Giờ khắc này, Lý Hạo suy tư tới điều gì đó, hồi lâu sau mới xin lỗi: "Thật có lỗi, nghĩ đến chút chuyện, bỏ bê lão ti trưởng rồi."
Nói đến đây, hắn mới nhớ ra: "Lão ti trưởng tìm ta. . . Không biết. . ."
"Là như vậy, Phong Vân các làm thiên hạ loạn lạc, ta thấy Lý đô đốc quyết định muốn quét sạch bọn chúng cho nên mặc dù lớn tuổi cũng nguyện ý góp sức cho Lý đô đốc. Tuần Kiểm ti vốn sẽ phải bảo đảm bình an một phương, không đội trời chung với tổ chức tà năng!"
". . ."
Người bớt nói xạo!
Giống như biết tâm tư của Lý Hạo, Trần Trung Thiên cười bảo: "80 năm trước, Tuần Kiểm ti khai ti, tôn chỉ chính là như vậy, lời thề nhập Ti cũng là ta tự mình định ra."
Lý Hạo cười từ chối cho ý kiến, "Được rồi, không nhọc ti trưởng phí tâm. . ."
Trần Trung Thiên ho khan: "Không cần khách khí, lão phu cũng là tấm lòng khẩn thiết, vả lại. . . trong nhà cũng nghèo đói, thật sự là ngại mở miệng nhưng cũng không thể không mở miệng! Ý nghĩ của ta là nếu Lý đô đốc nguyện ý đưa giá thấp để cung cấp 500 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền cho ta. . ."
"Lão ti trưởng mời đi thong thả!"
". . ."
Trần Trung Thiên ho khan một cái: "Thực ra 400 cũng được, trong nhà quá đông hài tử, không có cách nữa cả, làm phụ thân mặc dù lớn tuổi nhưng phải lo cho bọn nhỏ. . . 400, kỳ thật chia đều ra thì những hài tử của ta một người vẫn chưa tới 10 giọt, đều không đủ tấn cấp Thần Thông. . ."
Không đến 10 giọt?
Đây không phải là hơn 40 đứa con sao?
Nhưng ta nhớ kỹ Trần Diệu từng nói chỉ có hơn 30 người mà, tại sao lại tăng nữa rồi?
Rốt cuộc nhà ngươi có bao nhiêu hài tử?
Hắn đã hiểu ý của vị này, không khỏi hơi bất ngờ, chẳng lẽ thật sự muốn đến kiếm một khoản sao?
Thực sự là không cách nào tin nổi.
Đường đường là một vị Ti trưởng Tuần Kiểm ti, lại còn là người khai Ti, thế mà chạy tới muốn làm công cho mình để kiếm tiền nuôi hài tử.
Thật cổ quái!
Lý Hạo vẫn lắc đầu, dù đối phương xuất tiền mua sắm với giá thấp thì 400 giọt cũng quá nhiều, hai hệ 50 giọt, tam hệ 100 giọt, tứ hệ 150 giọt. . . Không chừng 400 giọt sẽ tạo ra một vị Thần Thông ngũ hệ cũng nên.
Tự dưng tìm phiền toái cho chính mình làm gì chứ?
Bên phía Phong Vân các tất nhiên Lý Hạo sẽ tự đi đối phó.
Vừa nghĩ tới đó, Trần Trung Thiên lại nói: "Lão phu vẫn có chút thực lực, ta còn cực kỳ am hiểu phòng ngự và tốc độ. . ."
Phòng ngự, tốc độ. . .
Lòng Lý Hạo khẽ động, bỗng nhiên nói: "Nhiều quá! Hơn nữa ta cảm thấy ta không cần. Bất quá… nếu lão ti trưởng nguyện ý toàn lực xuất thủ vì ta một lần, bất luận sinh tử thì cũng không phải không được!"
"Toàn lực xuất thủ? Đó là lẽ đương nhiên!" Trần Trung Thiên nghiêm túc: "Chẳng lẽ Lý đô đốc cảm thấy ta sẽ cố ý ẩn giấu thực lực?"
"Toàn lực của lục hệ đỉnh phong?"
Trần Trung Thiên bất động thanh sắc: "Lý đô đốc đánh giá cao ta rồi, ta chỉ có chiến lực ngũ hệ thôi, kỳ thật đã vô cùng ghê gớm."
"lục hệ đỉnh phong!" Lý Hạo thản nhiên nói: "Với thực lực này ta có thể cung cấp cho ngươi 500 giọt, 1 vạn một giọt,! Ngũ hệ thì 2 vạn một giọt, cung cấp 200 giọt, không được thì thôi vậy."
Loại thứ nhất, 500 vạn mua 500 giọt, kiếm lời 20 triệu khối.
Loại thứ hai, 4 triệu mua 200 giọt, kiếm lời 6 triệu khối.
Chênh lệch nhau tận 14 triệu đó!
Ông ta dựa theo giá cả 5 vạn một giọt để tính toán thử, cũng không khỏi líu lưỡi, má nó, chênh lệch lớn như vậy sao?
Ngay tại khi Trần Trung Thiên vẫn còn đang suy tư, Lý Hạo lại lên tiếng: "Hơn nữa hết thảy nghe lệnh làm việc, ta bảo ngươi đánh ai thì ngươi phải đánh người đó. . . Bằng không, ngươi bỏ chạy hoặc là chính mình làm loạn thì khó mà đồng hành được! Dù ngươi là ngũ hệ, ta cũng sẽ an bài cho ngươi đối thủ mạnh hơn, kết quả là ngươi bỏ ra chiến lực lục hệ lại chỉ thu về cái giá của ngũ hệ mà thôi. . ."
Trần Trung Thiên thầm mắng một tiếng, đầu năm nay kiếm tiền thật khó.
Chưa bàn việc này, giá mà Lý Hạo đưa ra cũng đủ mê người, ông ta thử thăm dò: "Chuyện đó... 5000 một giọt. . ."
Lý Hạo cười gật đầu: "Cũng được!"
Trần Trung Thiên khẽ giật mình, thế mà cũng được?
Lý Hạo nói: "Ta cần ngươi cuốn lấy một đối thủ trong 3 phút đồng hồ, chính là 1 vạn một giọt, 4 phút, 8000 một giọt, 5 phút chính là 5000 một giọt. . . Thông thường, tỏng 5 phút là chiến đấu có thể kết thúc. Dưới 3 phút cũng coi như ngươi đạt mức 1 vạn một giọt, nhưng ít nhất phải kiên trì 1 phút đồng hồ. . ."
Trần Trung Thiên nao nao, lòng hơi buồn cười.
Ngươi biết ta là chiến lực lục hệ, thời đại này còn có cường giả nào có thể siêu việt như ta?
Ta cuốn lấy đối thủ, thế mà lại bảo ta không làm được?
Nói câu khó nghe, thời đại này, người có thể mạnh hơn ông ta tuyệt đối đếm ra đủ cả bàn tay.
Nhưng dù cho mạnh hơn ông thì cũng rất có hạn, cùng lắm thì hơi áp chế ông chút đỉnh, không đến nổi ngay cả sức phản kháng đều không có.
Lời của Lý Hạo quả là thú vị.
Ông bật cười: "Vậy nếu địch nhân bị giết trong vòng một phút. . ."
"Vậy thì cứ dựa theo mức cao nhất mà tính!" Lý Hạo cũng cười: "5000 một giọt, đổi 500 giọt!"
Trần Trung Thiên bật cười, vừa định lại nói gì đó thì khẽ giật mình: "Ngươi muốn đối phó ai?"
Bản thân Lý Hạo vốn không yếu, hắn cũng biết chính mình không yếu, lại bỗng nhiên đưa ra yêu cầu này, nói thật, ông cảm giác rất là bất an.
Lý Hạo cười đáp: "Việc này không tiện lộ ra."
Trần Trung Thiên khẽ nhíu mày, nhìn về phía hắn: "Phong Vân các?"
"Không tiện tiết lộ!"
". . ."
Mẹ nhà ngươi!
Trần Trung Thiên nhíu mày không thôi, mấy lần nhìn về phía Lý Hạo, ta đến chỉ là muốn kiếm lời nuôi sống gia đình, chứ không phải để đi chịu chết.
Ngươi sẽ không bắt ta đối phó với cường giả đỉnh cấp đấy chứ?
Tỉ như các tồn tại trong di tích?
Thế nhưng Lý Hạo hẳn phải biết chênh lệch lớn bao nhiêu, điều đó không có khả năng, đừng đùa, định đi chịu chết sao?
"Ngươi sẽ đồng loạt ra tay với ta sao?"
"Đó là điều đương nhiên!"
"Ngươi sẽ không chạy chứ? Cố ý lừa giết ta?"
". . ." Lý Hạo thở dài: "Lý Hạo này tuyệt đối sẽ không làm vậy với chiến hữu của mình, nếu ta làm thế thì bây giờ ai sẽ tin tưởng ta? Điểm này, lão ti trưởng cứ việc yên tâm!"
Lý Hạo ngẫm nghĩ chốc lát lại nói: "Thôi được rồi, ta chỉ sợ cuối cùng bại lộ quá nhiều. . ."
"Đừng!" Trần Trung Thiên cười ngắt lời: "Vậy. . . Vậy ta có thể đáp ứng, nhưng ta ứng trước 100 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền."