Trong đại sảnh, Lý Hạo hơi nhíu lông mày.
Một lát sau, Lưu Long cũng đến.
Nhìn thoáng qua Vân Dao, Vân Dao có vẻ rất yên tĩnh, không nói chuyện mà nhìn Vũ Kỳ, như đang tự hỏi gì đó.
Vũ Kỳ lại hơi khẩn trương.
Nàng nhìn thoáng qua Vân Dao, lại nhìn về phía Lý Hạo, nhất thời không biết có nên nói hay không.
Nàng lo lắng người này là do Siêu Năng biến ra, càng lo lắng hơn là sẽ tiết lộ ra nhiều bí mật.
Trong lúc nàng đang chần chờ, Vân Dao mở miệng: "Nàng chắc là cháu gái ta, con gái của nhị ca ta."
Ánh mắt Vân Dao có vẻ hơi phức tạp: "Ta không biết là đúng hai sai... Nếu đúng... thì sẽ hết sức phức tạp."
Lý Hạo nhíu mày, dường như Vân Dao có hơi kích động, lại có cảm giác không kích động đến mức đó.
Vì sao?
"Ngươi là con gái của Vân Hạo Nhiên?"
"Ừm..."
Vân Dao vẫn bình tĩnh, nhìn thoáng qua Chu thự trưởng, chậm rãi nói: "Năm năm trước ta đã chạy khỏi nơi này đến Ngân thành, vì ta nghe nói Ngân thành có bí mật, hơn nữa là loại bí mật có thể phá vỡ thế giới."
Cũng không phải nàng vô tình đến đó, mà là cố ý đi Ngân thành tìm kiếm bí mật.
Thế nhưng… rất là đáng tiếc, nàng không phát hiện được thứ gì.
"Chu thự trưởng, Nam Quyền sư thúc, mọi người tránh mặt chút, ta muốn nói chuyện một mình với bọn họ!"
Vốn dĩ Lý Hạo đang nói chuyện với cả đám, giờ bỗng nhiên lại bảo người khác lánh đi, Nam Quyền có hơi hiếu kỳ, suy nghĩ hơi lệch lạc, nhưng khi thấy Lý Hạo nhìn mình, ông ta đành im lặng rời đi.
Có bí mật gì mà ta không thể biết?
Chẳng phải chỉ là con gái và cháu gái của Vân Hạo Nhiên sao?
Là sao!
Không phải là ông ta quá để ý, dù ông ta có quen biết với Vân Hạo Nhiên thì đã sao?
Người cũng chết rồi!
Chắc hẳn bây giờ cũng không còn nhiều người để ý Vân gia, cho dù biết bọn họ còn sống, ngoại trừ di tích Vân gia còn khiến người ta ngấp nghé, thì không còn bất kỳ vật gì đáng để ý.
Chu thự trưởng cũng chậm rãi rời đi, nhìn thoáng qua Vân Dao, cũng không nói gì.
...
Đám người đi, trong đại sảnh chỉ còn lại bốn người Lý Hạo, Lưu Long, Vân Dao, Vũ Kỳ.
Vũ Kỳ có hơi thấp thỏm: "Lý đô đốc, nàng... không phải là do Siêu Năng biến thành chứ?"
"Không phải."
Trong nháy mắt Vũ Kỳ có hơi kích động, muốn nói cái gì, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt bình tĩnh của Vân Dao thì thấp thỏm, cô trẻ có vẻ không quá kích động, trước đó còn hơi kích động mà.
Vân Dao nhìn nàng một lát rồi mở miệng nói: "Tiểu Kỳ đi ra ngoài trước đi!"
"Ngươi..."
"Ta có việc muốn nói với đoàn trưởng."
Trong lòng Vũ Kỳ có vô số câu hỏi, trước đó là về cô trẻ khởi tử hoàn sinh, bây giờ là về sao muốn mình tránh đi... Nhưng cuối cùng vẫn là lo lắng bất an rời đi, một mực nhìn Vân Dao, giống như muốn nhìn xem đây có phải con gái của Vân gia hay không?
...
Sau khi Vũ Kỳ đi khỏi.
Lúc này, Vân Dao mới thở dài một tiếng, nhìn thoáng qua Lý Hạo, lại nhìn Lưu Long một chút: "Năm năm trước, ta đến Ngân thành, cũng đã nói qua với đội trưởng, ta đến từ Thiên Tinh thành, rất nhiều người muốn giết ta... Cảm ơn đội trưởng vẫn luôn thu lưu ta, cũng không vì việc ta bị người ta đuổi giết, mà chọn bỏ ta."
Lưu Long trầm giọng nói: "Ta từng nghe qua danh tiếng của Vân viện trưởng, trước kia ta không nhiều chuyện, giờ xem ra, chuyện của Vân viện trưởng dường như vẫn chưa kết thúc?"
"Ừm."
Vân Dao khẽ gật đầu: "Đương nhiên là chưa kết thúc, chìa khóa di tích của phụ thân bị ta mang đi, đây chỉ là điều thứ nhất."
"Những thế lực khác cũng rất để ý di tích kia."
Nàng nhìn Lý Hạo một chút, chậm rãi nói: "Di tích của phụ thân ta không tầm thường, thời văn minh cổ đại có rất nhiều cường giả, vô số chí tôn, chủ nhân năm đó của di tích Vân gia sở hữu không phải cường giả đỉnh cấp gì đó, có lẽ cũng không để lại thanh danh lớn gì thời cổ đại. Nhưng Vân gia biết, vị này nhất định không tầm thường..."
Lý Hạo nghi ngờ hỏi: "Di tích này có chủ?"
"Đúng!"
Nàng gật đầu: "Không phải chỉ người nằm trong di tích, là chỉ tên của di tích này, sở nghiên cứu Lữ Chấn."
Lữ Chấn?
Lý Hạo ngẩn người hồi lâu, lắc đầu.
Hắn chưa thấy qua cái tên này trong bất kỳ tài liệu lịch sử nào, chưa từng biết người này.
Họ Lữ?
Nhưng trong cổ tịch hình như có ghi chép, Nhân Vương đầu vào đại học Khoa Võ, hình như là… có sư phụ, cũng họ Lữ, chỉ là... người này là nữ, bởi vì có đề cập qua chồng của nàng, cũng là một nhân vật có tiếng.
Lữ Chấn, tên này nghe không giống tên của phụ nữ.
Vân Dao nhìn về phía Lý Hạo: "Có lẽ đoàn trưởng không biết người này, nhưng đấy là do đoàn trưởng không biết, Đạn Diệt Thành đang dùng thật ra là do người này chế tạo, hắn là một chuyên gia nghiên cứu hiếm có trong thời kỳ văn minh cổ đại."
Người chế tạo Đạn Diệt Thành?
Lòng Lý Hạo khẽ động, Vân Dao lại nói: "Không chỉ như vậy, thời kì văn minh cổ đại, người này đứng đầu rất rất nhiều hạng mục phát minh nghiên cứu, còn là chuyên gia nghiên cứu phương diện lĩnh vực tinh thần thời đầu kỷ Tân Võ, thuộc nhóm Tông sư tiên phong nghiên cứu tu luyện tinh thần lực..."
Lý Hạo kinh ngạc, thiệt hả?
Kiểu nhân vật như này phải rất nổi danh mới đúng, có lẽ sẽ có người biết.
Lữ Chấn... tên hiếm, giờ hắn đã biết tên một nhân vật lịch sử thời văn minh cổ đại.
Trước đó Tiểu Thụ từng nói, không nên đề cập tên của một số cường gải, rất là nguy hiểm.
Lữ Chấn... lại có thể nhắc à, tức hắn không mạnh?
Lý Hạo thầm nghĩ.
Vân Dao tiếp tục nói: "Ta nói với đoàn trưởng những chuyện này là muốn cho đoàn trưởng biết, đẳng cấp di tích này có lẽ không cao, điểm mấu chốt là trong đó có thể có kỹ thuật cực kỳ quan trọng, phụ thuộc đồ vật bên trong, ngoài ra... khả năng có rất nhiều người muốn có được!"
Lý Hạo nhìn nàng, vẫn chưa hiểu rõ vấn đề then chốt.
Có nhiều di tích như vậy, vì sao người ta phải nhất định chú ý của nhà ngươi?
Cho dù có là sở nghiên cứu đi nữa, thật lòng mà nói, trong Cổ Thành có nhiều kỹ thuật lắm, cần gì phải nhìn chằm chằm vào Vân gia không buông?
Ý của Vân Dao hiển nhiên là nói cho Lý Hạo biết chỗ di tích mà Vân gia nắm giữ cực kỳ quan trọng, thậm chí không thể để lộ ra ngoài.
Thấy Lý Hạo có vẻ không hiểu, Vân Dao thở dài một tiếng, cũng không còn vòng vo, khẽ nói: "Nói thẳng ra, sở nghiên cứu Lữ Chấn còn có một hạng mục nghiên cứu hết sức nổi tiếng, có thể trên sử sách cũng có một vài ghi chép... Trường tồn Tinh Thần lực!"
"Vân gia ta từng cố ý thu thập một ít tư liệu liên quan tới người này, hắn là một trong những Tông sư đầu thời Tân Võ, con gái của hắn... hình như là sư phụ của Nhân Vương! Còn con rể là người đứng đầu đại học Võ Khoa đương thời, là hiệu trưởng đại học Ma Đô Võ Khoa, là Nhân Vương cổ đại."
"Mà bản thân hắn đã từng sống cùng một vị Đế Tôn ở một nơi bí mật trong nhiều năm, vừa tinh thông võ đạo thời Tiền Tân Võ, vừa tinh thông Tân Võ chi đạo."
Miệng Lý Hạo há to, còn có tầng quan hệ này?