Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1208 - Chương 1208 - Đi Theo Lý Hạo

Chương 1208 - Đi Theo Lý Hạo
Chương 1208 - Đi Theo Lý Hạo

Đạo Kiếm vừa xuất quan, tin tức cũng truyền ra rất nhanh.

Mọi người đều chú ý tới vị tuyệt thế thiên tài trong Tuần Dạ Nhân này, mấy người bọn họ vừa đến Cửu Long các, không lâu sau đã có người tìm tới cửa.

...

Sau đó không lâu Lý Hạo ở Ngân Nguyệt cũng nhận được tin tức.

Lần này hắn mang theo một viên ngọc truyền tin thuộc hệ thống Ngân Nguyệt, nhưng Lý Hạo không xem, khi đọc được tin tức thì cũng không để ý lắm.

Lần trước ba người mắt to xuất thủ, hắn không nói gì.

Trước đó Đạo Kiếm đang bế quan, không xuất hiện, hắn cũng mặc kệ.

Thiên tài thì sao?

Không quấy nhiễu đến hắn là được, nếu quấy nhiễu hắn thì thiên tài cũng thành phế vật.

...

Ngày thứ ba ở Ngân Nguyệt, Lý Hạo lại tới Miêu Đầu sơn.

Bên ngoài đế cung, khí tức Tiểu thụ dập dờn, bản nguyên tràn lan, có vẻ nó hơi mỏi mệt nhưng khí tức đã cường đại hơn rất nhiều, thân cây to hơn, so với trước đó thì đã lớn hơn rất nhiều.

"May mắn không làm nhục mệnh!"

Từng giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền ngưng tụ lại, Lý Hạo lấy ra chum đựng nước lần trước chế tạo, trước kia thu hoạch được một giọt cũng cảm thấy rất nhiều, hiện tại có đến 500 giọt!

Tuy không thể đổ đầy chum nước nhưng tối thiểu không phải là không nhìn thấy gì nữa.

"Chúc mừng!"

Lý Hạo cũng cười một tiếng: "Xem ra thực lực tiền bối cũng tiến bộ không ít."

"Không phải tiến bộ, chỉ là khôi phục một chút, trước đó vẫn luốn ở trạng thái cạn kiệt."

Tiểu thụ tinh thần dao động, nói tiếp: "Ngươi muốn đi ư?"

"Đúng!"

Lý Hạo gật đầu: "Trong thời gian ngắn tới Ngân Nguyệt sẽ không có biến cố gì quá lớn, vậy nên ta phải ra ngoài một chuyến."

"Đến Trung Bộ mà ngươi nói ư?"

"Đúng."

"Nghe nói bên kia có quặng mỏ Thiên Tinh đúng không?"

"Tiền bối cũng biết ư?

"Có chút thông tin trong trí nhớ."

Tiểu thụ lay động, dường như đang nhìn Lý Hạo, suy tư một phen rồi tinh thần dao động: "Trước đó ta đã nói sẽ ngưng tụ mấy Bản Nguyên Phù Chú, nhưng bây giờ thực lực ngươi tiến bộ quá nhiều, chưa chắc đã cần..."

Lý Hạo muốn nói “ta muốn!”

Không chờ hắn mở miệng, Tiểu thụ nói tiếp: "Ta suy đi nghĩ lại, ngươi giúp ta khôi phục, bộ tộc thủ vệ đế cung của ta không phải hạng quên ân phụ nghĩa, vậy nên ta có một ý tưởng..."

Dường như Tiểu thụ đang giãy dụa, cuối cùng vẫn nói: "Ta cắt ra một nửa bản nguyên chế tạo ra một bộ phân thân, thực lực không quá mạnh, chỉ hơn ngươi một chút, nhưng sẽ có một chút linh trí, ngươi có thể tùy thân mang theo!"

"Nhưng không đến lúc cần thiết thì đừng mang phân thân của ta ra ngoài."

"Tiếp đó, ngươi đổi Thần Năng Thạch hay Nguyên Thần Binh cũng được, đều có thể trực tiếp đổi với phân thân ta, phân thân cũng có thể sinh ra Sinh Mệnh Chi Tuyền."

"Ta lấy thể xác phụ thân làm vật trung gian, ngươi đặt ta trong cơ thể ngươi hoặc là trong nhẫn trữ vật cũng được, nhưng ở trong nhẫn trữ vật thì ta không thể cảm nhận được ngoại giới, có lẽ không thể xuất hiện kịp thời. Nếu đặt trong cơ thể thì có thể cảm nhận được tất cả trong nháy mắt!"

Lý Hạo há to miệng, hơi ngạc nhiên!

Tiểu thụ muốn ra ngoài ư?

Không phải toàn bộ, chỉ có một nửa ra ngoài, nhưng không phải ngươi nói không thể đi xa khỏi đế cung sao?

Lý Hạo nhanh chóng cân nhắc lợi hại.

Một lát sau hắn hỏi: "Phân thân của tiền bối đi theo ta ra ngoài, khi xuất thủ có gặp nguy hiểm không?"

"Không quá rõ ràng nhưng thực lực không cao hơn giới hạn thì sẽ không sao, hiện tại nguy hiểm ở chỗ thiên địa yếu ớt, hư không dễ vỡ nát, không đủ năng lượng củng cố không gian. Nếu ta xuất thủ toàn lực, phá vỡ hư không, đến lúc đó hư không loạn lưu tung hoành, có lẽ địch nhân còn chưa chết thì ta đã bị hư không loạn lưu chém chết rồi!"

"Đây cũng là nguyên nhân vì sao ngươi hiếm khi trông thấy tồn tại cường đại xuất hiện. Hiện nay hư không cường đại hơn vài thập niên trước nhiều, trước đó ta chưa tỉnh lại, khi đó mới thật sự yếu ớt."

Trước lần đầu tiên siêu năng khôi phục!

Lý Hạo hiểu ra, hắn nhanh chóng suy tư, mang theo Tiểu thụ thì sẽ được gì và mất gì?

Đương nhiên là có không ít lợi ích.

Là hộ vệ thiếp thân, một yêu thực có thể chế tạo Sinh Mệnh Chi Tuyền và thánh địa tu luyện bất cứ lúc nào.

Có thể cũng có khuyết điểm!

Thực lực Tiểu thụ cường đại hơn mình, có khi nào nó thấy tiền sẽ nổi máu tham không?

Có thể sinh ra suy nghĩ khác hay không?

Có lẽ đặt trong nhẫn trữ vật là lựa chọn tốt nhất.

Lý Hạo tự hỏi, một lát sau chậm rãi nói: "Cũng được! Như vậy cũng thuận tiện... Nhưng tiền bối, sau đó ta phải đến Chiến Thiên thành một chuyến, phân thân tiền bối đi theo ta thì có ảnh hưởng gì không?"

"Chiến Thiên thành..."

"Đúng!"

Lý Hạo gật đầu: "Ta đi lấy vài thứ, một lát nữa sẽ trở lại!"

Tiểu thụ rất muốn nói, vậy ngươi đi đi rồi tới tìm ta.

Lý Hạo nói tiếp: "Ta đi xong sẽ trực tiếp đến Thiên Tinh thành, nếu tiền bối muốn ra ngoài thì bây giờ cắt phân thân luôn đi."

"..."

Tiểu thụ đã hiểu, nó chỉ không đủ kinh nghiệm chứ không phải một yêu thực ngớ ngẩn.

Muốn chấn nhiếp à?

Tiểu thụ chần chờ, dao động tinh thần nói: "Cũng được, nhưng... Cùng là yêu thực, Hòe tướng quân ở Chiến Thiên thành sẽ không... ăn ta chứ?"

"Chắc chắn không!"

Lý Hạo chột dạ: "Bên kia là địa bàn của ta, ta có thể để nó ăn tiền bối được sao?"

Tiểu thụ do dự một phen!

Vì tương lai, vì để tiếp tục khôi phục... Nó phải đi theo Lý Hạo.

Suy đi nghĩ lại một lát, nó đã có quyết định.

Đi thì đi!

Một lát sau, Tiểu thụ dao động kịch liệt, dưới mặt đất, cây đại thụ vốn đã ngã xuống dần dần thu nhỏ lại rồi biến mất, cuối cùng hóa thành một gốc cây thủy tinh nho nhỏ.

Khí tức Tiểu thụ suy yếu đi rất nhiều.

Cắt bản nguyên tổn thất rất lớn, đương nhiên nếu phân thân thuận lợi trở về thì sẽ không có vấn đề gì, nếu phân thân chết thì một nửa bản nguyên của nó sẽ không còn, nặng thì mất mạng, nhẹ thì cảnh giới giảm sút.

Để làm được chuyện này cần phải có quyết tâm rất lớn!

Cây mini lơ lửng trước mặt Lý Hạo, khí tức Tiểu thụ suy yếu, giọng nói cũng yếu đi nhiều: "Không đến đường cùng thì đừng vứt bỏ, nếu không có thể ta sẽ chết!"

Lý Hạo ngạc nhiên.

Ngươi dốc hết vốn liếng đấy à?!

"Tiền bối không suy nghĩ thêm ư?"

Nói nhảm!

Tiểu thụ muốn mở miệng mắng chửi, ta đã cắt xong rồi ngươi còn hỏi ta muốn suy nghĩ thêm hay không ư? Ngươi nghĩ việc này không thống khổ à?

Nó chẳng khác gì tự cắt mình thành hai nửa đấy!

Ngươi có muốn thử không?

Bình Luận (0)
Comment