Vân Dao lại nói: "Trường tồn Tinh Thần lực... cũng đồng nghĩa là bất tử bất diệt! Chắc Vũ Kỳ đã nói với ngươi chuyện Vân gia bị diệt, nhưng nàng nói không toàn diện, cải cách của cha ta chiếm phần nhỏ, mấu chốt là vẫn đang còn nghiên cứu, rồi bị lộ ra."
Lý Hạo nhíu mày: "Đó giờ Vân gia vẫn bí mật nghiên cứu? Sao lại bị lộ?"
Di tích mình Vân gia có thì sao bị lộ được?
Vân Dao trầm mặc một hồi, chậm rãi nói: "Ban đầu không hề có chuyện gì, về sau... về sau cha ta tiến hành nghiên cứu sâu hơn, thậm chí lấy người nhà làm vật thí nghiệm, kết quả... xảy ra chuyện!"
Trong lòng Lý Hạo khẽ động: "Cha ngươi lấy người Vân gia làm vật thí nghiệm? Hắn muốn trường sinh bất tử?"
"Không phải!"
Vân Dao lắc đầu: "Cũng không phải như những gì đoàn trưởng nghĩ, cha ta nghiên cứu trường sinh vì... cha ta... cha ta muốn làm Lữ Chấn sống lại!"
Nàng hít sâu một hơi: "Mà cũng không biết có phải Lữ Chấn hay không, có lẽ... là một vị học giả cổ đại trong di tích! Cha ta phát hiện có một số Tinh Thần lực còn lưu lại trong di tích, cộng thêm trong đó còn có rất nhiều danh từ riêng, thuật ngữ, kỹ thuật, nếu không cũng không phát sinh chuyện sau này, đoạn thời gian đó, cha ta vẫn muốn hồi sinh vị cổ nhân lưu lại Tinh Thần lực kia.”
"Cho nên, đoạn thời gian đó, sở nghiên cứu Hạo Nhiên cũng bắt đầu nghiên cứu việc này, cha ta nghĩ quá đơn giản, ông chỉ muốn khôi phục lại vài kỹ thuật... Nhưng ông ấy lại quên, rằng không chỉ có một cường giả cổ đại lưu lại Tinh Thần lực."
"Cha ta muốn tái sinh một người, những người khác cho đó là tranh bá, là không cam lòng làm một người bình thường, mấu chốt là nếu cướp được những kỹ thuật này, biết đâu chẳng những phục sinh được cổ nhân, mà còn thay đổi để bản thân sử dụng nữa thì sao?"
Đầu Lý Hạo lung lay.
Lúc đầu hắn còn có chút mơ mơ màng màng, lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo, trong mắt có chút rung động: "Ý của ngươi là, nguyên nhân cái chết của cha ngươi là bởi vì ông ấy muốn làm cường giả sống lại, nhưng... tin tức lộ ra ngoài! Dẫn đến Cửu Ti và Hoàng Thất đều biết việc này, bọn họ cũng muốn hồi sinh cường giả... cho nên mới giết cả nhà ngươi, muốn đoạt lấy kỹ thuật?"
"Đúng!"
Lý Hạo nhíu mày: "Thế nhưng đó chỉ mới là nghiên cứu, cũng chưa có thành quả, Cửu Ti nóng vội rồi?"
"Có thành quả."
Vân Dao nhìn Lý Hạo, vô cùng bình tĩnh nói: "Nếu không có thành quả, sao Cửu Ti và Hoàng Thất lại gấp như vậy? Bởi bọn họ đã thấy thành quả, nên mới vội như vậy."
"Có ý gì?"
Trong lòng Lý Hạo khẽ động: "Cổ nhân sống lại sao?"
Vân Dao chần chờ một chút, hoàn toàn không lên tiếng.
Lý Hạo cũng im lặng.
Qua hồi lâu, Vân Dao gật đầu: "Xem như... hoặc nói là miễn cưỡng xem như đúng như vậy!"
"Có ý gì?"
"Năm đó ... cha ta từng dẫn từ di tích ra một chút Tinh Thần lực, đưa vào cơ thể người nhà... Về sau người đó dường như hơi thay đổi, có một đoạn thời gian, người đó từng nói ra những lời mà không một ai hiểu được... Sau đó có người trong Vân gia ta trong lúc vô tình truyền bá ra ngoài, cộng thêm sở nghiên cứu cũng không phải kín không kẽ hở, cho nên... Cửu Ti và Hoàng Thất biết Vân gia có thành quả! Vậy là... Vân gia bị diệt tộc!"
Lý Hạo khẽ nhíu mày, nhìn Vân Dao.
"Ngươi nói là Vũ Kỳ?"
"Không phải nàng!"
Vân Dao lắc đầu.
Lý Hạo cau mày nói: "Cha ngươi dùng người nhà để nghiên cứu... thật không giống với suy nghĩ của ta về hắn, có vẻ hơi nhập ma."
Vân Dao suy nghĩ một chút, thở dài một tiếng: "Người trong nhà đều đồng ý chuyện này, đứa cháu kia của ta vốn... hơi khờ dại, cha ta nói nó cả một đời ngu ngốc, không bằng... không bằng thử một lần, biết đâu có tác dụng, theo lẽ thường thì người đần độn sống không lâu."
Lý Hạo nhíu mày, đương nhiên đây là việc nhà người khác, hắn không tiện nói nhiều.
Giờ phút này, hắn đã biết rõ nguyên nhân Vân gia bị hủy diệt hoàn toàn.
Vân Hạo Nhiên vậy mà muốn phục sinh cường giả cổ đại!
Cổ nhân còn sống, những Yêu Thực kia cũng còn sống.
Thế nhưng mà... đó là yêu.
Theo lời Nhân tộc, Lý Hạo chưa thấy qua người sống, chiến sĩ trong Chiến Thiên thành đều không phải người sống, kỳ thật hắn đã mơ hồ nhìn ra, ba Đại đoàn trưởng Bạch Ngân đều giống như là do hồn chiến sĩ biến thành.
Chuyện này hết sức tàn nhẫn!
Bọn họ cũng lưu lại một chút chấp niệm và Tinh Thần lực, ý của Vân Dao là mượn nhờ những chấp niệm và Tinh Thần lực này, có thể làm cổ nhân sống lại?
Hắn suy nghĩ trong lòng, nhất thời không nói nên lời.
Mà Vân Dao tiếp tục nói: "Ta vốn tưởng rằng, sau khi cha ta mất, Vân gia bị diệt, bọn người Vũ Kỳ đều đã chết, di tích bị phong tỏa, kỹ thuật này triệt để mất đi, cũng coi như là chuyện tốt... Nhưng hôm nay, Vũ Kỳ còn sống, chuyện này..."
Nàng thở dài một tiếng: "Ta không biết là tốt hay xấu, ta vui vì họ còn sống, nhưng nghĩ tới... Ta cảm thấy, có lẽ năm đó Vân gia chết sạch mới tốt, nếu không sẽ liên lụy cực kỳ to lớn, gây ra nhiều phiền phức. Chuyện này cũng không liên quan gì tới ta, dù sao ta chết một lần, chết thêm lần nữa cũng chẳng sao. Chỉ khi nào cường giả cổ đại thật sự sống lại, mới là lúc thế giới bị hủy diệt. Năm đó cha ta nghiên cứu cái này, trong nhà đã có người phản đối, nhưng cuối cùng đều bị cha ta thuyết phục, bây giờ lại tái diễn..."
Nàng có chút hoảng hốt.
Lý Hạo cũng có chút hoảng hốt.
Kéo người từ cõi chết trở về, trường tồn Tinh Thần Lực, trường sinh bất tử...
Thế mà Vân gia còn nghiên cứu những thứ này, không giết bọn họ thì thật có lỗi.
Vân Hạo Nhiên quả nhiên là người điên!
Chuyện gì cũng có thể nghiên cứu?
Vốn làm chuyện dễ gây chú ý, ngươi còn muốn làm cải cách, ngươi không chết ai chết?
Hắn hiểu được vì sao Vân Dao rối rắm như vậy.
Nàng vốn cho là người Vân gia đều đã chết, có thể yên ổn sống quãng đời còn lại, thế nhưng nàng lại nhìn thấy cháu gái của mình...
Trong lòng Lý Hạo hơi động: "Ý của ngươi là, cháu trai hơi đần độn kia của người, có thể... còn sống?"
Vân Dao không trả lời.
Đúng vậy, nếu Vũ Kỳ còn sống thì khả năng cao là Vũ Minh cũng còn sống.