“Thế nhưng…”
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti nhìn phụ thân, có chút không hiểu: “Tuần Kiểm Ti ta không yếu, vì sao nhất định phải làm vậy?”
Ngủ đông hết lần này đến lần khác sẽ chỉ khiến bọn họ đi chệch lộ trình ban đầu.
“Bởi vì ngươi không có tư chất của bá chủ, và ta cũng vậy.”
Lão đầu tử nói khẽ: “Nếu ngươi có chút tiền đồ, ta cũng không như thế này! Thế nhưng…ngươi nhìn xem ngươi, những năm nay ngươi thế nào? Tuần Dạ Nhân luôn trực thuộc Tuần Kiểm Ti, quan hệ của ngươi và Diêu Tứ như thế nào? Chính ngươi không được, vậy tôi có thể làm gì? Ngươi luôn luôn cảm thấy là ta không giúp ngươi… Sai, là ngươi không có biểu hiện ra phẩm chất đặc biệt như vậy. Ta cảm thấy… Trần gia đến thế hệ này của ngươi, nếu ta chết rồi, ngươi không chống đỡ nổi thiên hạ này!”
Tranh bá tranh bá….trước kia cũng nghĩ qua.
Nếu thế hệ thứ hai có triển vọng, hắn sẽ không trơ mắt nhìn mặc kệ, chỉ muốn sự ổn định.
Nhưng con trai của hắn, gìn giữ cái đã có có thừa, nhưng chưa đủ để phát triển.
Một mặt có chút nhiệt tình, mặt khác lại có chút không quyết đoán, đen cũng không đen nổi, trắng cũng không ra trắng, hai bên đều không thu được kết quả tốt.
Nếu đã vậy thì nằm yên kệ sự đời.
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti có chút tức giận: “Ta cảm thấy ta chấp chưởng Tuần Kiểm Ti 30 năm, còn làm tốt hơn cả ngươi làm!”
“…..”
Lão đầu tử chế nhạo cười một tiếng: “Kết quả là Tuần Dạ Nhân tách khỏi. Kết quả là mỗi lần gặp chuyện khó giỉa quyết, ngươi không muốn giải quyết, chỉ muốn chờ kết quả rồi mới quyết định!”
"Lý Hạo khiêu chiến ở phía Đông, ngươi còn phải đợi kết quả rồi mới phán đoán. Đi từng bước, từng bước một! ngươi ủng hộ Từ gia cũng được, ủng hộ Ngân Nguyệt cũng được, cứ lập lờ nước đôi. Ngươi nói xem vì sao ta phải làm thế. Ta chỉ là thuận theo ngươi thôi!”
“Nếu ngươi không có cách nào đưa ra quyết định vào thời điểm mấu chốt. Vậy thì cứ tiếp tục thế đi. Không cầu đại phú đại quý, ít nhất… nếu ngã xuống thì thẳng thắng quỳ lạy, cũng sẽ không thật sự chết!”
Lão nhân vừa nói xong, có vẻ có chút mệt mỏi xua tay: “Cứ vậy đi! Ra tiền, không ra người! Về phần Lý Hạo, nếu thật sự có thể thắng…nếu thật có thể ra ngoài, quay đầu ngươi liền mang Tuần Kiểm ti gia nhập phủ Đô đốc Thiên Tinh của hắn. Trước tiên cứ gia nhập, cứ như vậy dù hắn có bất mãn thì cũng sẽ không làm gì ngươi…Không làm nổi bá chủ, vậy thì cầu một cáo phú quý!”
Ti trưởng Tuần Kiểm ti trầm mặc.
Hắn biết, phụ thân cảm thấy mình không gánh vác nổi mảnh trời này. Thế nhưng hắn nhìn về phía phụ thân: “Ta không được, nhưng hôm nay Siêu năng quật khởi, trường sinh không còn là trò cười nữa. Ngươi thì sao? Ngươi mạnh hơn so với ta, chính ngươi không nghĩ đến sao?”
“Ta?”
Lão đầu tử bật cười: “ Ta tự hiểu lấy mình. Luận văn, ta không bằng vị Hành Chính ty kia. Luận võ, ta không bằng vị Quân Pháp Ti kia. Luận hung ác, ta không bằng Ánh Hồng Nguyệt. Luận mưu mô, ta không bằng lão già Ngân Nguyệt kia. Một số người cùng thời với ta, mạnh hơn ta có. Ta không phải hàng đầu, đời thứ hai cũng không xuất sắc. Cầm đầu đi tranh với người khác à?
Ti trưởng Tuần Kiểm ti: “Ngươi không tự tin như thế?”
“Không phải không tự tin.”
Lão đầu tử cười: “ Ta biết trong đó có nhiều khó khăn, ta sợ khó. Nếu không sợ khó, mấy năm trước ta đã tự mình rời núi. Vốn nghĩ rằng nếu ngươi có tiền đồ một chút thì ta không cần gương mặt này cũng để cho ngươi một cơ hội cạnh tranh. Thế nhưng…ngươi cũng gánh vác không nổi, ta có thể làm sao?”
Hắn vừa nói vừa cười: “Bây giờ chín vị Ti trưởng đời thứ hai, trừ Hành Chính ti cùng Quân Pháp Ti còn tốt, còn lại đều gánh vác không nổi. Một đời không bằng một đời, đời trước không bằng, đời sau cũng không bằng. Ngươi muốn ta phải làm sao đây?”
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti không lên tiếng
Giờ phút này hắn có chút xấu hổ, cũng có chút phẫn nộ.
Ta không gánh vác nổi?
Bết bát đến vậy sao?
Hắn cảm thấy mình làm cũng không tệ lắm. Những năm nay, TUần Kiểm ti có thể phát triển cũng còn tốt. Về phần Diêu Tứ.. Diêu Tứ mềm không đước, cứng cũng không xong, hắn có thể làm sao?
Nhưng lại nghĩ đến Diêu Tứ vậy mà thần phục Lý Hạo…lập tức có chút như đưa đám.
Lớn tuổi rồi, giờ phút này có bị chế giễu cũng vô dụng.
“Vậy nếu Lý Hạo chết?”
“Nếu chết…vậy thì tiếp tục lẫn lộn đi! Quân Pháp ti và Hành Chính ti, chọn một trong hai!”
Lão đầu tử thản nhiên nói: “ Đừng nghĩ đến việc nương nhờ hoàng thất. Vị Hoàng thất kia…. Dã tâm của hắn cũng không nhỏ. Không vừa lòng phục hưng vương triều mà lại hi vọng đập đổ làm lại. Hoàn toàn dựa theo tâm tư của hắn. Cái này cũng rất nguy hiểm!”
Nói rồi, nhịn không được nói: “ Cứ như vậy đi! Mặt khác thì chính ngươi tự quyết định.”
Còn có cái gì ta có thể quyết định.
Ti trưởng Tuần Kiểm ti mắng thầm một tiếng. Xoay người rời đi.
Hắn đi đến hậu viện, nhìn về phía trước phủ nha. Lúc này bên trong phủ nha có chút rối loạn. Tên Lý Hào không ngừng xuất hiện, hiển nhiên, Tuần Kiểm ti bên này cũng hoảng hồn.
Trần gia không thể mang đến cho bọn hắn bất kỳ cảm giác an toàn và ổn định nào.
Ta cũng không được.
Tại sao lại như vậy?
Tuần Kiểm ti phụ trách việc tuần kiểm 80 năm trong thiên hạ. Trần Gia chưa bao giờ phạm phải sai lầm lớn nào, vẫn luôn ổn định vượt qua. Ổn định cũng là một loại sai lầm sao?
Giờ khắc này, các tổ chức lớn, Thần Sơn, mỗi thành Siêu Năng đều nhận được một chút tình báo.
Ánh Hồng Nguyệt nhìn mấy người trước mặt, chậm rãi nói: “ Cửu ti đang mạo hiểm. Thành công thì thôi. Nếu thất bại bị Lý Hạo cướp đoạt những Thần Năng Thạch này khôi phục yêu thực trong Chiến Thiên Thành. Phiền phức vẫn còn ở phía sau.”
Đương nhiên nếu thành công thật, sau này rắc rối sẽ không đến. Điều đó có nghĩa là Lý Hạo đã vượt qua sức tưởng tượng.
Cửu ti cũng không phải chưa nghĩ qua chuyện này.
Nếu thật sự bị Lý Hạo lật tẩy….vậy có thể làm sao?
Chanh Nguyệt bên cạnh trầm giọng nói: “Thủ lĩnh muốn đích thân ra tay sao?”
“Ta?”
Ánh Hồng Nguyệt nhắm mắt, một lúc sau mới thở dài một tiếng: “Ta đi giết LÝ Hạo sẽ càng phiền toái hơn! Một khi thất bại, tức là hắn đã chiếm được tám mạch chi lực, tác thành cho hắn. Bảy mạch còn chưa hoàn toàn dung hợp thành công. Đáng tiếc, đáng tiếc!
Chanh Nguyệt lại nói: “ Vậy thủ lĩnh cảm thấy Lý Hạo có thể thắng? Hay là cảm thấy hắn sẽ không tiến vào?”
“Khó mà nói.”
Ánh Hồng Nguyệt cười cười: “Khó có thể phán đoán được suy nghĩ của hắn, sau khi Lý Hạo bước ra Ngân Nguyệt chính là cá chép hóa rồng, trời cao mặc chim bay, đã khó có thể đoán được tâm tư của hắn. Nếu Cửu ti thất bại, vậy thiên hạ thật sự hoàn toàn đại loạn. Rắc rối của chúng ta cũng sẽ đến hoàn toàn.”
Chanh Nguyệt cắn răng một cái: “Vậy thì để đoàn Trưởng lão, Cổ Thần Vệ, phai đi tất cả! Các gia tộc đều biết Lý Hạo uy hiếp. Lần này đương nhiên sẽ dốc toàn lực. Lại đem mấy cái phù chú Bản Nguyên, đạn Năng Nguyên… Chuẩn bị tốt tử vong, thậm chí mang số lượng lớn đạn diệt thành…Chỉ cần trả cái giá đắt, Lý Hạo hắn còn có thể không chết sao?”
Ánh Hồng Nguyệt trầm mặc không nói.
Ai biết được?
Lý Hạo chết đi sống lại mấy lần, nhưng càng ngày càng mạnh. Tám đại gia tộc, không phải nên tiêu diệt hắn sao?
Sau khi Lý Hạo xuất hiện, tình thế thuận buồm xuôi gió của bản thân hắn hoàn toàn bị phá vỡ.
Đây là bởi vì Lý Hạo khắc mình sao?
Có thể… nên nghĩ biện pháp, không thể để tiếp tục như vậy được nữa.