Chương 132: Kế Hoạch Của Đội Săn Quỷ
Lý Hạo ngẩng đầu nhìn về phía nguồn sáng.
Siêu Năng Giả có bí ẩn đi nữa thì trong mắt hắn cũng chỉ là cái bóng đèn di động. Hắn không hề sợ Siêu Năng Giả đánh lén mình, chủ yếu chỉ kiêng kỵ huyết ảnh, đây mới là phiền phức.
Độn thổ hay gì khác cũng được, chỉ cần Lý Hạo có thể nhìn thấy năng lượng thần bí là có thể lập tức phát hiện đám gia hỏa này.
Ngay lúc Lý Hạo và Liễu Diễm còn đang suy nghĩ, huyết ảnh ở phía trước nhanh chóng quét tới. Lý Hạo không dám nhúc nhích tí nào, trốn ở trong bụi cỏ, an tĩnh dọa người, mặc cho nước mưa lạnh buốt chảy qua thân thể.
Rất nhanh, nguồn sáng như ánh trăng cũng dần đuổi tới, sau đó nhanh chóng rời đi cùng huyết ảnh.
Mãi đến khi bọn chúng biến mất, lúc này Lý Hạo mới nhẹ nhàng thở hắt ra, "Chắc là đuổi theo đám Ngô đại ca rồi!"
Sắc mặt Liễu Diễm nghiêm túc, nghiêng đầu nhìn về phía Lý Hạo, hỏi nhỏ: "Ngươi ngăn cản ta là vì trước đó ngươi nhìn thấy vật kia ở gần?"
"Ừm!" Lý Hạo gật đầu, "Ta có thể cảm giác được sự tồn tại của nó!"
Hắn không nói mình có thể nhìn thấy... Thật ra cũng không quan trọng.
Đều như nhau cả thôi.
Liễu Diễm cũng không hỏi tỉ mỉ, chỉ là lông mày nhíu lại: "Vậy làm sao bây giờ? Ta thấy dáng vẻ Ngô Siêu như thế, hẳn đã nuốt Tiềm Năng Đan. Đó là đan dược do Vân Dao chế tạo, lợi dụng năng lượng thần bí kích hoạt tiềm năng, nhưng cũng không duy trì được quá lâu, rất nhanh Ngô Siêu sẽ lại suy sụp!"
Nơi đây cách đích đến chỉ còn một hai ngàn mét, kỳ thật vẫn đủ thời gian để bọn họ chạy tới đó.
Đáng tiếc tên Siêu Năng Giả kia đang bám sát, cho dù Ngô Siêu chạy tới được thì cũng không kịp chuẩn bị cái gì.
Tới lúc đó, hai người đều phải chết.
Lúc này, Lý Hạo cố gắng hết sức không nghĩ tới lão sư, hắn chỉ đang rối rắm chuyện trước mắt, "Mấy người các ngươi liên thủ có thể đối phó Nguyệt Minh không?"
Không có Lưu Long, 4 người còn lại của đội săn quỷ có làm được không?
Nếu được thì hắn sẽ thử tự mình đối phó huyết ảnh.
Kiếm ngọc trước ngực chính là vốn liếng hiện tại của hắn.
Đương nhiên không phải chắc chắn trăm phần trăm.
"Khó!"
Liễu Diễm lên tiếng: "Nhưng không phải không có hi vọng, chủ yếu ở chỗ... Nội kình đặc biệt kia của ngươi! Bây giờ ta gần như không tiêu hao, trong khi tên Siêu Năng Giả đuổi từ trong thành tới hiện tại, năng lượng thần bí cũng không phải vô hạn. Nhìn bộ dạng Ngô Siêu như vậy thì có thể thấy, hẳn tên Siêu Năng Giả đó cũng tiêu hao không nhỏ. Như vậy, chỉ cần gã không siêu việt cấp Nguyệt Minh, chưa hẳn chúng ta không có cơ hội!"
Trần Kiên cũng nhanh chóng nói tiếp: "Thương thế của ta đã gần hồi phục rồi, chỉ cần kẻ này không phải loại năng lực công kích nguyên tố đặc biệt, mà là công kích vật lý mạnh mẽ thuần túy thì ta có thể ngăn cản!"
Bất giác, cả hai người đều theo bản năng nhìn về phía Lý Hạo - tân binh của đội.
Không phải Lý Hạo mạnh nhất, mà là vì hắn rất có thủ đoạn, cho nên lúc này cả hai đều gửi gắm hi vọng vào việc Lý Hạo có thể nghĩ ra biện pháp đối phó với kẻ thù.
Ban đầu bọn họ đến là để bảo vệ Lý Hạo.
Nhưng bây giờ lại trái ngược, bọn họ còn phải dựa vào nguồn năng lượng đặc biệt của hắn để giữ mạng trong lúc hung hiểm.
"Liễu tỷ, rốt cuộc ở Thiên Vương sơn, chúng ta có thủ đoạn gì để đối phó Siêu Năng Giả không? Cũng không thể cứ thế chạy tới đó chờ chết chứ?"
Lý Hạo hỏi một câu.
Nếu đi vào chỉ để chờ chết... Vậy nhất định phải chạy tới đó làm gì?
Về phần thuốc nổ được chôn giấu ... Siêu Năng Giả không ngốc, chắc chắn đã sớm đoán được.
Huống chi nếu thật sự cho nổ tung thì xem như mọi người cùng chết, đây là biện pháp cuối cùng, dùng để đồng quy vu tận.
"Băng Tinh Tráo!"
Liễu Diễm nói thẳng ra mục đích: "Chúng ta lợi dụng Băng Tinh Tráo, chế tạo một môi trường đặc biệt trong kho hàng bỏ hoang ở Thiên Vương sơn. Ngươi cũng biết Băng Tinh Tráo có thể ngăn cản năng lượng thần bí mà!"
Trong lòng Lý Hạo hơi rung động, hắn nhớ lại trước đó, khi hấp thu năng lượng thần bí thì đã bị năng lượng ngăn cách.
Băng Tinh Tráo?
Dùng nó để bao phủ cả kho?
Thế nhưng không phải nói Băng Tinh Tráo rất khó có được ư?
Ở đâu ra nhiều Băng Tinh Tráo đến mức có thể bao phủ cả căn phòng lớn như vậy?
Liễu Diễm nhanh chóng nói: "Phạm vi chế tạo không lớn, chỉ trong khu vực nhỏ, ở đó có thể ngăn cản siêu năng làm tổn thương! Siêu Năng Giả không có siêu năng lực thì còn chẳng bằng võ sư! Đương nhiên phạm vi rất nhỏ, không phải toàn bộ căn phòng. Chúng ta nhất định phải tiến vào khu vực kia rồi nghĩ biện pháp dẫn bọn chúng tiến vào mới được..."
"Vậy sao không bố trí ngay trong thành?"
Lý Hạo nghi hoặc, chạy xa như vậy chỉ vì cái này?
Liễu Diễm thúc giục: “Vừa đi vừa nói, ta sợ Ngô Siêu không chịu nổi!"
Ba người nhanh chóng đứng dậy, đuổi theo về phía trước, Liễu Diễm vừa chạy vừa giải thích: "Trong thành không tiện sử dụng vũ khí có tính sát thương phạm vi lớn! Mặt khác, chỗ Băng Tinh Tráo này rất khó chuyển về, lại dễ vỡ nát! Thật ra đây không phải là Băng Tinh Tráo đúng nghĩa, mà là trước đó chúng ta giết chết một Siêu Năng Giả, lúc sắp chết gã đã dùng siêu năng chế tạo ra một loại Băng Tinh Tráo đặc biệt..."
Lý Hạo cái hiểu cái không, nhưng hắn biết hình như chỉ có thể thiết kế mai phục ở đây.
Điều Lưu Long muốn tại trận quyết chiến này là lợi dụng sự ngăn cách đặc biệt của năng lượng thần bí để đối phó những Siêu Năng Giả kia.
"Vì sao không chế tạo áo giáp Băng Tinh Tráo?"
Lý Hạo lại hỏi thêm một câu, bởi vì Băng Tinh Tráo có thể ngăn cách năng lượng thần bí, có cái này, vậy lực sát thương của Siêu Năng Giả sẽ cực kì yếu.
"Chế tạo không được! Băng Tinh chỉ là chất liệu đặc biệt chứ tuyệt đối không kiên cố. Nếu ngươi chế tạo thành áo giáp, chưa nói đến việc có thể chế tạo ra hay không, coi như có thể thì đối phương chẳng cần dùng siêu năng lực, động nhẹ một cái cũng có thể đánh nát món đồ kia... Chỉ có một vài chỗ cố định mới có thể sử dụng, nếu không thì Băng Tinh Tráo có thể bị vỡ trong quá trình ngươi di chuyển!"
Lý Hạo đã hiểu, không hỏi thêm nữa.
Ba người tiếp tục chạy.
Giờ phút này đã có thể mơ hồ thấy kho hàng ở phía trước.
Bên ngoài kho, âm thanh gào thét âm u, lạnh lẽo như quỷ của Ngô Siêu vang lên trong mưa: "Cháu trai, còn dám đi theo hả? Nơi này chôn vô số thuốc nổ, ngươi dám đi vào thì lão tử sẽ cho nổ tung hết, cùng lắm thì ta đi theo bồi táng ngươi."
Đám người Ngô Siêu đã chạy vào trong kho, tiếng thở dốc không ngừng. Thất khiếu Ngô Siêu đều đang đổ máu, công dụng của dược hiệu sắp cạn rồi.
Siêu Năng Giả u lam lẳng lặng đứng bên ngoài.
Gã không vội tiến vào, gã biết có khả năng nơi này thật sự chôn giấu lượng thuốc nổ lớn, nhưng những tên võ phu ấy quá coi thường Siêu Năng Giả, cũng quá coi thường tổ chức của gã.
Huyết ảnh đã vào trong.
Thuốc nổ?
Buồn cười!
Ngươi có thể nổ chết huyết ảnh không?
"Gâu gâu gâu!"
Hắc Báo hoảng hốt sủa vang để cảnh báo, nó rất sốt ruột, huyết ảnh đến rồi!
Ngô Siêu và Vân Dao đều không có thủ đoạn đối phó huyết ảnh. Lúc này, dù Siêu Năng Giả kia không tiến vào, nhưng một khi huyết ảnh xông tới, thuốc nổ gì cũng vô dụng, chỉ khiến bọn hắn bị nổ thịt nát xương tan mà thôi.