Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 128 - Chương 128: Giằng Co

Chương 128: Giằng Co Chương 128: Giằng Co

Chương 128: Giằng Co

Mộc Sâm bay vút lên cao, một đao chém xuống!

Siêu Năng Giả đang lao tới trên không trung cũng hơi biến sắc, một chưởng bắn tới, năng lượng thần bí quét qua, một chưởng này chính là đánh ra uy thế tối thượng của cường giả Nguyệt Minh.

Đúng, Siêu Năng Giả phi thiên rất mạnh!

Không yếu hơn Lưu Long, hơn nữa còn có thể bay lên trời, vết máu trên lưng Lưu Long cũng là do người này lưu lại.

Nếu không phải Lưu Long thông thuộc địa hình, không ngừng né tránh thì hẳn đã bị gã giết chết từ lâu.

Mộc Sâm không cố kỵ chút nào, một đao chém ra, nổ vang ầm ầm, nội lực bộc phát, gân cốt cùng vang lên, một đao chém đứt vũ thủy, chém nổ cả năng lượng thần bí đang lao đến!

Cùng lúc đó, Mộc Sâm bạo hống: "Giết!"

Ầm!

Khoảnh khắc tiếp theo, một quả đạn pháo bắn thẳng lên không trung, phát nổ ngay phụ cận Mộc Sâm.

Đùng!

Đạn pháo phát nổ, trực tiếp phá vỡ màn đêm của Ngân Thành, chiếu rọi hư không, soi sáng bốn phía.

Tên cường giả phi thiên kia cũng bị dư âm của đạn pháo bao phủ, năng lượng thần bí trực tiếp tán loạn khiến gã không thể tiếp tục duy trì ở trên không trung nữa, một đường rơi xuống.

"Khốn nạn!"

Gã nổi giận gầm lên, trông thấy Mộc Sâm cũng rơi từ trên không xuống liền xuất kích tấn công.

Không ngờ chỉ để ngăn chặn gã mà tên kia lại dám liều mạng cho nổ đạn pháo, khiến thân thể gã bất ổn, rõ ràng là Mộc Sâm muốn kéo gã xuống đất để tác chiến!

Gã buộc phải ổn định cơ thể mình, năng lượng thần bí lần nữa bạo phát.

Gã muốn nói cho ông ta biết rằng, ngươi suy nghĩ nhiều rồi.

Siêu năng chính là siêu năng!

Phi thiên độn thổ, không gì không làm được, càng không phải thứ mà võ sư các ngươi có thể so sánh, ngươi không thể chiến đấu ở trên không nhưng ta thì có thể!

Đúng vào lúc này, âm thanh đạn tạc lại vang lên không ngớt bên tai!

Bên dưới, một tiểu đội trăm người bất ngờ xuất hiện từ nhiều ngôi nhà khác nhau, dồn dập xạ kích.

Bắn bừa bãi!

Đạn bắn tới số lượng không nhiều, nhưng trăm người cùng xả súng, ngay cả Siêu Năng Giả cũng không dễ dàng tránh được.

Huống chi rõ ràng Mộc Sâm đang rơi xuống đất, thế mà lại cường ngạnh nổ tiếp một phát súng, mượn lực viên đạn trùng kích, chẳng những không hạ xuống mà trái lại còn cưỡng ép lao lên, một đao bổ ra.

"Có giỏi thì xuống đây đi!"

Mộc Sâm cười lạnh, "Bay cao như thế, coi chừng ta đánh nát trứng của ngươi!"

Ầm!

Siêu năng và võ đạo lại lần nữa va chạm!

Lần này cả hai đều không thể ổn định, ai nấy lần lượt rơi xuống.

Giờ phút này, tên quỷ diện phi thiên có chút kinh hãi.

Một khi chạm đất, bên dưới có hàng trăm người đang bắn phá liên hồi, gã sẽ bị bắn thành cái sàng mất.

Nguyệt Minh thì cũng chỉ là Phá Bách, mà thứ Phá Bách này không bao gồm vũ khí nóng, trăm người đều có súng, cho dù là gã thì cũng không cách nào tránh được!

"Mộc Sâm!" Gã giận dữ quát.

Nơi xa, một Siêu Năng Giả đồng hành lạnh lùng mở miệng, âm thanh vang vọng: "Mộc Sâm, ngươi dám giết hắn, ta bắt Ngân Thành sẽ chôn cùng!"

Ầm!

Lôi đình bạo phát, người ở đằng xa trực tiếp nổ tung góc của một tòa nhà nhỏ, phòng ốc ầm ầm nứt ra, tiếng một số dân chúng kinh hô truyền đến.

Người kia nhìn thấy tên quỷ diện phi thiên có khả năng bị giết, lúc này liền dứt khoát lấy tính mạng những người dân bình thường ở Ngân Thành ra để uy hiếp cục trưởng.

"Cho Tuần Kiểm Ti rút đi, nếu không... chúng ta đều là Siêu Năng Giả, hoàn toàn có thể ẩn nấp khắp nơi, bí mật tấn công giết chóc, để xem Ngân Thành các ngươi ứng phó như thế nào?"

Giọng người kia lại vang lên.

Mộc Sâm nhìn Siêu Năng Giả phi thiên đang chuẩn bị đáp đất, rồi lại nhìn về phía ngôi nhà đang bốc cháy phương xa, trong mắt hiện lên một tia thống khổ.

Đây chính là bi ai của Tuần Kiểm Ti!

Họ có thực lực, hoàn toàn có thể đấu một trận sống mái với Siêu Năng Giả. Nhưng dưới trướng họ còn có quá nhiều người dân bình thường, một khi để Siêu Năng Giả ẩn nấp trong bóng tối thì vũ khí nóng lạnh gì cũng đều vô dụng.

Một tên Siêu Năng Giả thừa sức giết chết cả trăm, thậm chí là cả ngàn người bình thường trong chớp mắt, cảnh tượng đó đúng là quá đáng sợ!

Loại chuyện này đã từng xảy ra.

Nếu không, Tuần Kiểm Ti sẽ không đến nỗi một mực e dè như thế, cũng chỉ vì bọn họ sợ ép các tổ chức siêu năng hoặc các Siêu Năng Giả tự do hạ sát tâm, quyết cá chết lưới rách một phen với dân chúng bình thường!

Đối phương không có gì để cố kỵ!

Nhưng Tuần Kiểm Ti thì lại không thể!

Mộc Sâm khẽ thở dài trong lòng, hết cách rồi, cũng như những gì ông nói với Lưu Long trước đó, bảo vệ một người hay bảo vệ một thành... người khác có thể hành động theo cảm tính, nhưng thân là cục trưởng Tuần Kiểm Ti, ông nhất định phải chọn vế sau.

Lưu Long, ta chỉ có thể làm đến mức này thôi!

"Lập tức rời khỏi Ngân Thành, nếu không, ta quyết liều mạng một phen."

Mộc Sâm quát: "Hôm nay các ngươi mà không lui, trên dưới Tuần Kiểm Ti có 1200 khẩu súng, 30 hỏa pháo, đều chờ đánh một trận tử chiến với các ngươi! Cút! Muốn chiến thì ra ngoài mà chiến! Đừng ép chúng ta chó cùng rứt giậu!"

"Mộc ti trưởng, bọn ta tự nhiên sẽ rút đi!"

Người đàn ông ở phía xa hừ lạnh, "Bọn ta vốn không định đối phó với các ngươi, nhưng Lưu Long không biết tự lượng sức, lại dám giết ba vị Siêu Năng Giả. Nếu không giết hắn thì sẽ không thể xoa dịu cơn giận của chúng ta. Ta nghĩ, Mộc ti trưởng cũng không muốn nhìn thấy cảnh tượng này, đúng không?"

Bấy giờ Lưu Long đã sớm trốn thoát.

Ngay khi người của Tuần Kiểm Ti xuất hiện, loạn đạn bắn phá, thì ông đã nhân cơ hội chạy mất.

Ông biết Mộc Sâm không phải là người sẽ hành động theo cảm tính.

Đêm nay bạo phát được như vậy đã là cực hạn trong khả năng của Mộc Sâm, cũng đủ để khiến ông xem trọng đối phương lắm rồi.

Lúc này, Lưu Long đã chạy trốn được một khoảng rất xa, ông ta cười lớn: "Mộc Sâm, ta ra khỏi thành trước, ngươi canh giữ nội thành đi! Đêm nay ta đánh giá cao ngươi một chút rồi đó, tương lai có cơ hội thì tái kiến!"

Dứt lời, ông ta lại đẩy vọt tốc độ, cấp tốc lao về phía vùng ngoại ô phía bắc.

Bảy tên Siêu Năng Giả, một bị loạn đạn bắn chết, một tên bị cả trăm tuần kiểm vây quanh, có kẻ tiếp tục đuổi theo Lưu Long, những kẻ còn lại thì đang gắt gao nhìn chằm chằm Mộc Sâm.

Ý tứ rất rõ ràng: thả Siêu Năng Giả phi thiên ra! Nếu không, bọn ta sẽ không rút lui!

Về phần một người đã bị giết... món nợ này cứ để cao tầng tổ chức thanh toán, hôm nay bọn chúng vẫn chưa nhận được lệnh đồ thành nên cũng rất kiêng kỵ, không dám tùy tiện trở mặt, một khi thật sự gây ra chuyện khiến Tuần Kiểm Ti điều động quy mô lớn thì đó sẽ là tổn hại của đôi bên.

Bình Luận (0)
Comment