Vào lúc này, trong thành đều xuất hiện những do dự như vậy.
Nhưng Lý Hạo lại không quan tâm đến những điều này.
Hắn đang đợi trong đại viện ở thành Bắc.
Phó thự trưởng Chu nhìn hắn, hồi lâu sau mới nói: “Ngươi muốn kết quả như thế nào?”
Lý Hạo cười: “Muốn bọn chúng giết ta!”
Phó thự trưởng Chu gật đầu, đã nhìn ra rồi
Đây là ngươi nóng lòng mong muốn mọi người không giết ngươi mà buộc bọn họ giết ngươi.
Nếu không, sao lại làm như vậy?
Lý Hạo vừa cười nói: “Lần trước bọn hắn đợi đến ngày cuối cùng. Nếu ta không làm gì vào lần này, bọn họ có lẽ còn phải trì hoãn cho đến ngày đó, không cần thiết! Bị động chờ đợi, không phải là ý nghĩ của ta.”
Đương nhiên, Cửu Ti sợ rằng sẽ không giết được hắn.
Rốt cuộc thì hắn cũng có Truy Phong Ngoa.
Tồn tại trong di tích cũng không ra được cho nên muốn giết hắn, có thể làm sao?
Di tích a!
Chỉ có dẫn dụ Lý Hạo tiến vào di tích, mới có thể giết Lý Hạo với cái giá thấp nhất. Điểm này, Lý Hạo nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có như vậy, vừa lúc, lại có một di tích sắp mở ra!
Hắn sốt ruột thay Cửu Ti, làm sao bọn hắn có thể dụ mình vào được?
Làm sao có thể khiến mình buông lỏng cảnh giác?
Hắn cũng đã nghĩ kỹ con đường cho đối phương.
Nhưng trong suốt quá trình này, bản thân Lý Hạo cũng có chút đau đầu. Cửu Ti bên này làm sao có thể bất động thanh sắc dụ hắn tiến vào đây?
Một bên, Hồng Nhất Đường uống trà, vừa thổi bọt trà: “Ta chỉ để cho người mở mang thêm kiến thức, chứ không để cho người phát điên. Ngươi đây là thật sự không sợ chết a.”
Lý Hạo Bật cười: “Làm sao lại như vậy?”
“Còn sẽ không sao?”
Hồng Nhất Đường thở dài: “Ta cũng muốn chạy suốt đêm!”
Dứt lời, hắn nói: “Đang yên đang lành, ngươi mang con gái của ta đến làm gì? Ngược lại có thêm một cái phiền toái, lòng này của ta a…thật lạnh lẽo!”
Thở dài một tiếng, bất đắc dĩ tột cùng.
Tiểu Lý à, chỉ là để cho ngươi bắt chước cổ nhân, không có để cho ngươi hiện tại vượt qua, Cố Nhân Vương cũng không có ác liệt như ngươi.
Tốt xấu gì người ta có thực lực, tài cán, có người tài cán che chở.
Còn ngươi?
Ở giai đoạn này, ai che chở ngươi?
Ai có thể che chở ngươi?
Không che chở được!
Lý Hạo cười nói: “Đừng lo lắng, Cửu Ti sẽ không lập tức làm gì ta, vẫn như cũ. Ta biết suy nghĩ của bọn hắn! Giai đoạn này, bọn hắn thậm chí không muốn làm bất kì điều gì với ta một cách công khai… Vì vậy, bọn hắn đang ngầm thừa nhận rằng ta làm càn, ta phát điên, có lẽ bọn hắn đã nghĩ kỹ làm sao giết ta rồi.”
“Còn ngươi?”
Hồng Nhất Đường nhìn hắn: “Ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng à?”
“Đương nhiên!”
Tốt đấy.
Hồng Nhất Đường không nói gì nữa.
Lý Hạo lại nói: “Mấy ngày nay, tiếp tục bế quan! Ta muốn toàn lực ứng phó, đề bạt tất cả mọi người, bao gồm cả Võ Vệ quân, Liệp Ma quân! Quang minh chính đại mà đề bạt bọn hắn!”
Có tác dụng sao?
Thực ra cũng không có tác dụng lớn gì.
Trong mắt người khác, lúc này ngươi đề bạt mười nghìn người, toàn bộ đều bước vào Phá Bách, vậy có thể làm gì?
Đừng nói Phá Bách, mà là Đấu Thiên, vậy thì sao?
Mấu chốt nằm ở chiến lực đỉnh cấp!
Bọn hắn ước gì Lý Hạo tiêu hao lượng lớn tài nguyên, đi đề bạt những người yếu này.
Kể từ đó, bản thân Lý Hạo cùng những cường giả kia, ngược lại không có quá nhiều tài nguyên. Tài nguyên có hạn, lẽ nào Lý Hạo ngươi có thể từ hư không biến ra?
Hồng Nhất Đường khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói gì cả.
Cứ như vậy, thực ra không phải chuyện tốt gì.
Giai đoạn này, các đại thế lực, kỳ thật đều tập trung vào việc đề bạt các cường giả. Ngược lại là Lý Hạo hay, hắn muốn đề bạt kẻ yếu, đi ngược lại với mọi người. Cụ thể nghĩ như thế nào, cũng chỉ có chính hắn biết rõ.
“Còn những người bị bắt thì sao?’
“Kiểm tra trước, sau đó đó xem xét nếu không có vấn đề gì. Nếu có vấn đề…ngày khai phủ đó, giết toàn bộ!”
Lời này vừa nói ra, lại là một trận im lặng.
Ngươi thật đúng là dám đấy!
Lý Hạo cười nói: “Cho bọn hắn thời gian 10 ngày, ít nhất có 5 ngày có thể chuẩn bị. Lần này, chỉ hi vọng nhiều người đến một chút, tốt nhất lấy được cường giả của ba đại tổ chức.”
Thự trưởng Chu cũng không nói.
Lý Hạo đây là muốn ăn cá lớn.
Chính là sức mạnh thế nào…thật khó nói.
Cùng thời gian.
Tuần Kiểm ti.
Ti trưởng Tuần Kiểm ti đi đến hậu viện, nhìn phụ thân vẫn đang đọc sách, giọng điệu hơi khác thường: “Đây là hắn buộc mọi người đi giết hắn. Người nói, đến cùng hắn dựa vào cái gì? Coi như có Chiến Thiên Thành phía sau, ở giai đoạn hiện tại, cũng không thể ra ngoài, hay là hắn cảm thấy, có Truy Phong Ngoa ở, hắn không sợ? Cảm thấy mọi người bắt không được hắn?”
Lão đầu tử suy tư một hồi, lắc đầu: “Thực ra ta cũng không hiểu được, hắn mang họ Chu, ta còn tưởng rằng hắn sẽ tiến hành từng bước một, nhưng kết quả, vượt qua sự dự đoán của ta. Một màn ầm ĩ này, ta cũng nghĩ không thông.”
Đúng vậy, nghĩ không thông.
Ti trưởng Tuần Kiểm lại nói: “Có phải hay không hắn cảm thấy mình có thể phá tam hệ, thậm chí phá tứ hệ là vô địch thiên hạ?”
“Có khả năng này!”
Đánh giá hành động hiện tại của Lý Hạo, đây quả thật có khả năng này. Hôm qua đột phá tam hệ hình như không thành công. Nhưng Lý Hạo không bị thương, cho nên lão nhân gia trầm mặc một hồi rồi nói: “Ngày hôm qua hắn đột phá thất bại, có lẽ không phải thất bại, chỉ là cố ý chữa thương mà thôi. hắn hẳn là có thể đột phá tam hệ. Có thể hắn cảm thấy khi ấy giết Lão Hồ, chỉ dùng sức mạnh hai hệ, hắn đột phát tam hệ, còn có thể ổn định….ai có thể địch nổi hắn?”
“Hắn nghĩ như vậy không sai, chẳng lẽ Hồng Nhất Đường và bọn Diêu Tứ cũng cảm thấy như vậy sao?
Ti trưởng Tuần Kiểm vẫn còn nhíu mày: “Diêu Tứ hẳn là hiểu rõ, thực lực Cửu Ti, không chỉ như vậy!”
Nếu chỉ có Lý Hạo cảm thấy như vậy, thế quên đi.
Diêu Tứ cũng phát điên theo à?
Lão nhân trầm mặc không nói.
Lần này, quả thực là nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Nếu như Lý Hạo không bắt người, nếu như không phải quang minh chính đai hợp nhất Tuần Dạ Nhân, thật ra, dù hắn có thể làm gì đi nữa thì mọi người cũng sẽ nhắm mắt làm ngơ, cứ giả vờ như không thấy, để hắn phách lối đi.
Nhưng rõ ràng không phải như vậy!
Lý Hạo giống trống khua chiêng như thế, giống như nói cho người trong thiên ha… Ta không sợ bọn họ đến giết ta, ta có sức mạnh!
Ta có át chủ bài!
Đúng vậy, hắn chỉ thiếu chút nữa là nói, át chủ bài của ta viết trên mặt đấy, các ngươi dám động đến ta sao?
Càng như vậy, càng khiến người ta nghi hoặc.