Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1220 - Chương 1220 - Lai Lịch Của Vân Dao

Chương 1220 - Lai Lịch Của Vân Dao
Chương 1220 - Lai Lịch Của Vân Dao

Tuần Kiểm ti.

Tuần Kiểm ti ti trưởng đang xem sách, nghe thấy bên tai có người đang tranh luận, ngẩng đầu nhìn một chút mấy người phía dưới, thản nhiên nói: "Trở về thì trở về, chẳng lẽ còn muốn mở đại hội hoan nghênh hay sao?"

"Ti trưởng, nghe nói Lý Hạo muốn chiếm đoạt Tuần Dạ Nhân, thậm chí hoàng thất còn có tin tức truyền ra, Lý Hạo muốn thành lập ti thứ mười độc lập…"

Tuần Kiểm ti ti trưởng khẽ cười một tiếng: "Dễ dàng như vậy sao?Dù hắn có gây thêm một trận chiến nữa, muốn đạt được mục đích này… Cũng gần như không có khả năng. Sự thành lập của Cửu Ti, không đơn thuần là võ lực, nói rồi thì các ngươi cũng không hiểu."

Nói xong, lắc đầu nói: "Hy vọng không lớn, về phần muốn chiếm đoạt Tuần Dạ Nhân hoàn toàn vượt qua vẫn còn phải xem Tuần Dạ Nhân bên kia, hiện tại Tuần Dạ Nhân bên này bởi vì Diêu Tứ đã ra tay qua, mọi người đối với Lý Hạo còn có ba phần thiện chí… Một khi Diêu Tứ phản kích, Tuần Dạ Nhân sẽ nhanh chóng cắt đứt quan hệ với hắn, khi đó Lý Hạo sẽ biết quyết định này sai lầm đến như thế nào!"

Khổ cực lắm mới thành lập Tuần Dạ Nhân, Diêu Tứ không dễ dàng gì mới có thể làm cho thịnh vượng trở lại, để ngươi chắp tay nhường Tuần Dạ Nhân cho người khác, ngươi chấp nhận không?

Tuần Kiểm ti ti trưởng cảm thấy Lý Hạo đây là đang đùa với lửa.

Không dễ dàng gì mới lôi kéo được một số người, hà cớ gì mà phải gấp gáp như vậy chứ.

Thanh niên trẻ à, chính là giữ không được bình tĩnh!

Hiện tại, Cửu Ti đang để để xem chuyện cười, còn hoàng thất, dù sao cũng không quan trọng, thành công rồi thì xem như đánh vào mặt Cửu Ti một chút, thất bại cũng không có tổn thất gì, tự nhiên mừng rỡ tạo thế cho Lý Hạo.

Theo sự trở về của Lý Hạo, các phương đều đang thảo luận sôi nổi.

Còn trong đại điện phủ đô đốc Thiên Tinh.

Lý Hạo mang theo Chu thự trưởng bọn họ vừa mới vào nhà không lâu, ở bên trong hàng ngũ Liệp Ma Đoàn, sắc mặt Vân Dao biến hoá, nàng giống như thấy được ai.

Hướng đến nơi hẻo lánh nhìn lại, một bóng người nho nhỏ, giống như là trộm vậy, đang thăm dò xung quanh.

Vân Dao giờ phút này đang mặc áo giáp, ngược lại không có lộ ra chân dung.

Hướng về phía bên kia nhìn thoáng qua, phía dưới sắc mặt biến hoá, nhìn về hướng của Lưu Long ở bên cạnh, nói khẽ: “ Đội trưởng, ta đi làm chút nữa, chút nữa sẽ quay lại.”

“Bây giờ?”

“Ừm”

Lưu Long khẽ nhíu mày, thấp giọng nói: “Đừng có chạy lung tung, cẩn thận một chút.”

“Biết!”

Vân Dao cũng không nhiều lời, hướng về nơi xa mà đi, Lưu Long nhìn thoáng qua có chút ngưng mi, không nói gì.

Mấy vị võ sư Ngân Thành, ai cũng đều có chuyện cũ của bản thân mình.

Chỉ là đôi khi hắn cũng rất bất lực.

Bây giờ tuy Lý Hạo rất mạnh, nhưng hắn cũng không muốn tìm quá nhiều phiền phức cho Lý Hạo, một số không dễ dàng làm như vậy.

Vũ Kỳ đang quan sát, Lý Hạo chứa chấp nàng, quay đầu rời đi, vừa đi thì đã là một tuần lễ.

Gần đây nàng thật sự rất gấp.

Cứ ở lại như vậy cũng không phải cách, nếu còn không ra ngoài, đệ đệ đói chết thì phải làm sao?

Tuy rằng trước khi đi, đã đem vốn liếng để dành của mấy năm nay đều để lại cho Vũ Minh, nhưng Vũ Minh thích xài tiền bậy bạ, gặp được ai khó khăn, tuy bản thân cũng khó khăn muốn chết nhưng vẫn sẽ giúp đỡ chút ít.

Bản thân phải ra ngoài mới được.

Lý Hạo bây giờ trở về rồi, nàng cũng không rõ, lúc nào Lý Hạo sẽ giúp Vân gia lật lại bản án, so với tiếp tục chờ đợi, chi bằng quay về trước.

Nàng nhìn thấy Lý Hạo dẫn người tiến vào đại sảnh, muốn đợi một lúc Lý Hạo đi ra, tự mình sẽ đi đến tìm hắn.

Đang suy nghĩ, cảm thấy được bên cạnh mình xuất hiện thêm một người, nghiêng đầu nhìn một cái, là một vị hắc giáp chiến sĩ, ánh mắt nàng có chút cảnh giác, đối với mấy người hắc giáp này, nàng vẫn còn có chút kiêng kị, bởi vì Hắc Giáp quân của hoàng thất cũng mặc bộ giáp tương tự như vậy.

Tuy nói rằng quân đội này hình như không có liên quan đến hoàng thất, nghe nói là áo giáp của quân Chiến Thiên.

Hắc giáp đứng không động đậy, chỉ là nhìn nàng.

Không biết bao lâu, Vũ Kỳ cũng muốn chạy, bỗng nhiên bên tai truyền đến âm thanh khàn khàn: “Ngươi tên gì?”

Vũ Kỳ một mặt cảnh giác

“Ngươi năm nay mười sáu tuổi, ngươi còn một người đệ đệ, mười lăm tuổi, nhỏ hơn ngươi một tuổi, đúng không?”

Sắc mặt của Vũ Kỳ biến đổi, quay đầu liền muốn chạy.

Chuyện của đệ đệ, chỉ có mấy đứa trẻ xóm nghèo biết thôi, không lẽ đệ đệ xảy ra chuyện rồi?

“Tiểu Kỳ, ngươi không biết ta sao?”

Sau một khắc, mặt nạ biến mất, mặt của Vân Dao lộ ra.

Vũ Kỳ quay đầu lại, biến sắc, hơi nghi một chút, có chút không xác định, lại không có lên tiếng, chỉ là cẩn thận từng li từng tí mà nhìn xem.

“Là ta!”

Vũ Kỳ vẫn là chỉ nhìn mà không lên tiếng.

Nàng nhận ra khuôn mặt này… Mặc dù có chút biến hoá, nhưng vẫn không khác biệt mấy so với lúc trước.

Thế nhưng… Nàng ấy chết rồi!

Chính mình tận mắt chứng kiến!

Lừa đảo… Khẳng định là lừa đảo.

Nghe nói, bây giờ có chút siêu năng, cũng có thể giả tạo diện mạo, nhất định là lừa đảo, nàng cảnh giác vô đối, , nhìn vào đại sảnh phía xa: “Ngươi muốn làm gì? Đây là phủ đô đốc Thiên Tinh, Lý đô đốc đang ở bên trong đó.”

“Ai!”

Thở dài một tiếng, lại cảm thấy có chút cảm khái và thương tiếc: “Ngươi cùng Vũ Minh…không phải… không phải đã chết rồi sao?”

Sắc mặt của Vũ Kỳ lại thay đổi: “Cái gì Vũ Minh?”

“Ta là tiểu cô, ngươi quên rồi sao?”

Nghĩ tới điều gì, nàng do dự một chút, vẫn là mở miệng nói: “Trên lưng ngươi có phải có vết sẹo, đó là khi bé, ta chăm ngươi không cẩn thận để bị bỏng….”

Vũ Ký có chút nghi ngờ, có chút không xác định, cũng có chút không dám tin.

Nhìn Vân Dao hồi lâu, lắc đầu nói: “Không…Ngươi không phải… Tiểu cô chết rồi…”

Nói xong, nhanh chóng hướng về phía đại sảnh chạy.

Vân Dao nao nao, chần chờ một chút, lựa chọn dừng bước, chỉ là trong lòng vẫn còn nghi hoặc còn có một số thông tin không thể tin được, bọn chúng vẫn còn sống?

Trong đại sảnh.

Lý Hạo đang cùng Chu phó thự trưởng trò chuyện, bỗng nhiên có một người gấp gáp xông vào, Lý Hạo khẽ nhíu mày, ra nhanh lông mày giãn ra.

Mới đây đã chờ không kịp?

Có thể chuyện Vân gia, trong thời gian ngắn không dễ xử lý.

Tiểu nha đầu chính là vội vàng, hấp tấp.

Đương nhiên, báo thù rửa hận, không vội không được, hắn đôi khi cũng nghĩ đưa đi tổng bộ huyết ảnh, xử lý Ánh Nguyệt Hồng, có thể thực lực không cho phép, vậy thì phải chờ lấy.

“Đại nhân, thủ hạ người có người xấu.”

Lời của Vũ Kỳ, khiến cho Lý Hạo sững sờ, người xấu?

Ai?

Sau một khắc, cửa ra vào, Vân Dao xuất hiện, không nói gì.

Còn Lý Hạo, hắn có chút giật mình, nhìn thoáng qua phía Vũ Kỳ, rồi lại nhìn nhìn Vân Dao, sửng sốt một chút.

Vân Dao…

Không đến mức chứ?

Vân Hạo Nhiên… Vân Dao… chẳng lẽ thật sự còn có mối quan hệ gì hay sao?

Bình Luận (0)
Comment