Một bên, sắc mặt Diêu Tứ thay đổi.
Nơi xa, cường giả Cửu Ti cũng khẽ chấn động.
Lúc này đã không còn vẻ phách lối trước đó.
...
Cục trưởng Tuần Kiểm Ti bên này nói nhỏ vào tai lão cục trưởng: "Tránh xa một chút, Hầu Tiêu Trần năm đó được gọi là Bệnh Tháp Quỷ, bị bệnh không phải điểm mấu chốt, mà là âm tàn như quỷ mị, hôm nay Lý Hạo đột phá Thần Thông tam hệ, người này chỉ sợ đã khó có thể chịu đựng... Cẩn thận bị hắn ngộ sát!"
Cục trưởng Tuần Kiểm Ti cấp tốc đáp xuống đất, y đã nhìn ra, Hầu Tiêu Trần giống như có dấu hiệu phát cuồng.
Một khi người này phá vỡ khóa Siêu Năng, trong chớp mắt sẽ trở thành một vị Thần Thông đỉnh cấp, cực kỳ mạnh mẽ, ít nhất cũng là đỉnh cấp song hệ, thậm chí tam hệ, nếu điên cuồng hơn, cũng có khả năng là tứ hệ.
Về phần cơ thể ông có thể chịu đựng được hay không, Bệnh Tháp Quỷ bị bệnh nhiều năm, cũng không thấy ông ta chết.
Ai dám cam đoan ông ta không chịu nổi?
Nơi xa, cường giả Cửu Ti cũng vì vậy mà thay đổi sắc mặt, giờ này không còn chuyện trò vui vẻ mà tất cả đều yên lặng.
Thật muốn bức người này hóa thành Siêu Năng sao?
Trong thành còn có Lý Hạo, còn có Địa Phúc Kiếm, còn có Diêu Tứ...
Nếu chuyện này thật sự xảy ra, sẽ có một trận huyết chiến.
Bốn phương triệt để yên tĩnh, tiếng cười cũng đã biến mất.
Hầu Tiêu Trần nhìn bọn họ, cũng không lên tiếng.
Giờ phút này, ông không biết đến cùng mình muốn như thế nào, chỉ biết là... ông có sát ý, nhưng lại lo lắng, ông biết, việc này không phù hợp với tâm ý võ sư, không nên làm như vậy.
Thế nhưng... ông còn có một số trách nhiệm không thể buông bỏ.
Hầu Tiêu Trần kìm nén phẫn nộ trong lòng, khôi phục bình tĩnh, không nói thêm gì nữa.
Một bên, Diêu Tứ và mấy người Đạo Kiếm đều nhìn ông vài lần, thời khắc này Hầu Tiêu Trần đã là thùng thuốc nổ, không được trêu chọc, mấy người đều không lên tiếng, cùng nhau đáp xuống đất, hôm nay Cửu Ti không muốn bộc phát huyết chiến, tỉ lệ chiến thắng đại khái là không có.
...
Thành bắc, trong hậu viện.
Thế lửa ngập trời hòa vào trong chữ viết, Lý Hạo bị thiêu đốt, có chút không chịu nổi.
Hắn tuy có Ngũ tạng cường đại, nhưng giờ mới hiểu được, phá vỡ đạo thứ bảy khóa Siêu Năng cần cường độ nhục thân cường đại cỡ nào, hắn miễn cưỡng có thể chèo chống, may mắn không có phá bậy hai khóa Siêu Năng quang ám.
Nếu phá vỡ tám khóa Siêu Năng, hắn sợ rằng nhục thân sẽ sụp đổ.
Đương nhiên, Sinh Mệnh chi Tuyền đầy đủ thì có lẽ sẽ không ngại, nhưng khi đó tiêu hao không dừng ở con số nhỏ.
Chữ "Hỏa" trước mặt đang cấp tốc thành hình.
Mãnh hổ từng bước một hòa vào trong, xen lẫn một chút chờ mong, cũng không giống những người khác tưởng tượng là chỉ có tuyệt vọng.
Chờ đợi cuộc sống mới!
Chờ được dục hỏa trùng sinh!
Oanh!
Thời khắc này, chữ viết rung động kịch liệt, giống như không cách nào duy trì, sắc mặt Lý Hạo biến hóa, không được rồi sao?
Còn thiếu cái gì?
Thiếu cái gì!
Thế cũng không thể khống chế chữ viết sao?
Giờ phút này, khóa Siêu Năng đã hòa vào một nửa mà cũng không cách nào gia cố được, vậy nếu hòa toàn bộ vào chẳng phải là sẽ triệt để vỡ vụn?
Phá tan hi vọng của Hổ Thế?
Lý Hạo rơi vào trầm tư, một lát sau, thở ra một hơi, có lẽ... chính mình còn chưa đủ tàn nhẫn, hòa không đủ nhiều.
"Lên!"
Khẽ quát một tiếng, vô số huyết dịch phun ra ngoài, mắt trần cũng có thể thấy Lý Hạo gầy đi một mảng lớn, khí huyết toàn bộ tràn vào, thần ý cũng hòa vào trong đó.
Quả nhiên, chữ viết lần nữa vững chắc.
Bởi vì chính mình bỏ ra còn chưa đủ nhiều!
Sinh Mệnh chi Tuyền giọt giọt vỡ vụn, tu bổ ngũ tạng, kiếm năng cũng cấp tốc hòa tan vào thân thể, vì thân thể cung cấp khí huyết và tinh thần.
Ngũ Cầm thổ nạp thuật không ngừng vận chuyển, bao khỏa chữ viết, muốn dung hợp hết thảy vào một chỗ.
Thể nội, thuộc tính Phong Lôi nổ bể ra, oanh kích Lý Hạo.
Thời khắc này, Lý Hạo giống như bị tất cả mọi người hội đồng, bị thiên địa bất dung.
Lực lượng hỏa diễm rốt cuộc không che nổi.
Phong Lôi Bạo mở!
Hắc Báo cũng không cách nào thu nạp, giờ phút này thở hồng hộc, mắt ngập trong uể oải, nhiều quá rồi!
Lúc này, bốn phương tám hướng, vô số năng lượng tràn vào, giống như có rất rất nhiều năng lượng muốn chui vào chữ viết của Lý Hạo.
Sấm sét giữa trời quang!
Ầm ầm!
Vòi rồng gào thét!
Chữ "Hỏa" trước mặt Lý Hạo giống như muốn ác chiến bốn phương, đốt cháy thiên địa, phần dưới hơi run, phần trên xuất hiện một con mãnh hổ giương nanh múa vuốt, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, phảng phất muốn so cao thấp với ông trời.
"Vẫn còn bất ổn..."
Lý Hạo nhíu lông mày, vì sao?
Hắn thậm chí hòa lượng lớn lực lượng sinh mệnh vào, nhưng vì sao vẫn còn bất ổn?
Nhìn lên bầu trời ngập trong biển lửa, ánh chớp, gió bão...
Dục hỏa trùng sinh sao?
Hay là như truyền thuyết, độ kiếp để sinh?
Độ kiếp?
Lý Hạo nhíu mày, cần như thế ư?
Hắn nhìn về phía chữ "Hỏa" trước mặt, bỗng nhiên nói: "Bách chiến mà sinh, ngươi muốn lên đánh tan những năng lượng ngăn cản ngươi sao?"
Hỏa diễm bay lên!
Giống như có tiếng mãnh hổ gào thét truyền đến.
Sau một khắc, Lý Hạo lộ ra nụ cười, thời khắc này, chữ viết như có thêm linh tính.
"Tốt!"
"Vậy liền... giết!"
Quát khẽ một tiếng, chữ viết trong nháy mắt phá không, biến mất tại chỗ, oanh!
Một tiếng vang thật lớn, vang vọng đất trời.
Một đám lửa bao khỏa hết thảy, một con hổ hiện ra, há miệng gào thét, một ngụm nuốt sạch năng lượng vọt tới từ bốn phương tám hướng, biển lửa bị nó thôn phệ, ánh chớp bị nó đánh tan, mãnh hổ chà đạp vòi rồng!
Thời khắc này, toàn bộ khung trời trên đầu Thiên Tinh thành đều là lôi đình bão táp.
Ngoài viện.
Hồng Nhất Đường nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm nói: "Ngươi đang làm cái gì?"
Tình huống gì đây?
Hổ Thế sao?
Không quá giống, nhưng lại rất giống Hổ Thế.
Thời khắc này, gã không hiểu.
Lý Hạo đến cùng là hóa thành Siêu Năng, hay là lần nữa hóa thân võ sư, con hổ trên không trung là thứ gì?