Ông càng nói càng cảm thấy thất vọng và bất đắc dĩ: "Lý Hạo, ngươi là một người rất phù hợp để làm võ lâm minh chủ, nhưng ngươi không thích hợp làm lãnh tụ, kỳ thật ta vẫn luôn quan sát, ta phát hiện ngươi và sư phụ ngươi rất giống nhau! Năm xưa sư phụ ngươi cũng thế, hắn cảm thấy người bị mình đánh bại không có khả năng vượt qua mình, vậy thì để ý đến bọn họ để làm gì?"
"Sau đó thì sao? Sau đó Ánh Hồng Nguyệt, Phi Kiếm Tiên, Diêm La, Phù Đồ, Hạo Thiên... Những người này đều quật khởi! Còn vận mệnh sư phụ ngươi đến bây giờ lại vô cùng thê lương, ngươi và sư phụ ngươi càng lúc càng giống nhau!"
"Ngươi có gì hơn sư phụ ngươi sao? Không đâu, ngươi cũng giống vậy thôi! Ngươi cảm thấy Bắc Hải Vương chết rồi thì đoàn hải tặc Tinh Quang không còn đáng lo ư? Ngươi cảm thấy phụ tử Định quốc công chết hết rồi thì Từ gia không là gì cả ư? Ngươi cảm thấy Phù Đồ sơn chủ trọng thương, trở thành siêu năng thì không còn là mối uy hiếp sao?! Ngươi cảm thấy Siêu Năng Chi Thành - một tòa có mấy chục vạn, hơn trăm vạn siêu năng hoàn toàn không là cái thá gì, giết một vị thần thông của bọn họ là xong việc ư?!"
"..."
Lý Hạo ngây người.
Hắn hồi tưởng lại, yên lặng kiểm điểm bản thân, sau đó hắn im lặng gật đầu.
Chu thự trưởng nói không dễ nghe nhưng ông nói đúng, có một số việc Lý Hạo không nghĩ đến, cũng không có tinh lực để cân nhắc, thậm chí hắn không nghĩ tới một số việc.
Võ lâm minh chủ...
Giống như lão sư sao?
Bây giờ lão sư còn rất nhiều địch nhân, có đôi khi hắn cũng rất bất lực, tự hỏi vì sao lão sư không diệt cỏ tận gốc?
Hôm nay hắn đã hiểu rồi!
Không phải là lão sư không đuổi tận giết tuyệt, mà là có đôi khi ông không quá để ý, giống như mình, hắn cảm thấy Từ gia không còn là mối uy hiếp, Bắc Hải đạo tặc không nguy hiểm, giải quyết bọn họ là lãng phí thời gian, lãng phí tinh lực.
Thế nhưng, nhiều năm sau, nếu mình dừng bước không tiến, vậy kết quả sẽ là như thế nào?
Cả thiên hạ đều là địch nhân giống như lão sư ư?!
Khi đó, người ta sẽ nói rằng Ma Kiếm tung hoành thiên hạ năm xưa bây giờ sống cuộc sống thê thảm chẳng bằng con chó sao?
Giờ khắc này, ánh mắt Lý Hạo bỗng nhiên tỏa sáng: "Chu thự trưởng, cùng ta đến Thiên Tinh thành đi!"
"..."
Triệu thự trưởng ho khan một tiếng: "Lý Hạo..."
"Triệu thự trưởng!"
Lý Hạo nghiêm túc nói: "Tại Ngân Nguyệt có ngươi là đủ rồi! Chu thự trưởng ở đây quá lãng phí tài năng! Thiên Tinh thích hợp để Chu thự trưởng phát huy hơn, ta không hiểu những vấn đề này cũng không sao!"
Lý Hạo kích động: "Có người cho ta biết là được! Chỉ cần biết dùng người, dám dùng người thì sẽ không có vấn đề gì! Không có kẻ nào toàn năng, đương nhiên ta cũng không phải! Hơn nữa ta còn trẻ, kiến thức ít, ta không hiểu rất nhiều điều. Nhưng không sao cả! Ta có thể học, có lẽ quá trình này sẽ rất dài, nhưng chỉ cần ta biết dùng người thì sẽ không phải là vấn đề nữa!"
Hắn phấn chấn nhìn Chu thự trưởng: "Không phải hoàng thất cho ta cái chức Thiên Tinh tổng đốc sao? Chu thự trưởng đến đó ta sẽ để ngài làm Thiên Tinh phó tổng đốc, hoàng thất sẽ không có ý kiến gì, mọi chuyện do ta toàn quyền quyết định! Ngươi là phó tổng đốc, Hồng Nhất Đường sư thúc làm viện trưởng, Hầu bộ trưởng quản lý Tuần Dạ Nhân, còn ta, ta phụ trách đánh chết cường địch!"
Lý Hạo phất tay nhấn mạnh!
"Về phần ta có lực lượng thế nào, có cái gì đáng để các ngươi mong đợi..."
Hắn ngẫm nghĩ rồi lập tức nói: "Thứ nhất, Tinh Không Kiếm, thân phận truyền nhân bát đại gia! Thứ hai, ta đã thăng chức, hiện tại là sư trưởng Chiến Thiên quân..."
Kim khải lấp lóe hiện lên!
Hai người sững sờ, kim khải?
Sư trưởng?
Lý Hạo ứng dụng luôn kiến thức vừa học đi lừa dối, ta quản lý tăng cường đoàn thì cũng chẳng khác gì sư trưởng, đúng không?
"Thứ ba, ta có thể liên hợp Ngân Nguyệt võ lâm, tối thiểu hiện tại có rất nhiều người, rất nhiều võ sư đều cảm thấy Lý Hạo ta đáng để kết giao còn phía quan phương thì không!"
"Thứ tư, ta có chút manh mối để tiếp tục tấn cấp, thực lực của ta sẽ không trì trệ!"
"Thứ năm, ta quen yêu thực, đó là một yêu thực rất dễ thương lượng, thậm chí có thể giúp ta chinh chiến!"
"Thứ sáu, có lẽ Chiến Thiên thành sẽ khôi phục nhanh thôi, mà ta đã ở trong nội bộ, có quan hệ rất tốt với bọn họ, bọn họ nguyện ý toàn lực ủng hộ ta, vài cường giả đỉnh cấp đang ngủ say cũng sẽ sớm khôi phục..."
"Thứ bảy, bây giờ Ánh Hồng Nguyệt có thể là người mạnh nhất, hiện tại gã không dám đối phó ta, bảy mạch của hắn vẫn chưa thành công dung hợp..."
Hắn nói ra từng điều một, nâng cao vị thế của mình.
Cuối cùng, hắn nói với Chu thự trưởng: "Có lẽ Chu thự trưởng cảm thấy ta còn rất non, không hiểu rất nhiều thứ, nhưng ta không phải Thánh Nhân, không phải trời sinh đã biết, ta chỉ là người bình thường phải học tập từng chút một, từ khi ta rời khỏi Ngân Thành đến bây giờ cũng chưa được bao lâu, những điều này đã đủ chưa?"
"Nếu không đủ thì ta sẽ tiếp tục gia tăng lực lượng của mình, ta tin rằng mình có thể!"
Triệu thự trưởng hơi ngây người.
Chu thự trưởng nhìn hắn một hồi, bỗng nhiên bật cười: "Ngươi khá thú vị đấy!"
Lý Hạo cười nhe răng: "Chu thự trưởng, đi theo ta đi!"
Chu thự trưởng mỉm cười: "Ta chỉ giúp ngươi nhìn ra một vài vấn đề..."
"Ta cho ngươi 100 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền!"
"..."
Chu thự trưởng sửng sốt.
Triệu thự trưởng ho khan: "Lý Hạo..."
"200 giọt!"
Lý Hạo giơ nắm đấm, cắn răng nói: "Không chỉ như vậy, chờ ta tích lũy được nhiều hơn, ta sẽ cho ngài nhiều chỗ tốt hơn! Việc ngài cần làm cũng đơn giản, đến Thiên Tinh giúp ta hoàn thiện mọi chuyện, giải quyết tất cả! Đàm phán hay lôi kéo cũng được, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ."
Chu thự trưởng nhìn Triệu thự trưởng.
Triệu thự trưởng muốn trợn trắng mắt, thản nhiên nói: "Lão Chu, chúng ta đã hợp tác 40 năm..."
"Thế nhưng hắn cho ta 200 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền..."
Chu thự trưởng nhìn ông, người ta trả giá hời quá!
Triệu thự trưởng tức ói máu!
Cái quỷ gì vậy? Lý Hạo trực tiếp cướp người ngay trước mặt ta đấy à?
"Lý Hạo, ngươi lấy đâu ra nhiều như vậy..."
"Ta có!"
Lý Hạo khẳng định nói: "Ta đương nhiên có, ta nhờ yêu thực cung cấp Sinh Mệnh Chi Tuyền cho ta, 20.000 viên cho ta một giọt, trước đó ta thu được hơn 7 triệu viên, ta đổi 300 giọt, phần lớn trong số này sẽ đưa cho Chu thự trưởng!"
"..."
20.000 viên 1 giọt ư?