Lần này nếu có thể thắng, Cửu Ti sẽ như rùa rụt cổ, yên lặng liếm vết thương.
"Đó là tất nhiên!"
Lý Hạo cũng cười: "Ta chính là muốn một lần giải quyết xong, nếu không... Làm gì phô trương như vậy! Lần này nếu thành công, đánh gãy xương cốt của bọn hắn, mấy lão gia hỏa kia của Cửu Ti, không phải sẽ co đầu rút cổ trở về sao? Ta cũng muốn nhìn xem, lần này Cửu Ti có thể để đám lão già này ra ngoài hay không."
"Chuyện đó thì chưa chắc."
Chu thự trưởng cười cười: "Những người này, sẽ không tùy tiện đi vào, còn phải cần trấn áp hoàng thất. Phía hoàng thất, chắc là có một vị cường giả bị bọn hắn giam cầm, có thể là lão Thiên Tinh Vương... Nếu không, không cần thiết như vậy."
"Lão Thiên Tinh Vương, năm đó đánh nhau với Cửu Ti, cuối cùng thua trận, cho Cửu Ti cơ hội vùng lên, hình như vài thập kỉ trước, mấy vị lão Ti trưởng cũng nhanh chóng lui ra phía sau màn, chắc chắn có liên quan tới phản kích của vị kia..."
Lý Hạo sớm đã không còn kinh ngạc!
Những người này còn sống, thật kỳ quái đúng không?
Không có gì lạ!
Giờ phút này, hắn ngược lại là hiếu kỳ, còn có bao nhiêu võ sư của thế hệ trước còn sống ở Ngân Nguyệt?
Ngân Nguyệt không thể nào ngay cả một người cũng không có, các vị của Cửu Ti cùng hoàng thất, người hơn một trăm tuổi đều còn sống, Ngân Nguyệt mặc dù hiếu chiến, nhưng hôm nay, trước mắt mà nói, mấy vị võ sư lớn tuổi nhất, 70 tuổi như võ sư Viên Thạc, xem như có tư cách gọi là lão tiền bối.
Lớn tuổi hơn nữa, đều chết hết rồi sao?
Đương nhiên, những việc này hắn cũng không hỏi.
Hắn nhìn thoáng qua Hầu Tiêu Trần: "Hầu bộ, ngài đi vào... Chỉ sợ... Không tốt lắm, một khi xuất hiện cường giả số lượng lớn, ta cùng Hồng sư thúc, dù sao cũng đã phá vỡ khóa siêu năng, ngài..."
Hầu Tiêu Trần chỉ nhìn hắn, sắc mặt thanh lãnh, không nói một lời.
Ngươi đang xem thường ta sao?
Lý Hạo cười: "Tốt, vậy thêm Hầu bộ trưởng nữa!"
Đang nói, có người phá không mà đến, cũng không nói gì, cao ngạo không gì sánh được, vóc người khôi ngô cản lại ánh nắng.
Lúc này, Thiên Kiếm mặc trường bào, giống như tiên nhân giáng thế.
Phía sau, lưng đeo một thanh kiếm lớn, vô cùng xuất trần.
Nhìn thoáng qua Lý Hạo, thản nhiên nói: "Đi!"
"..."
Không có bất kỳ lời nói gì nhiều, không có bất kỳ câu hỏi thăm nào, chỉ một câu, đi!
Giống như ban đầu đã nhìn thấu hết thảy, nhìn thấu bản chất, tới nơi này, là vì giết người mà thôi.
Lý Hạo nhìn Thiên Kiếm, đã gặp qua vị này ba lần.
Lần thứ nhất, tại Đông Hải, đối phương dùng một kiếm đẩy lui lão quốc công.
Lần thứ hai tại Thiên Tinh Hải, một kiếm giết một vị Thần Thông cường giả, tam đại trưởng lão của Hồng Nguyệt cùng vây giết ông, vẫn bị ông chém giết từng người, có thể thấy được thực lực cường hãn, không gì sánh kịp.
Hôm nay, ông lại tới.
Không có lời thừa thãi, đến lập tức nói, đi!
Lý Hạo bật cười.
Thiên Kiếm!
Vị cường giả hoành hành Trung Bộ này, lại tới.
"Thiên Kiếm tiền bối..."
"Không đi sao?"
Thiên Kiếm nhìn hắn, hơi nghi hoặc một chút: "Trong di tích, còn có thể đánh một trận, bên ngoài di tích thì... nhìn có vẻ sẽ ung dung thoải mái hơn, kì thực, lại là nguy hiểm hơn! Một khi thực lực quá mạnh, có lẽ sẽ bị mấy lão già của hoàng thất và Cửu Ti cùng xuất thủ vây giết... trái lại di tích thì rủi ro cao, nhưng mà... đối thủ bên ngoài sẽ không biết tình hình ra sao nên có thể có cơ hội đánh cược!"
Ông ít nói, nhưng chỉ một câu đã nói trúng trọng điểm.
Ở bên ngoài, nhìn có vẻ an toàn hơn bên trong, nhưng thực tế không phải vậy, không cẩn thận thì sẽ giống như lần trước, dẫn tới các cường giả của tứ phương xuất thủ.
Mà ở bên trong, có lẽ sẽ gặp phải phiền phức rất lớn... Nhưng có thể giết hết kẻ thù ở bên trong, bên ngoài cũng sẽ không hay biết, nếu có người liều chết, cũng sẽ rất khó xuất hiện người thứ hai.
"Vậy Thiên Kiếm tiền bối sẽ cùng đi!"
Lý Hạo cười.
Cũng không nói gì thêm: "Vậy chúng ta 4 người cùng đi!"
Quang Minh Kiếm muốn mở miệng, Lý Hạo đã ngắt lời: "Chỉ chúng ta thôi, Quang Minh Kiếm tiền bối cùng Ngọc tổng quản đều ở lại đi, ta sẽ nói Nam Quyền tiền bối cũng ở lại... Mọi người ở bên ngoài phối hợp với Liệp Ma Quân, phòng ngừa xuất hiện biến cố, hỗ trợ Diêu bộ trưởng, Chu thự trưởng... Như vậy là được rồi."
Nói xong, lấy ra một cái bình nhỏ, "Đây là 100 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền... Nếu là cần giải phong, vậy trước dùng cái này, ta đi lần này, chỉ sợ năm ngày sau mới có thể trở về."
Nói rồi, lại lấy ra một cái bình nhỏ, giao cho Chu thự trưởng: "Đây cũng là 100 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền, nếu là lúc thật sự cần dùng, vợ chồng Dương Sơn cùng Tần Liên, nếu họ nguyện ý bán mạng... cái này sẽ hỗ trợ bọn họ thăng cấp Thần Thông, làm vững chắc Thần Thông cảnh của bọn họ!"
200 giọt!
Tất cả mọi người trong lòng hút khí, gia hỏa này, thật hào phóng!
Chu thự trưởng cũng có chút ngoài ý muốn, nhìn thoáng qua Lý Hạo.
Ngươi đến cùng dùng bao nhiêu Thần Năng Thạch đổi lấy một giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền?
Cho ta 200 giọt, hiện tại lại là 200 giọt, mới đây Lý Hạo tu luyện, còn cho Liệp Ma Quân tu luyện... Tổng cộng, dùng khoảng 100 giọt đúng không?
Trong chớp mắt đã tốn 500 giọt.
Ngươi đến cùng giàu có cỡ nào đây?
Lý Hạo kỳ thật muốn nói, không có nhiều đâu, lần này thật không có nhiều mà, trước mắt trong tay cũng chỉ có hơn 100 giọt.
Thật nhanh là hết rồi!
Nhìn thì không ít, thế nhưng... Mấy vị lần này đi cùng, hắn không tính, Hồng Nhất Đường không tính, nhưng cũng phải chừa chút cho Hầu bộ trưởng và Thiên Kiếm không phải sao?
Lần này, nếu lấy không được 100 triệu Thần Năng Thạch, sẽ cực kì lỗ vốn!
Phải biết rằng, những giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền này của hắn, thế nhưng là có thể bán 10 vạn một giọt... nếu cho là không ai sẽ mua với giá này, thì có thể bán bốn, năm vạn, khẳng định có người mua.
Dùng Sinh Mệnh Chi Tuyền để tắm, ý nghĩ này lại phải chờ một đoạn thời gian.
Lúc này, Quang Minh Kiếm khẽ nhíu mày, Ngọc tổng quản cũng có chút bất mãn.
Thế nào, chê chúng ta yếu sao?
Đặc biệt là Quang Minh Kiếm, nàng là đỉnh cấp võ sư, đi theo Lý Hạo, đã hấp thu không ít năng lượng, trong đó hấp thu Ám hệ cũng nhiều, bây giờ cửu mạch thông thường, nàng đã bão hòa được 8 đầu, chỉ còn một đầu Thường Quy cuối cùng, nhưng cũng sắp thành công rồi.
Thực lực như vậy, không giải phong, mặc dù khó địch nổi Thần Thông, nhưng chênh lệch cũng không lớn.
Một khi giải phong... tất nhiên sẽ trở thành một vị có chiến lực Thần Thông.
Thần Thông, ngươi cũng coi thường sao?
Trong lòng mắng đậu đen rau muống một phen, nàng cũng không nói thêm cái gì.
Mà Lý Hạo, nhìn về phía ba người khác, cười nói: "Chư vị... Vậy chúng ta... Đi thôi!"
"Đi!"
Dứt lời, bốn người như là gió lốc, trong nháy mắt biến mất.
Phía sau, một con đại cẩu, lặng yên không một tiếng động, cũng trong nháy mắt biến mất, Hắc Báo bây giờ càng thêm lười nhác, nhưng mỗi lần đến lúc này, lá gan của Hắc Báo đều rất lớn, mặc kệ nguy hiểm nhiều như thế nào, nó đều sẽ đuổi theo.
Vì vậy... nên mỗi lần có đồ tốt là mỗi lần có mặt nó.
Sau khi từ Chiến Thiên Thành đi ra ngoài, hễ là Lý Hạo tu luyện, bất kỳ lần nào, Hắc Báo cũng sẽ không vắng mặt, nhưng thực lực của nó, giống như tại thời khắc ra khỏi Chiến Thiên Thành mãi mãi đã không còn biến động.
Bốn người một chó, trong nháy mắt biến mất.