Chương 135: Siêu Năng Giả Khó Giết
Hấp thu lực lượng từ huyết ảnh xong, Lý Hạo cảm thấy thực lực của mình tăng lên một đoạn.
Thậm chí tăng lên còn rõ ràng hơn so với hấp thu những năng lượng thần bí kia.
Thời khắc này, tâm trạng Lý Hạo cực kỳ kích động, hắn mang theo Hắc Báo cùng chạy về. Vừa chạy vừa nghĩ liệu tổ chức kia có thể điều thêm huyết ảnh tới được không?
. . .
Cùng lúc đó.
Ở chiến trường bên ngoài kho hàng dưới chân núi Thiên Vương.
Siêu Năng Giả vừa vặn ngưng tụ ra vô số thủy tiễn, đang muốn dùng một lần để công phá phòng thủ của Trần Kiên, giết chết tên mập đáng ghét này.
Bỗng nhiên, thủy tiễn ngưng tụ phát ra tiếng 'bốp' rồi tán loạn.
Siêu Năng Giả hệ Thủy đột nhiên trào ra một ngụm máu tươi, ngỡ ngàng tới sửng sốt.
Đúng vậy, sửng sốt!
Năng lượng thần bí bị phản phệ!
Chuyện gì đã xảy ra?
Trong ngày mưa này, đây chính là sân nhà của gã, gã cũng không tiêu hao năng lượng thần bí đến tình trạng cực hạn, sao lại bỗng nhiên phản phệ được?
Sau một khắc, gã hơi giật mình.
Huyết ảnh... Chết rồi!
Không thể tưởng tượng nổi!
Giờ phút này, tên Siêu Năng Giả ấy bất giác ngẩn người, hoàn toàn không thể nào hiểu được.
Bởi vì... Chưa bao giờ có chuyện như vậy xảy ra.
Huyết ảnh không phải của gã mà là do tổ chức phân phối xuống. Trước kia, cường giả trong tổ chức phân phát cho bọn gã đã từng nói, huyết ảnh sẽ không bao giờ chết, đó là tồn tại bất tử bất diệt!
Chỉ cần sót lại một nhúm sương khói thôi thì cũng sẽ không chết, rất nhanh nó sẽ sống lại lần nữa.
Cho nên không thể tồn tại chuyện huyết ảnh bị tiêu diệt, dẫn đến người liên kết với nó là gã bị phản phệ được.
Những Siêu Năng Giả như gã và huyết ảnh là hai bên hỗ trợ lẫn nhau. Bọn gã dùng năng lượng thần bí duy trì huyết ảnh tồn tại, mà huyết ảnh cũng có thể trợ giúp bọn gã làm rất nhiều việc mà con người không làm được.
Giám sát, truy dấu, ám sát,... Huyết ảnh là tồn tại mạnh nhất, thần bí nhất trong tổ chức!
Dù là cấp độ Nhật Diệu thì cũng khó giết được huyết ảnh.
Có lẽ Nhật Diệu có thể cảm giác một hai, nhưng muốn giết huyết ảnh, triệt để hủy diệt thì gần như không có khả năng.
Bởi vì sau khi ‘đánh bại’ huyết ảnh xong, nó có thể tan biến thành những luồng huyết yến bé xíu xiu, và số huyết yến bé xíu đó hoàn toàn có thể giúp nó sống lại. Mà Đấu Thiên hay Nhật Diệu thì đều không cách nào cảm giác được lực lượng nhỏ xíu kia.
Cho nên những năm gần đây, huyết ảnh hành động đều rất thuận lợi!
Không ai nghĩ tới chuyện huyết ảnh sẽ chết.
Cho dù là những Siêu Năng Giả như bọn gã chết rồi thì huyết ảnh cũng sẽ không sao, chỉ là tạm thời mất liên lạc. Tổ chức sẽ phái người đến thu về, lần này có mấy Siêu Năng Giả chết trận, huyết ảnh của bọn họ đều rơi vào trạng thái tĩnh, tạm thời lang thang ở khu vực gần chỗ Siêu Năng Giả ngã xuống.
Không ai chỉ huy, những người khác không cách nào phát hiện. Chỉ cần huyết ảnh bất động thì dù là Đấu Thiên hay Nhật Diệu cũng không thể phát hiện, cho nên tổ chức sẽ mặc kệ, đợi nhiệm vụ xong xuôi thì phái người tới thu hồi sau.
"Không thể được..."
Gã không tài nào hiểu được.
Dưới tình huống bình thường, tâm tính của Siêu Năng Giả còn chẳng bằng võ sư.
Đại đa số Siêu Năng Giả đều là những kẻ thuận buồm xuôi gió, không phải trải qua từng bước, từng bước khổ luyện trong vài năm tới vài chục năm như võ sư, thế nên khi gặp phải những việc đột ngột xảy ra, không theo kế hoạch định sẵn thì thường tâm lý sẽ không vững vàng bất động được như những kẻ luyện võ.
Giờ khắc này, tên Siêu Năng Giả hệ Thủy cũng không ngoại lệ.
Phát hiện huyết ảnh đã bị tiêu diệt khiến gã nhất thời ngẩn ra.
Trong chiến đấu, kiêng kỵ nhất là lòng người rối loạn. Thế mà gã lại phạm sai lần đủ cả, trước tiên là bị chính lực lượng thần bí của mình phản phệ, tiếp đến lại ngu ngốc thất thần…
Mấy người tiểu đội săn quỷ có ai mà không phải là võ sư có kinh nghiệm chiến đấu phong phú?
Nhất là Liễu Diễm, bình thường nhìn không nghiêm túc, nhưng khi lâm trận thì lại là người tỉnh táo hơn ai hết. Bấy giờ, nàng cũng là người đầu tiên có phản ứng, vội vã bắt lấy cơ hội khó có được trước mắt.
Gần như cùng lúc thủy tiễn của đối phương tán loạn, Liễu Diễm đã tóm lấy cơ hội, trong nháy mắt tìm được chỗ trống, thanh đao màu đen tức khắc đâm ra.
Vô thanh vô tức!
Mà Trần Kiên cũng nâng khiêng đuổi theo, Ngô Siêu phía sau đã sớm nôn máu không ngừng, có điều giờ phút này ánh mắt lại sáng lên, vực dậy tinh thần, nhanh chóng quay xung quanh đối phương, chuyển dời sức chú ý của tên Siêu Năng Giả nọ.
Vân Dao cũng âm thầm lấy sẵn mấy viên cầu bằng thủy tinh, nắm chặt trong tay, phảng phất trong lúc vô tình sẽ ném một cái về phía kẻ địch.
Ầm!
Viên cầu thủy tinh nổ tung, năng lượng thần bí bị quét sạch. Chấn động làm tên Siêu Năng Giả hệ Thủy khá khó chịu. Có điều không đợi gã đánh trả thì thanh đao của Liễu Diễm đã đâm tới, Siêu Năng Giả hệ Thủy vô thức đưa tay muốn ngưng tụ thủy thuẫn, nhưng làm gì còn kịp!
Một tiếng 'phụt' vang lên!
Mũi đao sắc nhọn đâm thẳng vào ngực gã!
Cơn đau đớn kịch liệt ập tới, nhờ thế đã khiến tên Siêu Năng Giả hoàn toàn thanh tỉnh.
Siêu Năng Giả hệ Thủy không còn lo được tại sao huyết ảnh lại xảy ra chuyện, tại sao gã lại gặp phản phệ nữa. Dù sao cũng là tồn tại cấp độ Nguyệt Minh, một đao đâm vào cũng không thể giết được gã.
Siêu Năng Giả là sự tồn tại vượt xa người thường, không dễ giết như vậy.
Năng lượng thần bí trong cơ thể giúp gã ngăn trở một đao ấy, mặc dù bị thương nhưng ít nhất gã vẫn còn sống!
Gã gầm nhẹ một tiếng, thủy thuẫn lần nữa hiện lên, che chắn quanh người gã, tiện thể nhấc lên vô số thủy tiễn bắn về phía bốn phương tám hướng!
Đám người Liễu Diễm nhao nhao lui tránh, Trần Kiên đỡ khiêng lên che chắn cho đồng bọn.
Răng rắc!
Lần này, tấm khiêng nhỏ của anh rốt cục không chịu nổi, chớp mắt một cái đã bị thủy tiễn triệt để đâm xuyên, vỡ vụn ra!
Âm thanh 'phập phập' vang lên không dứt, vô số thủy tiễn đâm vào cơ thể Trần Kiên.
Sắc mặt Trần Kiên trắng bệch, máu chảy xuôi xuống, khắp người đều xuất hiện không ít lỗ máu, thậm chí còn có một cái lỗ máu ngay sát cạnh con mắt, suýt chút nữa đã bắn nát mắt anh.
Mấy người Liễu Diễm đồng loạt lui ra sau, sắc mặt hết sức ngưng trọng.
Nguyệt Minh!
Đây chính là sự tồn tại có thể so với Phá Bách, không, càng mạnh hơn so với Phá Bách một bậc.
Trước đó giết được một tên quỷ diện Phá Bách khiến mọi người rất hưng phấn, thậm chí còn cao hứng cho rằng có lẽ bản thân cũng sắp đạt tới trình độ ngang ngửa như đội trưởng nhà mình.
Nhưng bây giờ khi thật sự giao thủ toàn lực với một vị Nguyệt Minh, hơn nữa còn không có Lưu Long chủ công, họ mới hiểu được Nguyệt Minh đáng sợ tới cỡ nào.
Bốn người bọn họ liên thủ, đối phương thậm chí còn thất thần chốc lát, kinh nghiệm chiến đấu rõ ràng là không quá dày dặn, vậy mà bọn họ vẫn không thể giết chết đối phương.
Ngược lại, tình cảnh bây giờ của bọn họ hết sức nguy hiểm!
Ngô Siêu đã vô lực chiến đấu, vừa nãy y bị một đám thủy tiễn đâm xuyên, ngã xuống một bên, không rõ sống chết.
Vân Dao phản xạ rất nhanh, mau chóng rút lui, thế nhưng dưới chân cũng bị máu tươi nhuộm đỏ.
Trần Kiên là người phòng thủ chính của đội, thụ thương càng thêm nặng.
Giờ phút này, duy chỉ có Liễu Diễm là còn xem như ổn nhất, trên thân chỉ có thêm hai ba lỗ máu, không thảm như những người khác.
"Các ngươi muốn chết!"
Siêu Năng Giả hệ Thủy bị chọc giận! Thế nhưng xen lẫn trong đó còn có cả chút sợ hãi.
Huyết ảnh đâu?
Gã không để đám người này vào mắt, mấu chốt là tại sao huyết ảnh lại biến mất?
Huyết ảnh không còn, dù lần này hoàn thành nhiệm vụ thì sau khi trở về, gã cũng sẽ gặp xui xẻo. Huyết ảnh còn quan trọng hơn cả Siêu Năng Giả như bọn gã, một khi huyết ảnh chết rồi... Mặc dù tổ chức chưa từng nói qua kẻ đánh mất huyết ảnh sẽ phải chịu hậu quả gì, nhưng gã quá rõ phong cách hành sự của đại nhân vật trong tổ chức.
Xong đời!
Mạng của gã hiển nhiên không quan trọng bằng huyết ảnh.
Ngay tại lúc gã nghĩ đến những việc này, Lý Hạo bỗng từ xa chạy tới, hoảng sợ hét lên: "Liễu tỷ, phía trước có hai cường giả siêu cấp đại chiến, suýt chút nữa ta đã bị đánh chết, chạy mau..."