Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1259 - Chương 1259 - Tiềm Tu Tập Thể 1

Chương 1259 - Tiềm Tu Tập Thể 1
Chương 1259 - Tiềm Tu Tập Thể 1

Bên ngoài như thế nào, Lý Hạo không quan tâm.

Hắn chỉ kiên nhẫn chờ đợi.

Ngày thứ hai, Lý Hạo triệu tập toàn bộ thành viên, tập trung ở đại viện thành Bắc.

Liệp Ma đoàn hơn năm mươi người. Võ Vệ quân gần ngàn người. Ngân Nguyệt quân hơn nghìn người. Tổng cộng có hơn hai nghìn người.

Hầu hết tất cả họ đều là võ sư, không có nhiều người có siêu năng lực.

Hầu Tiêu Trần cũng đến, mấy người Ngọc tổng quản cũng cùng đi theo.

Vào lúc này, thự trưởng Chu, Hồng Nhất Đường, Quang Minh Kiếm tất cả đều đã đến.

Một lát sau, ngay cả Diêu Tứ cũng bước xuống từ trên xe, đi vào trong đại viện.

Hơn hai nghìn người tụ họp dưới một mái hiên.

Những người này, tất cả đều khoác áo giáp đen, có chút căng thẳng.

Những người này, kẻ mạnh thì đến Uẩn Thần hay Tam Dương. Kẻ yếu chỉ có Trảm Thập cảnh thôi. Không đáng nhắc đến ở thành Thiên Tinh.

Hơn hai nghìn người cũng không thể tạo ra bất kì sóng gió nào ở thành Thiên Tinh.

Nhưng vào hôm qua, chính là sau khi bọn hắn bắt được vài đại nhân vật, đương nhiên, đây là dựa thế, chứ không phải do bọn hắn thật lớn mạnh, mạnh đến mức Cửu ti cũng kiêng kị.

Lý Hạo không nói chuyện, chỉ tiếp tục chờ đợi.

Một lát sau, vợ chồng Dương Sơn cũng đến, họ tiến đến trước mặt Lý Hạo, nhỏ giọng nói vài câu.

Lý Hạo khẽ gật đầu.

Lại qua một hồi, Nam Quyền khoác áo giáp đồng xuất hiện trong nháy mắt.

Liếc nhìn đám người đầy trong sân, hắn cũng hít vào một hơi.

Lý Hạo đây là muốn chơi lớn?

Nhưng… thật ra hắn muốn nói, thật sự không thích hợp.

Có tài nguyên cũng không thể lãng phí như thế.

Nói thật, kẻ yếu đối phó cường giả, dựa vào chiến thuật biển người, hiện tại hầu như không làm được. Đối phó với một chút Tam Dương còn được, Húc Quang thì rất khó, đến Thần Thông cảnh, vậy thì càng khó!

Hai nghìn võ sư Phá Bách đi đối phó với một vị Thần Thông… Một chưởng người ta hạ xuống, cũng có thể đánh chết vài trăm người, trong nháy mắt đều bị giết chết hết.

Nhưng điều cốt yếu là là nguồn tài nguyên mà hơn 2.000 người tiêu thụ có thể vượt xa một vị Thần Thông cảnh.

Lý Hạo…đang làm gì vậy?

Có chút khó hiểu.

Bởi vì võ sư đến hậu kỳ Phá Bách, thật sự khó tiến thêm một bước.

Lúc này cho dù có bước vào Siêu Năng và trở thành Nhật Diệu, tài nguyên tiêu hao cũng rất lớn, và... những người này cũng chưa chắc đều trở thành Siêu Năng.

Đâu chỉ bọn hắn không hiểu. Thật ra ở đây có mấy người có thể hiểu được.

Có tiền, không phải đốt như vậy.

Tấn cấp Siêu Năng đơn giản thế à?

Nhưng ngươi đã thấy mấy gia tộc đốt tiền cho một lượng lớn quân đội chưa?

Có những tài nguyên này, đốt ra một vị Thần Thông, hai vị Thần Thông, có lợi hơn ngươi tiêu hao trên người mấy người này?

Thậm chí đốt ra một vị Húc Quang, trong mắt nhiều người, so ra đều mạnh hơn một nghìn võ sư Phá Bách.

Cho nên lựa chọn của Lý Hạo, nhiều người không hiểu.

……………

Mà bản thân Lý Hạo không coi trọng điều đó.

Hắn thấy càng là Cường giả thì càng không cần sự trợ giúp này. Mà hoàn toàn ngược lại, càng là kẻ yếu thì càng cần trong giai đoạn này

Hơn nữa ra đợi đến khi Liệp Ma Quân thật sự thành hình. Mặc kệ tiếp theo trở thành Siêu Năng hay là võ sư cũng đều tốt. Lý Hạo đều coi bọn hắn trở thành người tu luyện dự bị tiếp theo chuyển đổi thành Thần Thông Văn Tự

Tất nhiên điều này cần thế lực.

Vì vậy nếu không có thế lực phải chăng là không có khả năng chuyển đổi. Trước mắt hắn cũng không thăm dò rõ ràng. Bất luận như thế nào những người này tương lai đều có ích.

Hơn nữa ai nói kiến nhiều không cắn chết voi

Tuyệt đối có thể

Nếu không, người xưa nhàn hạ không có việc thì sao lại nuôi nhiều quân như vậy?

Mấy triệu Chiến Thiên Quân hao tốn vô số tài nguyên chỉ để cho vui?

Với tài nguyên kia bồi dưỡng mấy vị cường giả là được rồi. Cần gì lại cần những những quân đội đó?

Ngược lại khi có nhiều võ giả, khí huyết ăn khớp có thể để bùng nổ thực lực ngoài sức tưởng tượng. Trừ phi là những nhân vật chân chính đứng sừng sững trên đỉnh cao của thiên địa. Nếu không, bất kỳ ai cũng có thể để bị chồng chất mà chết

Trong thời đại mới này những người nói rằng quân đội là vô dụng, đều là những người có tầm nhìn nông cạn

Thời đại mới bắt đầu Siêu năng mới khôi phục. Lúc này cảm thấy có quá nhiều người vô dụng, bọn hắn cho mình là cổ nhân vương sao?

Tiêu hao tài nguyên bồi dưỡng một vị thần thông. Đi bồi dưỡng 2000 người. Đối với 2000 người này, không nói có người có thể xuất hiện hay không, xuất hiện một người cũng coi như có lời, cho dù không có ai xuất hiện…. cuối cùng Lý Hạo sẽ chứng minh rằng 2000 võ sư Phá bách chưa chắc thua kém một vị thần thông.

Hơn nữa càng dễ thích nghi hơn

Nếu may mắn có mấy người xuất hiện vậy thần thông tính là cái gì?

Chỉ khi trong một số lượng lớn người lựa chọn và sàng lọc ra một vài người, khi đó mới có hy vọng tấn cấp mạnh hơn. Nhân tài cũng là được tích lũy qua nhân số.

Thầm nghĩ đến điều này, Lý Hạo lại không nói ra

Hắn nhìn đám người bên dưới có chút chờ mong, có chút thấp thỏm.

Hãy biết rằng mọi người đều biết mình mình sẽ làm gì, cũng biết những người này đang rất căng thẳng, cảm thấy lãng phí tài nguyên.

Giọng nói Lý Hạo bình tĩnh nhưng lại truyền khắp trong lòng mọi người.

“Sư phụ ta từng nói nói, một người mạnh là cao nhân ẩn sĩ. Một đám người mạnh là võ lâm giang hồ. Tất cả mọi người mạnh là sinh mệnh tiến hóa.

“Thời buổi này là sự không công bằng cũng là sự hỗn loạn.”

“Kẻ mạnh thường mạnh, kẻ yếu thường yếu, đây cũng không phải là một sai lầm. Thế nhưng khi sinh mệnh chuyển tiếp quá lớn, kẻ mạnh sẽ coi đó là lẽ đương nhiên. Sớm muộn thì bọn Cường giả này sẽ thoát ly thời đại, như lục bình không dễ, dần dần mất đi phương hướng cùng con đường trước kia.”

“Phía sau không có người theo cùng. Phía trước không có người có thể đuổi theo. Một mình đi trong bóng tối. Cho dù là bất tử thì có thể thế làm gì?”

“Bây giờ có lẽ chưa đến lúc đó. Nhưng nếu mọi chuyện cứ tiếp tục phát triển như vậy thì sớm muộn gì cảnh tượng này cũng sẽ xuất hiện. Khoảng cách Cảnh Giới chênh lệch quá lớn, Tiền Hành Giả sẽ dần dần lạc đường. Không ai đuổi theo, không ai theo kịp, ngươi sẽ lâm vào cảnh tối tăm.

Mọi người im lặng lắng nghe.

Lý Hào cũng chỉ có chút cảm thán. Có mấy lời là do hắn nói, có mấy lời là lấy được từ sách vở.

“Từ hôm nay sẽ không phân chia Võ Vệ quân, Ngân Nguyện quân, Liệp Ma đoàn. Các ngươi chỉ có một cái tên… Liệt Ma Quân.”

Giọng của Lý Hạo vang lên: “Một đội quân cần phải có tín ngưỡng, cần phải có tín niệm. Không có tín ngưỡng, không có tín nhiệm, không có mục tiêu, quân đội như vậy chỉ là một con rối máy móc thôi.”

“Có lẽ các ngươi vẫn còn rất hoang mang. Hoang mang về thời đại này, hoang mang đối với thế giới này.”

“Từ hôm nay hi vọng các ngươi không còn hoang mang nữa.”

“Làm bản thân mạnh lên, vì cái gì? Không phải vì cái gọi là siêu thoát. Mà vì chính mình sống tốt hơn. Cho người thân, bạn bè, quê hương tốt đẹp hơn. Cho thế giới của mình tốt đẹp hơn.”

“Có lẽ các nươi cảm thấy rằng đây là là tín ngưỡng mà ta đã áp đặt cho các ngươi cũng không phải là của chính mình. Nhưng ta nói nói cho các người biết, vào lúc các ngươi không tìm thấy được mục tiêu sống của mình thì đây chính là tín ngưỡng của các ngươi.”

“Tin cũng tốt, không tin cũng tốt. Khi các ngươi gia nhập Liệp Ma quân hãy nhớ nhớ tất cả những điều này.”

“Có người từng nói bảo vệ chính nghĩa. Vì chính nghĩa mà giết ma. Lúc trước ta cảm thấy đây là trò cười, đây là tự an ủi mình. Hôm nay ta lại cảm thấy cũng không phải là như vậy. Thời đại này cuối cùng vẫn phải có người tuân theo chính nghĩa, nghiêm ngặt tin theo tín niệm, bảo vệ chính nghĩa. Rất buồn cười đúng không?”

Bình Luận (0)
Comment