Chương 137: Quyết Định Của Lý Hạo
Tên Siêu Năng Giả vừa tiến vào kho hàng, vừa dùng âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi xác định đã thấy được hai vị cường giả? Xem ra ngươi phước lớn mạng lớn, thế mà còn sống. Cũng may mà còn sống, nếu không ta thật sự không tiện bàn giao! Lý Hạo, đừng vọng tưởng có người tới cứu ngươi. Coi như bên ngoài có cường giả Nhật Diệu của Tuần Dạ Nhân, lần này... Tuần Dạ Nhân cũng sẽ hiểu rõ, chẳng qua Tuần Dạ Nhân chỉ là một thành viên bình thường trong lĩnh vực siêu năng. Tuần Dạ Nhân căn bản không thể chống lại tổ chức siêu năng lớn thật sự!"
Bấy giờ, hai người đã đi vào rương hàng.
Bốn phía rương hàng, hoàn toàn chính xác có một tầng thủy tinh thật mỏng, đó là Băng Tinh Tráo, chuyên dùng ngăn cản siêu năng, phòng ngự vật lý gần như bằng không nhưng phòng ngự siêu năng lại cực mạnh.
Siêu Năng Giả hệ Thủy vẫn hơi kiêng kị những thứ này, có điều ngẫm nghĩ một lúc rồi vẫn mau chóng tiến vào.
Băng Tinh Tráo có tác dụng phòng ngự rất lớn đối với năng lượng thần bí.
Bất quá gã đã cảm nhận được nó, tùy thời có thể đánh vỡ, dù bọn Liễu Diễm lén lút trở về thì gã cũng có thể dễ dàng đánh vỡ Băng Tinh Tráo trước.
Đến lúc đó sẽ không có vấn đề gì.
Chỉ là một khi cường giả giao thủ, dư âm tập kích, gã chưa hẳn có thể chặn lại.
. . .
"Liễu đội phó!"
Lúc này, đội săn quỷ đã rút lui ra khỏi khu vực nhà kho, Trần Kiên nhịn không được hô lên.
Đi thật sao?
Còn Lý Hạo phải làm sao đây?
Liễu Diễm dừng bước, nhìn về phía nhà kho xa xa, ánh mắt hơi lo lắng nhưng vẫn cắn răng, dứt khoát nói: "Không sao, chính hắn nhất định phải lựa chọn như thế… Nguyệt Minh còn khó đối phó hơn so với trong tưởng tượng! Lão đại không ở đây, chúng ta rất khó đánh giết đối phương chính diện! Hẳn là Lý Hạo muốn dẫn gã tiến vào Băng Tinh Tráo, thừa dịp siêu năng bị hạn chế, đánh lén tên kia!"
Đúng vậy, ngay khi Lý Hạo ngoan ngoãn để đối phương bắt lấy, không phản kháng chút nào thì nàng liền minh bạch ý định của hắn.
Hắn muốn dẫn dụ đối phương đi vào, sau đó đánh lén!
Về phần nguy hiểm ra sao... Liễu Diễm không muốn suy nghĩ.
Siêu Năng Giả - tồn tại cấp Nguyệt Minh, dù cho siêu năng bị hạn chế một phần thì cũng không phải là người Lý Hạo có thể đối phó.
Một trận giao chiến ban nãy đã đủ để bọn họ nhận ra, dù cả bốn võ sư Trảm Thập liên thủ thì cũng giết không chết tên kia.
. . .
Trong kho hàng.
Siêu Năng Giả hệ Thủy một mực cảnh giác, cũng luôn nghiêng tai lắng nghe, muốn thử thăm dò động tĩnh đại chiến, thế nhưng... bên ngoài rất an tĩnh!
Không có tiếng động gì.
Gã hơi nghi ngờ nhìn Lý Hạo, tên này thật sự gặp được cường giả siêu cấp đại chiến sao?
Lý Hạo thấy gã nhìn mình thì không khỏi giật nảy, vội ném súng lục bên hông đi, "Đừng hiểu lầm, không phải ta muốn rút súng!"
Nói rồi, hắn vội giơ cao hai tay, "Thật, không tin ngươi kiểm tra đi! Còn nữa, kiếm Lý gia… ta không biết kiếm Lý gia là cái gì. Trên người của ta chỉ có một thanh đao nhỏ, ta cũng không biết nó có phải kiếm Lý gia hay không… Nếu ngươi muốn thì cứ lấy đi!"
Kiếm Lý gia?
Tối nay có quá nhiều chuyện xảy ra khiến nhất thời tên Siêu Năng Giả cũng không nhớ tới vấn đề này, nghe thế thì bất giác ngẩn người.
Tổ chức một mực khao khát tìm kiếm kiếm Lý gia!
Đúng rồi, chẳng phải nó đang nằm trên người Lý Hạo sao?
Tức khắc, sắc mặt tên Siêu Năng Giả khẽ thay đổi, từng bước đi về phía Lý Hạo, Lý Hạo giơ cao hai tay!
Không dám động đậy chút nào, rất ngoan ngoãn.
Giống như lo lắng đối phương sẽ giết mình, cằm hắn hất về phía bụng: "Đao để trên thắt lưng, ta không biết có phải vật các ngươi muốn hay không. Các ngươi lấy đi rồi thì có thể đừng giết ta được không?"
"Ta chỉ là người bình thường, giết ta cũng không ích lợi gì cho các ngươi. Ta còn có thể giúp các ngươi làm việc... Lão sư ta là Viên Thạc, ông ấy là võ sư Phá Bách, cũng rất lợi hại!"
"Ha!"
Siêu Năng Giả bật cười, nụ cười vừa trào phúng lại có phần khinh thường.
Gã đi lên trước, sờ vào bụng Lý Hạo, nơi đó thực sự phồng lên.
Gã đưa tay sờ qua, đúng là vũ khí!
Kiếm Lý gia?
Gã cầm lấy thanh đao nhỏ mà trước đó Lý Hạo đoạt được từ trên người tên quỷ diện Phá Bách. Giờ phút này, cả người Lý Hạo run lên, thật sự sợ hãi, hắn sợ gã đã từng nhìn qua thanh đao ấy, nhận ra nó thì phải làm sao đây?
Vẫn may, tên kia còn đang dò xét, hình như không lộ ra dị trạng gì.
"Kiếm Lý gia?"
Siêu Năng Giả cầm thanh đao nhỏ trong tay, lộ ra chút nghi hoặc, đây chính là vật mà tổ chức muốn?
Thoạt nhìn rất tầm thường, thậm chí không cảm giác được chút năng lượng thần bí nào.
Đương nhiên đây cũng là chuyện bình thường. Chính là bởi vì trông không mấy nổi bật nên mới không ai để ý, bằng không thì đã sớm bị người phát hiện.
Gã cẩn thận hỏi lại: "Ngươi xác định đây là kiếm Lý gia?"
"Ta không biết!"
Lý Hạo vội nói: "Thật sự không biết, bao gồm cả cách gọi kiếm Lý gia đó, đều là những chuyện mà mấy ngày trước ta mới nghe nói tới! Nhà ta xưa nay chỉ có thanh đao này là được cha mẹ để lại trước khi hai người mất, có lẽ nó chính là kiếm Lý gia mà các ngươi đang tìm..."
Lý Hạo sốt ruột nói thêm: "Ngươi lấy nó ra đi, ta chỉ cho ngươi thấy, phía trên có một chữ Lý nhỏ, ta không biết có phải thứ các ngươi muốn tìm không..."
Chữ Lý?
Ở đâu?
Siêu Năng Giả tỉ mỉ quan sát một lượt, không phát hiện, gã nhíu mày, tên này đang gạt gã?
Gã cầm tiểu đao đi đến cạnh Lý Hạo. Lý Hạo vẫn run run giơ cao hai tay như cũ. Thấy thế, tên Siêu Năng Giả bật cười, thật ngoan, đáng tiếc vẫn phải chết!
Thứ tổ chức muốn không chỉ là thanh kiếm mà còn cả mạng của ngươi!
"Ngươi xoay cán đao về phía ta, ta chỉ cho ngươi thấy... Được rồi, ta không cử động, đừng hiểu lầm..."
Siêu Năng Giả hơi mất kiên nhẫn, ai quan tâm ngươi cử động một tí? Tự dát vàng lên mặt mình à?
Lý Hạo bất lực giơ hai tay, hắn cũng không sợ gã này làm gì.
Gã trực tiếp tới gần Lý Hạo, mà Lý Hạo hơi do dự, một bàn tay hạ xuống, chỉ vào cán đao, đoạn nói: "Ở đây này, ngươi nhìn kỹ, ở đây có một chữ Lý nhỏ xíu..."