Trong số quân nhân đang thao luyện cũng có siêu phàm nhưng số lượng rất ít, có võ sư đang chỉ huy đám quân nhân thao luyện, trên đầu mỗi người đều bốc hơi nóng, tiếng hò hét vang lên không ngừng.
Một người có vẻ đã lớn tuổi nhưng vẫn oai dũng phấn chấn đứng ở trung ương giáo trường.
Hoàng Vũ!
Lý Hạo hơi kinh ngạc.
Thời khắc này, Hoàng Vũ đang ra quyền!
"Giết!"
"Giết!"
Hoàng Vũ hét lớn, đám quân nhân cũng huy quyền hét to.
Cầm thương, xuất kích!
Đám người đều lập tức làm theo.
Trong thời đại vũ khí nóng là chủ lưu trong quân đội, vậy mà Hoàng Vũ lại đang huấn luyện đội quân tu luyện công phu tay chân cơ bản.
Nơi xa, dường như Hoàng Vũ cảm nhận được gì đó, ông nghiêng đầu nhìn thoáng qua phương hướng Lý Hạo, sau đó ông không quan tâm, tiếp tục thao luyện.
"Giết!"
"Giết!"
Sát khí nồng đậm, đội quân này như đang thật sự ra trận, khí thế uy vũ sâm nghiêm, dùng đội ngũ hình vuông ngàn người, trước mỗi đội đều có võ sư dẫn đầu cùng thao luyện.
Một lát sau, Hoàng Vũ ném trường thương cho một vị sĩ quan, quát: "Tiếp tục thao luyện!"
Dứt lời, ông bay lên không rồi biến mất.
Quân đội tiếp tục thao luyện, có vài sĩ quan nhìn thoáng qua hướng ông vừa biến mất.
Vũ soái gần như mỗi ngày đều suất quân cùng thao luyện, trừ khi thật sự xảy ra chuyện gì đó.
Sao hôm nay ông chỉ tiến hành được một nửa đã rời đi?
Bỗng nhiên có người cảm thấy hoa mắt, nơi xa vốn không có một ai bỗng nhiên có một người xuất hiện, kẻ đó kinh hãi, có kẻ xâm nhập quân doanh ư?
Nhưng khi thấy Vũ soái đi qua đó, người này an tâm hơn rất nhiều.
...
"Sao ngươi lại tới đây?"
Hoàng Vũ khẽ nhíu mày: "Tùy tiện xâm nhập quân doanh không phải chuyện tốt gì, nhìn trộm quân cơ, theo luật thì nên chém! Tuy ngươi là cường giả, không thể dễ dàng giết ngươi nhưng lần sau đừng làm vậy nữa!"
Lý Hạo gật đầu: "Ta chỉ muốn đến xem Ngân Nguyệt quân, bây giờ đã thấy được, đúng là danh bất hư truyền, Ngân Nguyệt Bắc Man Quân quân kỷ sâm nghiêm, không hề thối nát."
"Đương nhiên."
Hoàng Vũ lạnh nhạt cất bước đi về hướng hậu phương: “Đừng nói chuyện ở đây."
"Được!"
Lý Hạo vô thức trả lời, đi theo ông, Hoàng Vũ nghiêng đầu nhìn hắn nhưng không nói gì.
Hai người đồng hành, Hoàng Vũ thản nhiên nói: "Từ xưa đến nay Ngân Nguyệt quân luôn là hãn quân! Số lượng không nhiều nhưng Bắc Man Quân nổi tiếng thiên hạ! Tiếc rằng sau khi siêu năng quật khởi, tác dụng của quân đội giảm bớt đi nhiều, mà không sao cả. Giao cho cường giả một chi quân đội cường đại, kỷ luật nghiêm minh thì cũng vẫn hữu dụng, dù là để trấn an lòng người hay bình định những trận náo động nhỏ thì đều không thành vấn đề."
Lý Hạo gật đầu.
Trong một vài thời khắc, tác dụng của cường giả rất lớn nhưng không có nghĩa là quân đội vô dụng, hơn nữa hắn cảm thấy đội quân này không hề tầm thường.
"Vũ soái, bọn họ đều là võ sư ư?"
"Không phải."
Hoàng Vũ lắc đầu: "Mặc dù siêu năng quật khởi, võ sư tăng lên nhưng không có khả năng tất cả đều là võ sư, bọn họ chỉ học chút bí thuật cơ bản, tăng cường khí huyết, hấp thu chút ít năng lượng thần bí và Thần Năng Thạch, mạnh mẽ hơn người bình thường nhưng kém xa siêu phàm và Trảm Thập cảnh... Nhưng 10 người thì vẫn có thể đánh Tinh Quang Sư hoặc Trảm Thập cảnh, Trảm Thập tức là chém 10 vị quân sĩ phổ thông, còn Ngân Nguyệt quân hung hãn không sợ chết, Trảm Thập cảnh không giết được 10 người chúng ta
Trong giọng nói của ông mang theo một chút tự hào.
"Vì sao Vũ soái không bồi dưỡng võ sư nhiều hơn mà lại bồi dưỡng thực lực quân nhân tương đương nhau, tập trung tài nguyên lại thì mới sinh ra được nhiều cường giả..."
Làm như ông thì tài nguyên sẽ phân tán.
"Không không, ngươi sai rồi, quân đội là một tập thể, tập trung tài nguyên tạo ra vài cường giả không có tác dụng quá lớn, ngược lại còn làm bố trí rối loạn, năng lực phối hợp mất cân đối."
"Trong quân có cường giả thì sẽ được tách riêng, tỉ như ngươi tiến vào Trảm Thập cảnh thì các Trảm Thập cảnh sẽ tạo thành một đội, không để lẫn lộn, quá hỗn tạp thì sẽ dẫn đến khả năng hợp lực giảm đi rất nhiều!"
Lý Hạo hiểu ra gật đầu, lời ông nói cũng có chút đạo lý.
Trong khi đang nói chuyện, hai người tiến vào một tòa lầu nhỏ.
Bên trong có người, người đó thấy Hoàng Vũ tiến đến thì nhanh chóng cúi chào: "Vũ soái!"
"Ừm."
Hoàng Vũ khẽ gật đầu, những người kia nhìn thấy Lý Hạo thì đều ngạc nhiên, có vài người không biết hắn nhưng vài sĩ quan cao cấp thì đã nhận ra, họ lại càng nghi hoặc và kinh ngạc hơn.
Lý Hạo!
Thanh danh Lý Hạo truyền khắp thiên hạ, cao tầng đều biết hắn, cũng từng xem hình của hắn.
Nhưng tại sao Lý Hạo lại rời khỏi Thiên Tinh thành trở về đây?
Vào trong phòng làm việc, Hoàng Vũ ra hiệu Lý Hạo ngồi xuống, phòng làm việc của ông rất trống trải, không có gì nhiều, trừ một cái giá sách nho nhỏ và bàn công tác thì gần như là trống không.
"Trở về lúc nào?"
"Tối hôm qua."
"Ờ."
Hoàng Vũ không hỏi nhiều, không khí nhất thời trở nên lúng túng.
Lý Hạo thấy thế đành phải chủ động mở miệng: "Vũ soái, nơi này là trụ sở của Ngân Nguyệt quân, Bạch Long quân và Hổ Dực quân không ở đây ư?"
"Ở gần đây."
"Ta có một vấn đề muốn trưng cầu ý kiến Vũ soái một chút, Hồ Định Phương trở thành chủ soái Hổ Dực quân do Vũ soái gật đầu đáp ứng ư?"
"Ừm."
"Hắn, Bạch gia và hoàng thất..."
Hoàng Vũ nhìn hắn: "Ngươi muốn hỏi chuyện có phải hắn dùng Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật để đổi lấy chức vị hay không đúng không?"
"Đúng!"
Lý Hạo không giấu diếm, gật đầu nói: "Sư tỷ ta truyền Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật cho hắn, lão sư không nói gì, cũng không nhắc đến chuyện này trước mặt ta, nhưng bây giờ 3 tổ chức lớn đều đang nhắm đến Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, ta muốn tìm hiểu tình huống một chút."
"Nếu đúng thì ngươi muốn thanh lý môn hộ ư?"
Hoàng Vũ lạnh nhạt nói: "Hắn là chủ soái Hổ Dực quân, ngươi muốn đối phó với hắn thì chính là muốn đối phó với ta, như vậy thì ngươi vẫn kiên trì muốn làm thế sao?"
Lý Hạo nhíu mày nhìn thoáng qua Hoàng Vũ.
Hoàng Vũ bật cười: "Làm sao? Do dự à?"
Lý Hạo nhướng mày: "Trước đó Vũ soái đến giúp ta, ta vô cùng cảm kích, nhưng nếu có kẻ thật sự dùng Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật để đổi lấy chức vị, vậy Vũ soái cũng biết Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, Vũ soái đã ra mặt... Vậy ta đành bỏ qua việc này, nhưng ân tình trước đó có thể kết thúc tại đây, ta và sư phụ ta sẽ không truy cứu chuyện Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật nữa."
"Ngươi có thể thay mặt Viên Thạc ư?"
"Nếu ta muốn thì có thể!"
Lý Hạo nhìn ông trả lời.
Hoàng Vũ nở nụ cười, nụ hơi có vẻ hơi cứng ngắc, một lát sau mới nói: "Không phải là vì Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, Hồ Định Phương không dám truyền lung tung, sư phụ ngươi còn sống cơ mà! Việc Hồ Định Phương trở thành chủ soái Hổ Dực quân đúng là có liên quan đến sư phụ ngươi, lúc trước sư tỷ ngươi tới tìm ta có ý mượn uy danh sư phụ ngươi... Mà thực ra thì Hồ Định Phương cũng không tệ."
Ông suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Về phần Bạch gia, đối với ngươi bây giờ mà nói thì không phải vấn đề lớn, chỉ là nhãn tuyến của hoàng thất mà thôi, loại người này nơi nào cũng có, nhưng Bạch gia ở Ngân Nguyệt đang dần dần thoát ly khỏi hoàng thất."
Ông nhìn Lý Hạo: "Trong quân đội của ta không có vấn đề gì, chuyện ngươi lo lắng sẽ không xảy ra!"
Ngân Nguyệt còn cường đại hơn, tự tin hơn sự tưởng tượng của hắn.