Tổng bộ Tuần Dạ Nhân.
Hầu Tiêu Trần khẽ nhíu mày: "Ngươi bây giờ sẽ về Ngân Nguyệt sao?"
"Ừm."
Hầu Tiêu Trần suy tính một phen, có chút ngập ngừng, nói: "Vậy còn trở lại chứ?"
"Đương nhiên!"
Hầu Tiêu Trần suy nghĩ liên tục, có chút đau đầu: "Ta sợ ngươi trở về Ngân Nguyệt sẽ tạo ra những phiền phức lớn hơn, ngươi chớ có làm loạn đấy. Chiến Thiên Thành cũng được hoặc có thể nói, bây giờ không phải là lúc xuất thế! Ngươi đến chỗ nào cũng đều khiến chỗ đó có chút sóng gió… so với việc gây nên động tĩnh lớn tại Ngân Nguyệt thì ngươi thà ở lại Thiên Tinh Thành, cho dù có làm gì đi nữa cũng là địa bàn của người ta, Ngân Nguyệt tuy vậy nhưng là địa bàn của chúng ta."
Lý Hạo kinh ngạc nói: "Ta là loại người đó sao? Trong mắt của bộ trưởng ta chính là loại sẽ gây chuyện thị phi sao?"
Không phải sao?
Hầu Tiêu Trần thật sự rất muốn nói thẳng ra ngươi không phải chính là vậy sao?
Tự ngươi nói!
Phải chăng ngươi đến đâu cũng sẽ gây ra một đống phiền phức?
Trước đó thì đánh Định Quốc Công, rồi lại đánh Cửu Ti, người bình thường dám làm như vậy sao?
Đau đầu thì đau đầu, hắn biết Lý Hạo trở về khẳng định là có chuyện muốn làm, nghĩ một hồi rồi mở miệng nói: "Ngươi trở về cũng được, trên đường cẩn thận một chút là được! Tuy nhiên, ta vẫn còn muốn nhắc nhở ngươi một câu, cổ nhân là cổ nhân, người thời nay là người thời nay! Cả hai không giống nhau, nhất là Yêu tộc thì càng không thể dễ dàng tin tưởng!"
"Còn có một việc, Tuần Kiểm Ti nói, Tài Chính Ti nhường ra một chỗ di tích có thể xây đại học võ khoa, ngươi có muốn đến thăm dò thử không? Dù sao ta cũng thấy chúng không có ý tốt…"
"Đợi ta về rồi tính!"
Lý Hạo tính toán một chút: "Tốc độ của ta khá nhanh, có Truy Phong Ngoa và cả thuộc tính Phong Lôi, ta về Ngân Nguyệt hai ba ngày là được, cả đi cả về một tuần lễ là đủ rồi, đến lúc đó rồi nói tiếp, bộ trưởng có thể đi nói chuyện cùng Diêu bộ trưởng, để hắn đem theo Tuần Dạ Nhân gia nhập vào chúng ta, trở thành Thiên Tinh tổng đốc phủ hoặc là Thiên Tinh đô đốc phủ cấp dưới cơ cấu…"
"..."
Hầu Tiêu Trần đầu muốn nổ luôn rồi, "Ngươi tự đi mà nói!"
"Ta không đi!"
Lý Hạo lắc đầu: "Ta là người trẻ tuổi, tính tình xốc nổi, ta sợ sẽ đánh nhau với hắn, bộ trưởng lão luyện thành thục, nhất định có thể nói chuyện với hắn."
Mẹ nhà hắn!
Hầu Tiêu Trần thật sự muốn đánh người luôn rồi.
Lý Hạo hỗn láo như vậy, thật sự là nhân sự sao?
Người ta Diêu Tứ vốn là người lãnh đạo trực tiếp, ngươi thì ngược lại, hiện tại muốn thu biên ông ta, người ta một tay chế tạo ra hệ thống Tuần Dạ Nhân, ngươi lại muốn thu biên, ngươi cũng đủ lớn mật!
Ta đi đàm luận, lão già kia chẳng phải sẽ một quyền đánh bay ta sao?
"Duy trì cục diện bây giờ, thất ra cũng rất tốt."
Lý Hạo lắc đầu: "Danh bất chính, ngôn bất thuận. Đôi khi hư danh cũng rất quan trọng! Nếu không thì tại sao Cửu Ti lại phải thành lập Cửu Ti? Bộ trưởng phải hiểu rõ hơn ta mới đúng chứ."
Nói nhảm!
Ta đương nhiên hiểu rõ, nhưng không phải chính ngươi mới là cấp dưới sao?
Tại sao ngươi không tự đi?
Ngươi mà cũng biết rằng nếu ngươi tự đi có thể sẽ đánh nhau với Diêu Tứ sao?
Khỏi cần nói, không chỉ Diêu Tứ, đám người bên Tuần kiểm Ti đều có khả năng sẽ đánh nhau với ngươi!
"Người tài giỏi đúng là luôn có nhiều việc phải làm mà!"
Lý Hạo thành khẩn nói: "Bộ trưởng trong mắt ta, không gì là không làm được! Không tin thì ngươi có thể hỏi Ngọc tổng quản."
"Ngọc tổng quản, bộ trưởng có thể thuyết phục Diêu bộ trưởng không?"
Ngọc tổng quản gật đầu trong nháy mắt: "Đương nhiên!"
"..."
Con mẹ nó.
Hầu Tiêu Trần muốn mắng người, nhưng lại không biết nên mắng ai.
Đầu óc của Tiểu Ngọc… thôi được rồi, không thể trách nàng, bao nhiêu năm qua vẫn luôn như vậy, Ngọc La Sát luôn tin rằng hắn không gì không thể làm được, nhưng mà… nhưng mà…
Hắn có chút im lặng rồi!
Thằng cháu Lý Hạo này, đúng là biết tìm người để hỏi mà.
Hầu Tiêu Trần đau đầu không tả nổi: "Nói sau đi, ta sẽ cố hết sức, ngươi cũng nên tránh xa hoàng thất một chút, hoàng thất không tầm thường, 200 năm trước đã có Hắc Giáp quân, ngươi cũng biết nội tình của Chiến Thiên Quân, 200 năm trước bọn hắn đã thu được một chút di tích truyền thừa. Khi đó siêu năng chưa có khôi phục, có thể võ sư vẫn luôn tồn tại, ngươi hiểu ý ta không?"
Lý Hạo gật đầu, biết.
Hơn nữa, nghe nói số lượng của Hắc Giáp quân không chỉ 1000.
Từ 200 năm trước, hoàng thất có lẽ đã phái ra một vị sư trưởng cấp sĩ quan, nếu không thì sẽ không có kích phát áo giáp, bằng không, nhiều Hắc Giáp quân như vậy, hẳn là hơn cả vạn người.
Thiên Tinh Trấn nghe nói cũng có 100.000 quân coi giữ, năm đó cũng là quân cấp đơn vị của cả một cái quân đoàn.
Không biết hiện tại hoàng thất đã khống chế đến mức độ nào.
Nếu xuất hiện một vị quyền hạn cao có thể trở thành quân đoàn trưởng thì lập tức có thể đại biểu Hắc Giáp quân của đối phương, có thể đạt được tới số lượng 100.000!
Nhưng mà có lả khả năng không lớn cho lắm.
Lý Hạo thầm nghĩ, hắn biết là rất khó, trừ phi… hoàng thất năm đó có huyết mạch coi giữ đoàn quân này, giống như mình, vào thành thiếu chút nữa đã trở thành sư trưởng rồi.
Nếu là thực lực của hắn, lúc ấy mà đi Chiến Thiên Thành, hắn chính là tướng quân cấp một, có thể trở thành sư trưởng thống soái một vạn người.
"Đúng rồi, ngươi trở về đem thứ này giao cho Hành Chính Tổng Thự bên đó…"
Hắn lấy ra một cái nhẫn chứa vật, nói thêm: "Đừng xem, không có bảo bối gì, chính là một vài thứ cần thiết của Ngân Nguyệt, ngươi chỉ cần đem chuyển giao là được rồi!"
"Được!"
"Trên đường thì cẩn thận một chút. Tốc độ của ngươi mặc dù rất nhanh nhưng cũng cần coi chừng ba tổ chức lớn."
"Ừm!"
Trao đổi thêm vài câu, Lý Hạo cũng không nói gì nữa, nhanh chóng lên đường.
Về phần Hầu Tiêu Trần, bọn hắn lưu tại Thiên Tinh Thành có lẽ khá an toàn, trước mắt thì vấn đề không lớn, hoàng thất vẫn ở đây kiềm chế đối phương, nếu không thì Lý Hạo cũng sẽ không tùy tiện rời đi như vậy.
…
Sau khi Lý Hạo rời khỏi tổng bộ Tuần Dạ nhân không lâu.
Một tiếng nổ vang rung chuyển trời đất truyền ra, Diêu Tứ một quyền đánh bay một người, phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ!
Mà Hầu Tiêu Trần, thở dài một tiếng, bay trở về ký túc xá của chính mình.
Ta biết ngay mà!
Lý Hạo tung bay, hắn mà muốn đoạt quyền thì coi như xong, hắn mà muốn hợp nhất thì trực tiếp đem Tuần Dạ Nhân phủi đến dưới cờ của chính mình… Đây là sự thật khi khinh dễ người, Diêu Tứ không đuổi giết hắn là tốt rồi.