Lý Hạo suýt chút nữa tức chết, ta đánh chết nhiều người như vậy, đồ ta thu hoạch được mà là rác rưởi ư?
Đùa à?!
Nhưng vị này đã chỉ cho hắn một con đường, đó là đến đại học võ khoa.
Hắn nghĩ tới tin tức Tuần Kiểm ti gửi cho mình trước đó, suy nghĩ một chút rồi nói: "Đại học võ khoa... Thiên Tinh đảo có đại học võ khoa không"
"Có, không nhớ thì cũng bình thường thôi, chỗ nào cũng có nhưng quy mô, quy cách không giống nhau. Năm xưa đại học võ khoa có ở khắp nơi, nhưng quy mô đỉnh cấp chân chính lại không nhiều, Thiên Tinh đảo hình như không có đại học võ khoa đỉnh cấp, nếu có thì chắc chắn đã được nhớ rõ rồi."
Lý Hạo thất vọng.
Quả nhiên nơi Lưu gia nguyện ý nhường lại chẳng phải địa phương tốt đẹp gì.
Sau đó hắn lại hàn huyên vài câu cùng Trương Lượng, nhưng vị này là loại người chờ ngươi đổi đồ xong thì hờ hững với ngươi, hiện giờ Lý Hạo không có quân công, y lại càng không thèm để ý tới, cuối cùng dứt khoát nằm sấp trên mặt bàn không lên tiếng.
Lý Hạo thầm mắng!
Cứ chờ đấy, ta sẽ trở thành tướng quân chân chính, sư trưởng có lẽ sẽ rất khó vì sư trưởng thứ chín vẫn còn sống, khi ấy ta muốn trở thành trưởng phòng Quân Nhu xử, làm trưởng quan của ngươi!
Như Quang Minh Kiếm đã nói, hôm nay ngươi không thèm để ý, ngày mai ngươi không với tới nổi!
Lý Hạo hùng hổ đi ra khỏi Quân Nhu xử.
Vừa ra ngoài, kim khải hiển hiện, cực kỳ bá khí.
Một vài binh sĩ hồng khải Đốc Tra vệ và Chiến Thiên quân khác thấy cảnh này đều dừng bước cúi chào, Lý Hạo cảm thấy vô cùng sung sướng.
Thật sướng! Kiếm được một bộ kim khải cũng không tệ.
Không đến chỗ sư trưởng nữa, Lý Hạo ra khỏi quân doanh, đi thẳng đến cửa thành.
...
"Chúc mừng!"
Ở cửa thành, ba vị đoàn trưởng rối rít chúc mừng, thất đoàn trưởng cũng nói: "Mặc dù chỉ là đoàn tăng cường thế nhưng rất hiếm thấy! Nhưng mà... Người ít quá!"
"Lý đoàn trưởng, đoàn của ngươi cần thêm người mới!"
Đoàn 12 của Lý Hạo chỉ có ba người, những người khác đều không đăng kí, danh sách phía quan phương chỉ có 3 người, rất thê thảm.
Lý Hạo cười lớn: "Lần sau nếu có cơ hội thì ta sẽ mang theo lính của mình trở về, hiện tại ta đã có 3000 bộ Chiến Thiên Giáp, làm đoàn tăng cường 3000 người!"
"Chất lượng cũng phải đạt chuẩn!"
"Đương nhiên!"
Sau khi hàn huyên cùng mấy người một lát, Lý Hạo nhìn về phía thất đoàn trưởng: "Tưởng đoàn trưởng, ta lấy được một bản quyết chữ 'Phá' tại ngoại giới, Vương thự trưởng bảo ta thỉnh giáo ngươi một chút..."
"Quyết chữ Phá..."
Tưởng Thế Huân tự hỏi, một lát sau mới nói: "Cái này cần phối hợp với Bản Nguyên Đạo, phù hợp với đại đạo, mượn dùng lực lượng đại đạo! Trước kia nó có uy lực lớn là vì mượn lực lượng đại đạo của các vị cường giả đỉnh cấp, hiện tại có lẽ là không thể, vậy nên uy lực sẽ không quá lớn."
Hắn ta nói tiếp: "Ngươi muốn học thì cũng không khó, vấn đề là uy lực cường đại thế nào, thời đại này có lẽ không duy trì Bản Nguyên Đạo, nhưng có thể biến báo..."
Hắn ta nhìn thoáng qua Lý Hạo: "Không phải ngươi có thế sao? Ta thấy hình như ngươi nắm giữ một chút kiếm thế, ngươi dùng kiếm thế uẩn dưỡng bản quyết chữ Phá. Quyết chữ Phá hay quyết chữ Công thì đều chủ sát, chủ công, phù hợp với kiếm thế! Ngươi có thể tự sáng tạo cải tiến, chiến pháp cũ của thời đại chúng ta giờ không theo kịp thời đại, không nhất định phải học từng bước, ở thời đại của chúng ta, dù là công pháp Nhân Vương sáng tạo thì cũng sẽ nhanh chóng bị đào thải, được cải tiến, đây là chuyện bình thường."
Hắn ta cảm thấy Lý Hạo không đủ sức sáng tạo.
Không có quy định nào nói rằng nhất định phải học theo cổ tịch, không phải cứ là cổ tịch thì cường đại, ở thời đại Tân Võ, không ai cứ học thuật cũ mãi, mà là từng bước cải tạo, sáng tạo cái mới không ngừng.
Lý Hạo động lòng: "Dùng thế uẩn dưỡng ư?"
"Đúng!"
Thất đoàn trưởng nói với vẻ đương nhiên: "Cứ thử đi, cái này không được thì ngươi dùng khóa siêu năng uẩn dưỡng, không được nữa thì dùng khí huyết, huyết nhục, tinh thần lực... Thử hết xem loại nào có hiệu quả tốt nhất, cùng lắm thì bạo thể mà chết, hàng năm không ít cường giả bạo thể mà chết vì sáng tạo võ học mới. Chuẩn bị thêm một chút tinh hoa sinh mệnh thì không vấn đề gì, đừng sợ, sai cũng không sao, nếu thành công thì được một môn võ học mới, mở rộng dạy dỗ thì được cả danh và lợi, cũng không tệ!"
"Năm xưa Nam Giang tổng đốc tiền bối đã bắt đầu tự sáng tạo các loại võ học từ khi còn trẻ, cái gì mà Trảm Thần, Trảm Tiên, Trảm Đế, Trảm Hoàng... Mấy cái tên này nghe có xấu hổ không? Nhưng không phải sau này đã lưu truyền ra sao, thực lực yếu cũng không sao, dám làm là được!"
Những lời này khiến kẻ khác nghe phải câm nín.
Hai vị đoàn trưởng vốn trầm mặc giờ phút này cũng phải mở miệng, Cửu đoàn trưởng lạnh lùng lên tiếng: "Về sau vị đại nhân kia bị không ít người trào phúng, kiến nghị đừng dùng những cái tên đáng xấu hổ!"
Thất đoàn trưởng xem thường: "Đó là vì thực lực chưa đủ, ngươi xem võ học truyền thừa của Nhân Vương đi... Ngươi dám trào phúng không?"
"..."
Lý Hạo hiếu kỳ: "Nhân Vương cũng có võ học truyền thừa ư?"
"Đương nhiên, những cường giả kia có ai không có võ học truyền thừa chứ?"
Thất đoàn trưởng trầm mặc một chút, một lát sau mới nói: "Nhưng ta cũng đề nghị... sau này ngươi đọc tên võ học thì đừng nghĩ nhiều, chú ý trọng tâm là được... Hiện tại những thứ ngươi lấy được còn tính là bình thường, có vài bộ võ học có cái tên... Rất đáng xấu hổ!"
"Nhân Vương truyền thừa là cái gì?"
"Không cho ngươi biết!"
"..."
Lý Hạo bó tay, lại không cho ta biết!
Nhưng để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Lý Hạo, hắn ta suy nghĩ một chút rồi nói: "Tuyệt học của Nhân Vương thì không tiện nói nhiều, nhưng có thể nói một môn của Yêu tộc... Có lẽ cũng có chút quan hệ với con chó của ngươi."
Hắn ta nhìn Hắc Báo: "Đại Cật Bát Phương Thần Công, ngươi cảm thấy cái tên này thế nào?"
"Nó là gì?"
"Ha ha ha, ngươi cũng cảm thấy nó rất ngu ngốc đúng không?"
Thất đoàn trưởng cười: "Nhưng cho ngươi biết nhé, trong lịch sử Yêu tộc, tính từ khi thiên địa sáng lập, môn thần công này có thể đứng trong ba vị trí đầu!"
Hắc Báo chớp mắt.
Hình như nó có chút ký ức nhưng rất mơ hồ, có lẽ có liên quan đến cắn nuốt, mà nó cũng chỉ có chút ký ức chứ không có phương thức tu luyện cụ thể.
Đại Cật Bát Phương?
Tên rất hay!
Lý Hạo hít sâu một hơi: "Trong toàn bộ lịch sử Yêu tộc mà xếp trong ba hạng đầu ư?"
"Đương nhiên!"
Thất đoàn trưởng cười lớn: "Có vài chiến pháp lợi hại hơn ngươi tưởng tượng, có thể cái tên rất bình thường, nghe như hàng vỉa hè, trên thực tế thì lại cường hãn vô biên!"
Lý Hạo bó tay.
Đây có thể coi là bát quái, dù những quân nhân này có vẻ cũng rất thích hóng chuyện nhưng hắn hiểu ý Tưởng Thế Huân.
Lý Hạo gật đầu: "Thất đoàn trưởng nói rất đúng, tự mình nên thử nghiệm, sáng tạo... Ở thời đại này hình như tất cả mọi người đều khiếm khuyết loại tinh thần này, chỉ có sư phụ ta thích nghiên cứu."