Nam Quyền lần nữa quay đầu nhìn về phía đối phương, cười cười: "Lão già, nhìn bộ dạng của ông quan lại mấy người hốt không ít, sao hiểu biết nhiều như vậy?"
Chu thụ trưởng nhìn ông ta một cái, nửa ngày sau mới nói lại: "Đọc nhiều sách, những thứ này cũng không phải phái quan lại nói, mà là một cuốn sách của Viên Thạc xuất bản nhiều năm trước nói, tên là Cổ Văn Minh Tham Tác Kỷ Yếu… Đương nhiên, xuất bản không bàn đến ngân sách, bị xem như sách cấm phong tỏa, đương nhiên xuất bản cũng không tới một nghìn cuốn, sau đó liền bị xem như là sách cấm phong toả mất rồi, phía quan lại không cổ vũ người đi thăm dò di tích, quá mức nguy hiểm."
Nam Quyền khẽ giật mình, tiếp đến là tiếng chửi nhỏ.
Nói xéo ai đây?
Không, nói thẳng là ta không học hành đi.
Lý Hạo cũng có chút ngoài ý muốn: "Có sao? Quyển sách này ta thực sự chưa từng thấy."
"Ừm, tại phong sớm đấy."
Lý Hạo bật cười. Lão sư đều không đề cập qua, xem ra không phải là quên mà là tức không nhịn nổi, lười nhác nói tới.
Bị hắn nói kiểu này, Lý Hạo cũng gật gật đầu.
Di tích có thể bảo tồn, tất nhiên đều có nguyên nhân của nó.
Có muốn đi đại học võ khoa thăm dò hay không, hắn cũng đang suy nghĩ, nếu là ở Ngân Nguyệt, vậy khẳng định đi, nhưng ở nơi này… Coi chừng bị người ta mưu hại.
Tài Chính ti nhường lại cái này, nhưng chưa chắc đã là ý tốt.
Với lại, Lý Hạo một lần cũng chưa đi qua di tích giống như vậy, thực tế hắn đi qua cũng rất nhiều, ở hai nơi Chiến Thiên và hoàng cung, đều phát hiện không ít đồ vật.
Đại học võ khoa…. Danh từ này thường xuyên xuất hiện.
Mấu chốt là theo như quân Chiến Thiên thành thuyết pháp Quân Nhu xử Trương Lượng, đại học võ khoa nếu công năng còn đầy đủ, có lẽ có thể cầm một chút đồ vật rác rưởi để đi đổi bảo vật… Điều kiện tiên quyết là nơi có phải còn có sự tồn tại của bảo tồn.
Bình thường đại học võ khoa, đều sẽ giống như những dung cụ có công năng như vậy.
Việc này cũng không phải là nóng nảy, dù sao không phải lần đầu tiên bị người khác thăm dò, thật có vật gì tốt, cũng sớm đã bị người khác lấy đi, nếu như không có lấy đi, thì có thể là gặp nguy hiểm, người bình thường không lấy đi được.
…
Một đoàn người từ ngoại thành đi tới phía bắc thành Thiên Thành nơi ở tạm thời của phủ đô đốc, trên đường đi cũng có gây sự chú ý với một số người.
Nhà chính hiện nay, cũng chỉ là một tòa nhà cũ nát dựng lại tạm thời thành một chỗ, hoàn toàn chính xác là không có uy nghiêm gì có thể nói đến.
Nơi này, trước kia đều bị xem là khu dân nghèo.
So với những nhà sang cao tầng trong thành thì rất lụi bại.
Còn so với trung tâm thành thị là đường lớn Cửu Ti, cũng không có sự uy nghiêm của đường lớn Cửu Ti, không rộng rãi, không có phóng khoáng như vậy, khó tránh Chu thự trưởng nói cứ mà tiếp tục ở như vậy, không phải là kế lâu dài.
Nhưng mà một mực ở lại Bắc thành đợi, bên thành Bắc này làm ăn không được tốt lắm, rất nhiều dân không không chịu được càng đi càng xa, đi đến nơi khác để kiếm miếng ăn.
Lý Hạo vừa đi vừa suy nghĩ, ngược lại có một vài quyết định.
Có lẽ… Vẫn là phải đến đường lớn Cửu Ti một chuyến!
Tối thiểu thông tin sẽ càng toàn diện hơn, làm việc của dễ dàng hơn, hiện tại toàn bộ Tuần Dạ Nhân còn phải vượt qua nửa cái thành thị mới đến được.
….
Tuần Dạ Nhân
Mắt To chạy chậm vào đến cửa, vội vàng líu ríu nói: "Lý Hạo trở về, nghe nói hoàng thất bên kia giao cho Cửu hoàng tử hiện tại đang đầu ngọn gió chính thịnh đến đón, nhưng mà hình như không có nói quá mấy câu, Cửu hoàng tử đã đi rồi."
Nói xong, nhìn về phía Đạo Kiếm: "Đạo Kiếm, ngươi có đi thành Bắc hay không?"
Đạo Kiếm cười khẽ: "Ta đi làm gì chứ?"
"Va chạm chứ sao."
"Hắn là Thần Thông, ta là thuế biến… Tự rước lấy nhục sao?"
Đạo Kiếm bật cười: "Ngươi xúi giục ta đi va chạm với hắn, không phải kêu ta bị động để bị hắn đánh sao?"
"Không phải, trước kia ngươi không phải có thể khiêu chiến vượt cấp sao?Với lại ngươi có Thiên Đạo xích ở….
Đạo Kiếm lại không hứng thú, lắc đầu: "Không cần thiết, nghe nói tính tình hắn không tốt lắm, nếu như va chạm xảy ra mâu thuẫn thật, ngược lại để người ta chê cười, mấy người các ngươi, cũng cần phải im lặng một chút, không cần thiết cùng hắn xảy ra xung đột."
"Không phải."
Mắt To phủ nhận, lại nói: "Không phải chúng ta, chủ yếu là Tuần Dạ Nhân bên này, rất nhiều người đều đang đợi đấy, nghe nói Lý Hạo muốn hợp nhất chúng ta! Hắn ta lợi hại, nhưng nói muốn trực tiếp hợp nhất chúng ta… Ngươi có muốn không? Không chỉ ta, rất nhiều người cũng không muốn như vậy."
Đối với Lý Hạo, nói là ác ý cũng không đến nỗi như vậy.
Nhưng Lý Hạo quá phách lối rồi!
Mấy ngày nay, đều có tin tức lưu truyền, Lý Hạo muốn hợp nhất Tuần Dạ Nhân, tự lập môn hộ, không phải là kế thừa gia nghiệp Diêu Tứ, mà là đem vốn liếng của Diêu Tứ đều chiếm lấy, trực tiếp ăn hết!
Phải biết, Tuần Dạ Nhân ở Trung Bộ, đều có mấy vạn siêu năng đấy.
Mặc dù trên phương diện, có một số không nghe lời, chỉ tính Thiên Tinh thành, siêu năng Tuần Dạ Nhân đã vượt qua 3000 người, vẫn là một lực lượng không hề nhỏ.
Tổng bộ bên này, tính cả bọn hắn, chỉ là Húc Quang đã có hơn mấy chục.
Với thế lực như vậy, với lại Diêu Tứ cũng chưa chết, Lý Hạo làm như vậy, quá là không nể mặt mũi!
Đạo Kiếm không nói gì, khoát khoát tay: "Chờ xem một chút đi!"
Giai đoạn hiện tại, chỉ là nghe đồn, gấp gì chứ.
Coi như Tuần Dạ Nhân đáp ứng, cũng phải bên Tuần Dạ Ti đồng ý mới được, Lý Hạo muốn một hơi ăn hết Tuần Dạ Nhân… Chuyện này không đơn giản chỉ là võ lực lớn mạnh là được.
Hắn cảm thấy Lý Hạo nghĩ có chút đơn giản, không nên cảm thấy lần trước Diêu Tứ giúp hắn liền cho rằng đồng ý đem Tuần Dạ Nhân chắp tay nhường cho người khác.
Hoàng Long đã lăn lộn ở Tuần Dạ Nhân năm năm, nhưng từ đầu đến nay, tối thiểu hơn phân nửa Tuần Dạ Nhân vẫn là ủng hộ Diêu Tứ.