Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1191 - Chương 1191 - Chú Thần Đế Tôn

Chương 1191 - Chú Thần Đế Tôn
Chương 1191 - Chú Thần Đế Tôn

Trương Lượng im lặng, một lúc sau mới mở miệng: "Đương nhiên là có điểm khác nhau, tướng quân khải là áo giáp chiến đấu cá nhân, chỉ phân phối cho cường giả, mỗi người có thói quen hành động khác nhau... Mà thực ra hiện tại không thể định chế được nữa, để ta giải thích một chút điểm khác nhau của những tướng quân khải này đi."

"Hiện tại kho quân bị chỉ còn chủ yếu ba loại, loại thứ nhất thích hợp với võ giả bình thường, có hệ thống phòng ngự tinh thần và hệ thống phòng ngự thân thể, chỉ đạt yêu cầu tầm trung."

"Loại thứ hai thích hợp với cường giả tinh thần đạo, tinh thần lực cường đại, không cần phòng ngự tinh thần lực nên chủ yếu là bảo vệ thân thể, khả năng phòng ngự cực mạnh nhưng không có sức chống cự tinh thần lực."

"Loại thứ ba thích hợp với cường giả thân thể đạo, loại tướng quân khải này gần như không có khả năng phòng ngự vật lý, bộ phận chủ chốt là mũ giáp, nó có thể ngăn chặn phần lớn công kích tinh thần lực một cách hữu hiệu."

"Giờ kho quân bị chỉ còn ba loại này."

Trương Lượng giải thích: "Đây cũng là ba loại phương thức tu luyện chủ yếu của chúng ta thời kỳ đó, đã thiết kế khác biệt tùy theo nhu cầu, cho nên trong bình thường tình huống, nếu không có yêu cầu đặc biệt gì thì có thể chọn 1 trong ba loại."

Lý Hạo hiểu ra!

Hắn ngẫm nghĩ, hình như trong giai đoạn này không có nhiều người chuyên tu tinh thần lực, người có thần ý và thế cường đại không nhiều, cho dù có thì cũng là võ sư, nhưng không phải tất cả đều vậy, tỉ như Ánh Hồng Nguyệt là một ngoại lệ.

Hắn cân nhắc một phen rồi hỏi: "Loại bình thường thì lực phòng ngự có mạnh không?"

"Đương nhiên! Đối với ngươi mà nói thì lực phòng ngự rất cường đại, nhưng cũng phải xem thực lực cá nhân ra sao, thực lực ngươi mạnh thì mới có thể kích phát ra lực phòng ngự lớn, đừng nghĩ rằng áo giáp tự có lực phòng ngự vô địch, điều đó là không thực tế."

"Ta hiểu rồi!"

...

Trương Lượng không nhiều lời, một lát sau, y đi ra từ kho quân bị, ném cho Lý Hạo một cái nhẫn trữ vật: “2300 bộ Chiến Thiên Giáp đều ở trong đó."

"Đây là tướng quân khải..."

Y lại lấy ra một bộ áo giáp màu vàng óng, dường như y có chút hâm mộ: “Đây là thứ mà sĩ quan cấp tướng mới có thể phân phối... Trước kia... trưởng phòng Quân Nhu xử có thể được nhận..."

Nếu ta lên chức thì ta cũng sẽ có.

Lý Hạo lập tức hiểu ý, hắn nhỏ giọng: "Quân Nhu xử có sẵn, mà bây giờ tình huống đặc thù..."

"Ngươi muốn ta bị chặt đầu à?"

Trương Lượng ngẩng đầu nhìn Lý Hạo, kẻ này không phải người tốt, thế mà dám xúi ta làm chuyện xấu!

Lý Hạo ngượng ngùng: "Đúng rồi, Trương phó phòng, trong 2300 bộ khôi giáp này có thể cho ta 2 bộ ngân khải, 23 bộ đồng khải không?"

"Không được, ngân khải nhất định phải là sư trưởng thì mới có thể đăng kí xét duyệt, đồng khải cũng cần Đốc Tra vệ xét duyệt thông qua. Ngươi có thể đăng kí nhưng giờ mà ngươi rời khỏi đây thì sẽ mất liên lạc, không thể xét duyệt... Trừ phi ngươi mang người vào."

Lý Hạo tiếc nuối.

Ngay sau đó, hắn không suy nghĩ thêm nữa mà là nhìn về phía bộ hoàng kim khải này, lần này không cần Trương Lượng nói, hắn nhỏ một giọt máu xuống, trong nháy mắt, kim khải biến mất.

Một giây sau, trên người Lý Hạo xuất hiện một bộ chiến giáp hoàng kim! Trong đầu hắn hiện lên rất nhiều nội dung về tác dụng cơ bản của kim khải, ngoài công năng ngân khải đã có, kim khải có thêm không ít những chức năng khác.

Tỉ như phạm vi đưa tin của kim khải mở rộng đến 3000 dặm, chức năng này rất lợi hại, 1000 dặm chỉ cỡ một hành tỉnh, phạm vi truyền tin với bán kính 3000 dặm thì đã bao trùm một phạm vi siêu cấp lớn.

Có nghĩa là, hiện tại Lý Hạo hoàn toàn có thể truyền tin cho bất cứ vị Chiến Thiên quân nào bên trong phạm vi Ngân Nguyệt dù kẻ đó ở đâu, mà khu vực Ngân Nguyệt dường như có bán kính không đến 3000 dặm.

Ngân Thành là tận cùng phương Bắc cách Bạch Nguyệt thành chỉ chừng 2000 dặm.

Phạm vi truyền tin mở rộng chỉ là một công dụng của nó. Kim khải và ngân khải còn một vài điểm khác nhau khác, nó có thể tùy ý biến hóa, nếu ngân khải chỉ có thể là ngân khải thì kim khải có thể biến thành bất kỳ vật nào khác, biến thành binh khí cũng được.

Lý Hạo chơi đến quên cả trời đất, lúc thì biến thành một cái nồi, lát sau đã biến thành tiểu đao, lát nữa lại biến thành quần áo bình thường, không ngờ nó cũng sinh động như thật, không có cảm giác kì quái nào.

Nếu vậy thì sau này mặc áo giáp không cần khoác thêm áo khoác che đậy nữa, cứ trực tiếp biến thành áo khoác là được.

"Cái này thật lợi hại!"

Trương Lượng cũng rất hâm mộ: "Đương nhiên! Tướng quân khải không phải thứ người bình thường có thể chế tạo, chúng đều do Chú Tạo đại sư đỉnh cấp làm ra, mà thế này đã tính là gì, cường giả cấp bậc quân đoàn trưởng không phải mặc áo giáp nữa mà là Thần Binh đặc hữu do tồn tại Đế Tôn cấp được mời đến tự mình chế tạo, nếu mối quan hệ cứng một chút thì thậm chí có thể mời Chú Thần Đế Tôn rèn đúc."

"Chú Thần Đế Tôn?"

"Đúng, đó là một vị chí cường giả dùng rèn đúc để nổi tiếng tứ phương, trừ người Trấn Tinh thành ra thì những người khác đều có thể tìm hắn... Điều kiện tiên quyết là liên hệ được."

"Vì sao lại trừ người Trấn Tinh thành ra?"

"Bởi vì có thù oán."

"Có thù ư?"

"Có nói thì ngươi cũng không hiểu đâu!"

Trương Lượng không muốn nhiều lời, đây là tranh chấp giữa các đại lão đỉnh cấp, không thể nói ra.

Hơn nữa mọi chuyện đã xảy ra từ rất lâu về trước, ai biết tình huống hiện tại thế nào, có lẽ... chết rồi thì sao.

Y không nghĩ đến chuyện này nữa, nghĩ lại chỉ khiến người ta tuyệt vọng, bọn họ đều tin chắc rằng sẽ không như vậy, một đám người vô cùng cường đại như thế không có khả năng biến mất hết, có lẽ là lạc đường, có lẽ là vui chơi bên ngoài quên lối về, có lẽ là đang ở sâu trong vũ trụ, tốc độ thời gian chênh lệch...

Dù sao toàn bộ Chiến Thiên quân đều không tin đám người kia chiến bại.

Các Đế Tôn không gì không làm được!

Nhất là bọn họ đang được Nhân Vương, Võ Vương dẫn dắt chinh chiến, nhóm người kia ở cùng nhau thì không ai có thể ngăn cản bọn họ, bất kỳ người nào!

Lý Hạo câm nín, ngươi không nói thì dứt khoát đừng bao giờ nói ra.

Hắn vừa nhận được kim khải nên tâm tình không tệ, vậy nên không so đo với vị này.

Lý Hạo ngẫm nghĩ một chút rồi nói: "Đúng rồi, Trương phó phòng, ta thu được vài bảo bối khác ở bên ngoài, có thể đổi đồ ở đây không?"

"Không nhận rác rưởi!"

Trương Lượng không khách khí: "Đây là quân đội, không phải bên ngoài! Trừ phi kết toán nhiệm vụ trong quân thì ngươi có thể thuận tiện trao đổi, áo giáp trước đó có dính đến quân đội nên mới có thể đổi..."

Y nói tiếp: "Nhưng nếu ngươi cảm thấy những vật kia vô dụng, trong quân cũng không đổi thì có thể thử tới một đại học võ khoa còn công năng cơ sở, có lẽ có thể trao đổi ở đó."

"Năm xưa đại học võ khoa cũng có tác dụng là vựa ve chai thu nhận rác rưởi phế phẩm!"

"Một vài học viên thực lực không mạnh, chỉ có thể dựa vào việc nhận đồ vô dụng kiếm chút tiền, đổi chút tài nguyên..."

"..."

Bình Luận (0)
Comment