi cho ta danh sách một vài con rối hoặc một vài kẻ không nghe lời, ta thuận tay giết giùm các ngươi!”
Thất công chúa thay đổi sắc mặt: “Chuyện này…”
“Ta chính là không tin, hoàng thất đều là cùng một khối đoàn kết!"