Oanh!
Bụng nó không ngừng rung động, có người đang điên cuồng công kích, giọng Nam Quyền mơ hồ truyền ra, hắn điên cuồng gầm thét: "Hắc Báo, tên chó chết này, thả lão tử ra!"
Chết tiệt!
Đang tu luyện thuận lợi, hưởng thụ cảm giác tắm rửa Sinh Mệnh Chi Tuyền, vậy mà bỗng nhiên bị nuốt, khi tầm mắt hắn tối đen, hắn biết mình đã bị Hắc Báo nuốt.
Lý Hạo ngạc nhiên.
Nam Quyền là tam hệ thần thông mà không thể tự mình chạy ra sao?
Hắc Báo lắc lắc cái bụng mập mạp, bộ dáng có chút khó chịu, ngay sau đó, nó nôn khan một tiếng phun Nam Quyền ra.
Nam Quyền lộn một vòng tại chỗ, thấy tất cả mọi người ngây ngốc nhìn mình, hắn phẫn nộ trừng Hắc Báo: "Ngươi muốn gây chuyện à?"
Hắn đang tu luyện thì bị tên chó chết này nuốt, đúng là khinh người quá đáng.
Ở đây có nhiều người như vậy, ngươi nuốt ta làm gì?
Ta dễ ức hiếp lắm à?
Ta không mạnh bằng Ngọc La Sát ư?
Tại sao ngươi không nuốt nàng?
Dường như Hắc Báo biết hắn đang nghĩ gì, lười nhác giải thích, Ngọc La Sát có Hầu Tiêu Trần làm chỗ dựa, bây giờ Hầu Tiêu Trần chưa phải ngũ hệ nhưng cũng không kém nhiều, chọc ông ta nguy hiểm cỡ nào.
Còn ngươi thì một đống người ghét, nuốt ngươi chẳng sao cả.
"Được rồi!"
Lý Hạo ho khan một tiếng, tiêu hao hơi lớn khiến sắc mặt hắn tái nhợt, hắn nhìn về phía Hắc Báo: "Đừng ăn người lung tung, Nam Quyền tiền bối chẳng trêu chọc gì ngươi, ta đã hiểu ý ngươi rồi..."
Hắn suy nghĩ một chút rồi mỉm cười.
Không sai, Hắc Báo vẫn hữu dụng.
Chưa nói đến võ lực ra sao, gia hỏa này còn có thể ăn năng lượng, cũng có thể giấu người.
Lúc trước hắn còn đang tự hỏi phải làm cách nào để mang theo đám người tiến vào mà không khiến đại thụ hoài nghi, dù sao mấy chục người cùng đến, dù có thể ẩn giấu thần văn thực lực nhưng đại thụ cũng sẽ không tùy tiện để bọn họ đi vào.
Hiện tại, Hắc Báo đã nhắc cho hắn một cách rất tốt.
Phải biết rằng, thời điểm ở Định Quốc Công phủ phương Đông, hắn đã từng ở trong bụng Hắc Báo, không gian trong bụng đối phương rất lớn, có cảm giác khá giống cái gọi là nội thiên địa mà Hắc Khải vừa nói.
Bụng lớn có thể chứa mấy chục người mà không có vấn đề gì.
Người sống không thể chứa trong nhẫn trữ vật, đây là năng lực đặc biệt của yêu thực.
"Vậy ngươi tiếp tục ăn đi, ăn ít một chút, Thụ tiền bối là nhân vật mấu chốt đối phó với địch nhân, ưu tiên thỏa mãn Thụ tiền bối!"
"Gâu gâu!"
Hắc Báo vội vàng gật đầu, mừng khấp khởi, tiếp tục chạy đi ăn.
Lý Hạo vừa an bài xong mọi chuyện, một khôi lỗi xuất hiện nói: “Lão sư nói rằng lần này ngươi đã gây ra tổn thất, tiền phạt là 450 vạn khối tu luyện thạch, tổng cộng là 10 triệu khối, đừng quên giao nộp tiền phạt!"
Lần này, khôi lỗi không giả vờ nữa, nó trực tiếp mở miệng nói chuyện.
Lý Hạo gật đầu: "Ta đã biết!"
Có vẻ khôi lỗi có chút hiếu kỳ, nhìn hắn một hồi rồi lại nói: "Ngươi rất lợi hại..."
"Quá khen, so với các ngươi thì không đáng nhắc tới."
"Không, không giống..."
Khôi lỗi lắc đầu: "Chúng ta có công pháp mạnh nhất, sư trưởng mạnh nhất, hoàn cảnh và điều kiện tốt nhất, vương giả mạnh nhất... Mặc dù chúng ta thực sự rất ưu tú nhưng dù ở trong hoàn cảnh đó chúng ta cũng rất khó làm được như ngươi, ngươi rất lợi hại!"
Lý Hạo cười, vừa định lên tiếng thì khôi lỗi lại nói tiếp: "Ngươi lợi hại như vậy thì nhất định có thể mở ra tinh môn, đúng không?"
"..."
Lý Hạo im lặng.
Khôi lỗi lại hỏi: "Khi ngươi mở ra, có thể nói cho chúng ta biết không? Chúng ta... Cũng muốn ra ngoài, trở về, dù phải chết thì chúng ta cũng muốn được mai táng ở quê hương... Làm phiền ngươi rồi!"
Khôi lỗi thành khẩn nói ra suy nghĩ của mình: "Chúng ta đã chết, mặc dù chúng ta rất muốn đi theo Nhân Vương bệ hạ để chinh chiến thiên địa lần nữa, thế nhưng chúng ta đều biết là đã không còn cơ hội, nhưng chúng ta rất muốn về nhà, ngươi đừng lo phải làm không công. Mỗi người chúng ta đều biết tuyệt học chân chính, tuyệt học gia truyền, chúng ta chính là đệ tử đời thứ hai thứ ba mà mọi người nói, bậc cha chú tổ tông của chúng ta đều là thân bằng hảo hữu của Nhân Vương bệ hạ, trong những vị tổ tông có cả tồn tại Đế Tôn chân chính. Nếu ngươi nguyện ý, chúng ta có thể dạy cho ngươi một chút tuyệt học Đế Tôn!"
Lý Hạo giật mình, hậu nhân Đế Tôn ư?
Không giống hắn là con cháu đã cách không biết bao nhiêu đời, 50 năm một thế hệ, Lý Hạo đoán rằng ít nhất cũng đã 50.000 năm, vậy là đã truyền thừa qua bao nhiêu đời?
Vậy mà những người này lại là đời thứ hai thứ ba, đây mới thật sự là hậu nhân của Đế Tôn!
Chẳng trách đám người này đáng sợ như thế, đã chết rồi mà còn rất cường đại.
"Ta sẽ cố hết sức!"
Lý Hạo không đưa ra đáp án khẳng định, tinh môn gì đó kia ta còn chưa từng gặp qua.
Cũng không đúng...
Chẳng lẽ cánh cửa như tồn tại trong tinh không nằm ở trung tâm Ngân Thành Bát Quái Đồ chính là cái gọi là tinh môn ư?
Lý Hạo thầm nghĩ, hắn khẽ nhíu mày.
Vậy chuyện này không dễ xử lý chút nào!
Vật kia rất nguy hiểm, hắn mơ hồ cảm thấy hình như bên kia cánh cửa đang phong ấn thứ gì đó.
"Cố hết sức là đủ rồi, đa tạ!"
Khôi lỗi này không nói thêm gì, nhanh chóng rời đi.
Hắc Khải không nói thì để bọn họ tự mình nói, Hắc Khải sĩ diện, bọn họ thì không, bọn họ muốn trở về, dù phải chết thì cũng muốn được mai táng ở quê hương.
Lý Hạo tu luyện thêm một lát.
2 – 3 giờ sau, đám người lần lượt tỉnh lại, dường như ai cũng có tiến bộ, nhưng mọi người đều biết đây chỉ mới là bắt đầu.
Bọn họ vừa mới hạ gục được một phân thân mà thôi, bản tôn mới là địch nhân khó đối phó.
Lý Hạo thở hắt ra, nhìn về phía đám người: "Vừa rồi tất cả mọi người đều đã xuất thủ, phân thân đã cường đại như vậy thì bản tôn chắc chắn sẽ càng khó đối phó hơn, có thể sẽ có người tử vong, ta cũng không có niềm tin tuyệt đối..."
Hắn còn chưa nói xong, Nam Quyền đã hừ một tiếng: "Võ sư Ngân Nguyệt chúng ta có cảnh gì mà chưa từng thấy qua? Ngươi hỏi lão lưu manh xem hắn có sợ chết không, hắn không sợ là xong việc, những người khác thì không cần hỏi!"
"..."
Trần Trung Thiên liếc mắt nhìn hắn, không thèm để ý, mở miệng nói: "Lý đô đốc, yêu thực bản tôn cường đại là điều tất nhiên, bây giờ còn một vấn đề cấp bách cần giải quyết nữa, về phần giết yêu thực... Ta đương nhiên là không có ý kiến."
"Vấn đề gì?"
Trần Trung Thiên ho một tiếng: "Cái kia... Yêu thực quá mạnh, chúng ta có thể chết bất cứ lúc nào, nhưng có Sinh Mệnh Chi Tuyền thì có thể miễn cưỡng giữ mạng, ta cảm thấy một người nên có tối thiểu 100 giọt dùng để cứu mạng, chúng ta thiếu Trị Liệu Sư, chỉ có thể dùng cái này để thay thế, nhưng như vậy sẽ cần số lượng cực lớn, nếu chia cho tất cả người ở đây thì phải có ít nhất 2000 giọt trở lên."
"Ý ta là nên ưu tiên phân phối cho võ sư tuyến đầu, tỉ như Chu Xuyên thự trưởng, Thiết Bố Y, Địa Phúc Kiếm, ví dụ như..."
Hắn ta không nói hết câu, “ví dụ như ta”!
Chúng ta chủ phòng!
Nhân viên tuyến đầu không có Sinh Mệnh Chi Tuyền bảo mệnh thì rất dễ chết.