Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1294 - Chương 1294 - Thu Lại Tâm Tư

Chương 1294 - Thu Lại Tâm Tư
Chương 1294 - Thu Lại Tâm Tư

Giờ phút này, Hồng Nhất Đường im lặng nãy giờ cũng vò đầu, cười cười: “Thông qua rồi sao? Là toàn bộ thông qua? Nếu như vậy chúng ta không truy cứu nữa. Về phần Hầu Tiêu Trần bên này, yên tâm đi, chúng ta còn cảm thấy hắn còn sống có thể làm càng tốt hơn so với chúng ta còn sống. Ít nhất tên này có thể chịu đựng. Ngươi nhìn xem, vừa rồi chịu đựng không phải rất tốt sao? Yên tâm đi, chúng ta sẽ không ghét bỏ hắn đâu!"

Hắn cười nói: “Hay là ngươi cảm thấy, chúng ta nên giữ lại Lý Hao. Thật ra tên Lý Hào này còn sống, không có chúng ta giúp đỡ, suốt ngày gây chuyện thị phi, có lẽ rất nhanh cũng sẽ bị người ta đánh chết. Hắn lựa chọn là đúng. Đừng vì hắn trẻ tuổi thì chúng ta cứ nhất định phải chọn hắn. Lựa chọn người ở lại đương nhiên là có thể ổn định. Tên này hiển nhiên không ổn!"

Lý Hạo cũng ngượng ngùng cười: “Nói như vậy, bình thường ta rất ít chủ động gây sự!"

Thiên kiếm cũng cười.

Vị kiếm khách nói năng thận trọng này, lúc này đang cười vui vẻ, không gây sự?

Mới chưa đầy một tháng đã gây ra bao nhiêu rắc rối rồi?

Ngươi nói lời này, thật không xấu hổ à?

Mà Hầu Tiêu Trần cũng nhìn về hướng mấy người, có chút thở dài: “Ta muốn nói sau khi ta rời khỏi đây, thật ra không muốn báo thù cho các ngươi. Các ngươi sẽ không hối hận khi nói lời này?"

Lý Hạo nhe răng cười nói: “Xem như Hầu Bộ không muốn báo thù. Ngọc tổng quản biết, cũng sẽ luôn cổ vũ Hầu bộ cường đại lên để báo thù. Ta tin tưởng Ngọc tổng quản!"

"......"

Hầu Tiêu Trần dở khóc dở cười.

Tiếp đó, lắc đầu: “Lần sau không nên như vậy... ta....ta luôn tin tưởng ta rất cường đại, không có một khắc nào khiến ta cảm thấy ta yếu đuối như thế, tổn thương lòng tự tôn!"

Mấy người lập tức đều cười.

Mà mấy người Tiền Vạn Hào đều hơi nhíu mày. Bọn họ không biết tình huống vừa rồi, đại khái cũng nghe hiểu được một chút.

Mấy người này...xem như thông qua rồi sao?

Giờ phút này Hắc Khải cũng mở miệng: “Mấy người các ngươi đều xem như thông qua! Biểu hiện rất tốt, kỳ thật trong suy nghĩ của ta, các ngươi hầu như sẽ không thành công, sẽ không thắng được cuộc chiến này. Cho dù tất cả các ngươi rời khỏi, ta cũng sẽ cho các ngươi một cơ hội tham gia khảo hạch thứ ba chân chính. Không ngờ tới các ngươi vượt qua sự dữ liệu của ta!"

Mấy người đều cười cười không nói chuyện.

Trong lòng Lý Hạo đã điên cuồng mắng vạn lần. Chờ đi, lão tử cường đại rồi, đầu tiên sẽ đem ngươi tên hắc quỷ này đánh thành đầu heo!

Ngươi cầu nguyện cho thân thể ngươi sớm mất đi. Nếu như còn thân thể....lão tử cho ngươi nổ tung một vạn lần!

"Đừng ở trước mặt cường giả suy nghĩ mấy thứ vô lý."

Lúc này, Hắc Khải bình tỉnh nói: “Làm cường giả, ngươi quá yếu. Ngay cả Tuyệt Điên cũng không phải. Tất cả suy nghĩ ở trước mặt ta đều khó mà che giấu được. Cơ thể của ta đã sớm không còn, suy nghĩ của ngươi có lẽ khó mà thực hiện được!"

"....."

Dại ra!

Lý Hạo dại ra một chút. Không chỉ hắn, sắc mặt tất cả mọi người đều cứng lại một chút.

Khắc Khải lại cười: “Chẳng lẽ các ngươi không biết chênh lệch lớn như thế, suy nghĩ của các ngươi ở trước mặt ra, rõ như ánh đèn vậy. Một ý nghĩ sinh ra trong đầu, ta liền biết các ngươi nghĩ gì. Các ngươi nói không sai, vị Hầu Bộ trưởng này thật sự muốn quay về khổ tu, sau đó giết ta. Tuy nhiên ý nghĩ thì đơn giản nhưng trên thực tế rất khó thực hiện."

Hầu Tiêu Trần nín thở, đầu óc để trống, không nghĩ bất kỳ điều gì.

Mà mấy người Lý Hạo cũng như thế, cả đám đều ngưng thần tĩnh khí, có chút không dám tin, đối phương có thể nhìn thấu tâm tư của người. Chuyện này quá đáng sợ.

"Vốn dĩ chỉ là trêu chọc các ngươi mà thôi. Lần này ta nói thật, các ngươi chính thức được nhận làm học viên chính thức của đại học võ khoa Viên Bình, học viên tân sinh. Chúc mừng các vị!"

Dứt lời, năm cái lệnh bài lơ lửng ở trước mặt bốn người. Về phần tiểu thụ bây giờ còn đang tự bế bên trong. Bị giam trong nhẫn trữ vật không đi ra.

Mấy người cũng không nói gì, nhận lấy lệnh bài.

Hồng Nhất Đường bỗng nhiên nói: “Theo ý của tiền bối, nếu như chúng ta không vượt qua cửa này, mà vượt qua được cửa thứ ba chân chính. Chẳng lẽ tiền bối muốn nuốt lời, không để chúng ta rời đi?"

"Đương nhiên sẽ không."

Hắc Khải thản nhiên nói: “Chỉ là...khi đó có vài thứ, các ngươi không thể tiếp xúc, quyền hạn cũng sẽ không cao lắm. Chỉ là một khách qua đường mà thôi!"

Ý của lời này, trong lòng mấy người khẽ nhúc nhích.

Bây giờ....quyền hạn của chúng ta cao sao?

Lý Hạo đột nhiên chỉ mấy người Tiền Vạn Hào: “Vậy mấy người bọn hắn có thể giao cho chúng ta xử trí không?"

"Làm người qua đường, các ngươi không có tư cách này! Làm học viên chính thức tùy ý là được rồi!"

Sau khi lời này vừa nói ra mấy người Tiền Vạn Hào sắc mặt đại biến.

Tiền Vạn Hào vội vàng thét lên: “Không thể như vậy được. Tiền bối, ta ở bên ngoài có địa vị cực kỳ cao. Có thể giúp tiền bối thuận lợi khôi phục, còn cung cấp cho tiền bối trăm triệu thần năng thạch..."

Oanh!

Đối phương không có bảo vật, không có thần binh. Vốn dĩ thực lực suy yếu, giờ phút này Hâc Khải căn bản không thèm quan tâm bọn hắn, chỉ lẳng lặng nhìn.

Nếu như mấy người chỉ là bình thường vượt qua cửa thứ ba, hắn thật sự sẽ không giao cho mấy người xử trí.

Nhưng lúc này hắn quyết định giao cho mấy người thân phận học viên chân chính.

Kể từ đó, mấy kẻ ngoại lai, mấy kẻ xâm nhập bị học viên đánh giết. Đây tính là cái gì chứ?

Có gì ghê gớm đâu!

Thân phận gì, khôi phục gì, sớm là xác sống rồi, còn trông cậy vào cái này sao?

Giờ khắc này, không chỉ Lý Hạo mấy người Hầu Tiêu Trần đều ra tay. Từng người giống như điên dại, cực kỳ tàn nhẫn. Lần lượt nghiến răng nghiến lợi, giống như coi những người này là hắc khải, điên cuồng oanh kích!

Ầm ầm!

Liên tiếp nổ tung, đừng nói là tứ hệ thần thông, dù là ngũ hệ cũng sẽ bị bọn hắn đánh chết tươi.

Trong chớp mắt, Tiền Vạn Hào kêu thảm một tiếng, bị Lý Hạo một kiếm xuyên thủng cổ họng.

Ngay sau đó bị Hồng Nhất Đường đánh thành cái sàng!

Ba vị ti trưởng khác, bao gồm cả Hồ Minh pháp không cam lòng cũng bị mấy tên điên cuồng, hoàn toàn treo cổ tại chỗ. Người còn lại của siêu năng chi thành vẫn muốn chạy trốn nhưng bị Hắc báo cắn một cái.

Hắc Báo nhả thi thể ra, nhìn thoáng qua hắc khải, ánh mắt hơi khác thường.

Hắc Khải lại lạnh nhạt vô cùng: “Làm học viên, nuôi tọa kỵ không có gì to tát. Không cần thân phận học viên. Chỉ là không được tổn thương học viên khác, nếu không, tất cả xử tử!"

Hắc Báo nhẹ nhàng thở ra, cẩu tử này vừa nãy chính là đang thử thăm dò, xem ra hiệu quả cũng không tồi.

Nhưng hắc khải quả thật đáng sợ, thế mà nhìn ra nó nghĩ gì.

Trong phòng học, hoàn toàn yên tĩnh.

Mấy người Lý Hạo phát tiết một trận, cũng thoải mái rồi.

Lúc này nhìn Hắc Khải cũng không có đáng ghét như trước đó. Mặc dù khảo hạch vừa rồi của tên này rất đáng ghét!

Bọn hắn đều không thích khảo hạch như vậy.

Hắc Khải vẫn bình tĩnh như cũ: “Các ngươi thu lại tâm tư một chút, sống sót sau tai nạn, giờ phút này chỉ nghĩ đến việc dựa vào ta mà kiếm lợi, móc sạch đại học võ khoa Viên Bình. Đây không phải là một suy nghĩ tốt!"

"....."

Bốn người một chó trong nháy mắt thu lại tất cả suy nghĩ, bọn họ biểu hiện rõ ràng như vậy sao?

Giờ phút này hắc khải giống như đang cười.

Bình Luận (0)
Comment