Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1195 - Chương 1195 - Ngân Nguyệt Quân

Chương 1195 - Ngân Nguyệt Quân
Chương 1195 - Ngân Nguyệt Quân

Rời khỏi đế cung, Lý Hạo ung dung cười một tiếng.

Cái cây này hình như vẫn còn non.

Tuy đã kế thừa ký ức của cây già nhưng so với đám đồ cổ âm hiểm thì không tính là gì, từ khẩu khí của nó có thể nghe ra nó đã tham ô không ít, nhưng Lý Hạo lại cảm thấy không sao cả.

Hoàng thất bán giá 100.000 Thần Năng Thạch một giọt có lẽ hơi cao, nhưng những người khác muốn lấy được, dù có giao dịch với yêu thực, Lý Hạo không tin yêu thực không ra giá vài ba vạn một giọt.

Mà cũng có thể yêu thực giao dịch với bọn họ tương đối cường đại, cần khôi phục.

Tỉ như nếu Lý Hạo giao dịch cùng Hòe tướng quân, đừng nói là giá 10 vạn một giọt, dù là 1 triệu thì có lẽ Hòe tướng quân vẫn cảm thấy mình thiệt, nó vẫn chưa khôi phục, mỗi giọt đều là hàng tồn của nó.

Yêu thực cường đại đều như vậy.

Còn Tiểu thụ thì không phải cổ yêu thực đúng nghĩa, nó cần năng lượng để khôi phục là chính nên ra giá với Lý Hạo không quá cao.

Tiểu thụ cảm thấy mình lời 70% đã là rất nhiều, yêu thực khác lại thấy lời gấp bảy còn là quá ít, không đủ để bản thân khôi phục.

Lý Hạo tính toán thu hoạch lần này.

Dùng Thần Năng Thạch để đổi lấy Sinh Mệnh Chi Tuyền có đáng giá không?

Đáng giá!

Thần Năng Thạch không có ích gì nhiều với hắn, hắn để lại 1 triệu viên, nhu cầu chủ yếu là cho tiểu kiếm hấp thu, chuyển đổi kiếm năng, như vậy đã đủ cho hắn dùng rất lâu.

Sau này tiểu kiếm giải phong, nó sẽ cần bảo vật cao cấp hơn.

Tỉ như Thần Năng Thạch cao đẳng có nhiều năng lượng hơn hoặc Thần Binh cường đại.

Đổi đống đồ vô ích trong tay thành bảo vật hữu dụng với mình mới là lựa chọn sáng suốt nhất.

...

Hơn một giờ sau, Lý Hạo hạ xuống bên ngoài Bạch Nguyệt thành.

Khoảnh khắc lần đầu tiên tới Bạch Nguyệt thành chỉ mới như ngày hôm qua.

Khi đó hắn ly biệt quê hương, có chút khiếp đảm. Nhưng hôm nay trở về, hắn đột nhiên cảm thấy Bạch Nguyệt thành cũng rất gần, với người ngoài thì nơi đây cũng là quê quán của hắn, mặc dù Lý Hạo cảm thấy quê hương của mình chỉ có Ngân Thành, nhưng đi đến Trung Bộ, Ngân Nguyệt mới là nguồn cội của hắn.

Hắn hạ xuống, kim khải biến thành áo khoác.

Gió lạnh đìu hiu.

Lúc trước gặp Lưu Long, hắn đã mặc áo khoác, chỉ là khi đó đang ngày hạ, vậy mà chớp mắt đã đi qua gần nửa năm.

Chỉ là quãng thời gian không đến nửa năm mà thôi, nhưng giờ cảnh còn người mất.

Chuyến đi đến phương Đông và Trung Bộ mang đến cho Lý Hạo quá nhiều cảm xúc.

Bạch Nguyệt thành vẫn náo nhiệt như xưa.

Mặc dù giá rét, dù nghèo nàn, nhưng dường như việc này không quá khó chịu với những người ở Ngân Nguyệt, trên đường phố trong thành cũng có tiếng oán giận, tiếng phàn nàn, trước kia, Lý Hạo nghe thấy thanh âm này thì ý nghĩ đầu tiên là đám quan lại Ngân Nguyệt toàn những người vô dụng mới khiến Ngân Nguyệt kém cỏi như vậy!

Nhưng bây giờ nhìn lại, mặc dù mọi người ăn mặc không đẹp đẽ nhưng tối thiểu là có đồ để mặc, quần áo thật dày bao quanh thân, khuôn mặt có chút hồng hào, chứng tỏ bọn họ tối thiểu là được ăn no.

So với sự hoa lệ của Trung Bộ thì có vẻ không bằng, nhưng vẻ hào nhoáng ấy được xây dựng trên những điều mờ ám sau lưng, trong thành Trung Bộ không có tên ăn mày nào là chuyện rất dị thường, mà Ngân Nguyệt có ăn mày như thế này mới là bình thường.

Tuần Kiểm ti đang tuần tra trên đường, dân chúng không có phản ứng đặc biệt gì, Tuần Kiểm ti đi tuần tra không phải chuyện bình thường sao?

Ở Ngân Thành hay Ngân Nguyệt thì Tuần Kiểm ti vẫn luôn tuần tra thường xuyên.

Tóm trộm cắp, xử lý vài vụ án bình thường, Lý Hạo đều từng tham dự những chuyện này, trước đây hắn không nghĩ nhiều, bây giờ, sau khi gặp rất nhiều chuyện, hắn bỗng cảm thấy Khổng Khiết làm việc cũng không tệ lắm.

Hắn không vội đi đến Tuần Dạ Nhân, cũng không đến trụ sở Võ Vệ Quân, hắn suy tư một chút, sau đó cất bước đến chỗ trú quân.

Trước đây Hoàng Vũ đến giúp hắn, hắn vẫn chưa giao lưu gì với vị Vũ soái này, hơn nữa sư tỷ và phu quân của sư tỷ đều đang ở chỗ trú quân.

Lý Hạo tự hỏi, Hồ Định Phương và Bạch gia có quan hệ không tầm thường, Bạch gia lại thông đồng với hoàng thất, vậy thì vị sư tỷ phu này có phải thám tử của hoàng thất hay không?

Trần Ngọc Hoa biết Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật mà rất nhiều người muốn cướp đoạt, cho dù chỉ là phiên bản thô sơ cũ kỹ thì vẫn có rất nhiều người muốn đoạt lấy, rốt cuộc chuyện Hồ Định Phương thăng chức có quan hệ gì đến Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật không?

Lão sư không nói gì cả, cũng không hề nhắc tới.

Trước kia Lý Hạo mặc kệ những chuyện này, bây giờ hắn đã gặp 3 tổ chức lớn, bảy đại thần sơn, thậm chí Siêu Năng Chi Thành cũng ngấp nghé, hắn muốn mau chóng đến xem, thăm dò, điều tra thêm một chút.

...

Tổng bộ trú quân tại thành Tây.

Ngoại ô phía Tây cũng là nơi trú quân đóng quân, Ngân Nguyệt chỉ có 300.000 trú quân, không tính là quá nhiều, đối với gần 100 triệu nhân khẩu của Ngân Nguyệt thì số lượng quân đội như vậy là rất ít.

Quân số này đã duy trì rất nhiều năm.

Từ khi Đại Ly phương Bắc biến mất, Ngân Nguyệt đã giải trừ quân bị nhiều năm, chưa từng tăng cường quân bị.

Số lượng quân đội như vậy sẽ không khiến tài chính Ngân Nguyệt chịu áp lực quá lớn.

Ngân Nguyệt, Bạch Long, Hổ Dực 3 đội quân, mỗi đội quân có 100.000 người, Hoàng Vũ tọa trấn quân đội trung ương - cũng chính là Ngân Nguyệt quân, Hồ Định Phương chấp chưởng Hổ Dực quân, Bạch Long quân do Nhậm Thiên Xuyên làm chủ soái, gia gia của Vương Minh là phó soái.

Lý Hạo không quen thuộc với chủ soái Bạch Long quân nhưng đã từng tiếp xúc trong Chiến Thiên thành, đó là một hán tử trầm mặc ít nói.

Lý Hạo cũng muốn xem xem quân đội của thời đại này như thế nào.

Hắn từng đánh giá vài đội quân, tất cả đều rất vô dụng, mục nát, không có chút tinh thần ý chí nào.

Giờ phút này, Lý Hạo chạy tới nơi trú quân ở ngoại ô phía Tây.

Xa xa có tiếng hò hét truyền đến.

Dưới trời đông giá rét, quân đội vẫn đang thao luyện.

Ở thời đại này, siêu phàm quật khởi, người bình thường không có được bảo hộ an toàn, quân đội cũng không làm được gì nhiều, việc thao luyện đã bị lơi lỏng bỏ qua từ lâu, nhưng tam quân Ngân Nguyệt vẫn còn đang thao luyện.

Lý Hạo trực tiếp xuyên qua từng đạo phòng ngự như người tàng hình, trực tiếp tiến vào giáo trường.

Bình Luận (0)
Comment