Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1396 - Chương 1396 - Có Thù Báo Thù 1

Chương 1396 - Có Thù Báo Thù 1
Chương 1396 - Có Thù Báo Thù 1

Dạo gần đây Lý Hạo không gây chuyện, trước khôi phục lần hai, gần như không có ai dám gây chuyện.

Dù là ba người đứng đầu trong bảng xếp hạng thì cũng không có ai dám chủ động gây phiền toái.

Đương nhiên, nếu bảng danh sách thực sự của Phong Vân Các được công bố thì có lẽ sẽ xảy ra chút chuyện, Lý Hạo xếp thứ nhất, 20 vị trí đầu có gần một nửa là võ sư Ngân Nguyệt, ai không sợ?

Nhưng bây giờ Lý Hạo sáu hệ đỉnh phong có vẻ cũng không có gì đáng sợ.

Đừng quên, ba kẻ đứng đầu đều là bảy hệ.

Vậy nên, khi Lý Hạo không gây phiền toái, toàn tâm toàn ý nghĩ đến việc ngưng tụ lĩnh vực của mình, thiên hạ thái bình, thế giới an tĩnh...

Nhưng đây chỉ là so sánh tương đối, trên thực tế, Thiên Tinh vương triều càng ngày càng loạn.

Tháng 11, Thiên Tinh vương triều chỉ còn phương Nam hơi ấm áp một chút, những nơi khác đã là trời đông giá rét.

Nguy cơ siêu năng rung chuyển hoàn toàn hiển lộ.

Trên thị trường, giá lương thực tăng cao, lưu dân bắt đầu tăng lên, tuy Thiên Tinh thành vẫn phồn hoa nhưng cư dân nơi đây đã cảm nhận được áp lực sinh hoạt.

Lúc này bình dân không còn hứng thú quan tâm đến sự rung chuyển, cường giả tranh chấp gì nữa.

Mọi người chỉ muốn sống sót!

Vùng ngoại thành Thiên Tinh thành, Hồng Nhất Đường đi trên đường phố hoang tàn, gần đây chém chém giết giết, ông hơi bận rộn, còn chẳng lo được cho học viện Thiên Tinh Võ Đạo.

Giờ phút này, ông không tới đây vì học viện.

Ông đi trên đường phố, có lẽ nơi này là khu dân nghèo của Thiên Tinh thành, cảnh vật cũ nát tàn phá, hoàn toàn không hợp với thành thị phồn hoa.

Trên đường, có trẻ nhỏ chạy qua.

Cửa ải cuối năm đã tới gần, thế mà lại không cảm nhận được chút ấm áp nào ở đây, chỉ có rét lạnh, bọn nhỏ quần áo mỏng manh, rõ ràng đang sống ở kinh thành phồn hoa nhưng lại xanh xao vàng vọt.

Hồng Nhất Đường yên lặng quan sát.

Gần đây quá bận rộn, bận rộng đánh nhau, giết người, không còn thời gian để thực hiện những suy nghĩ của chính mình, nhưng hôm nay ông đã dành thời gian để ra ngoài.

Đi tới trước cửa một cửa hàng gạo, nghe những cư dân kia hỏi giá cả, không ngờ hiện giờ một cân gạo lại có giá cao tới 5 tinh tệ!

Hồng Nhất Đường khẽ nhíu mày.

5 tinh tệ là khái niệm gì?

Lý Hạo là thành viên chính thức của Tuần Kiểm Ti, năm đó ở Ngân Thành cũng chỉ nhận được tiền lương hơn 1000, 200 - 300 cân gạo!

Tuy tiền lương ở kinh thành cao hơn, thế nhưng dù là 2000 - 3000, gấp bội thì cũng chỉ nhận được 500 cân gạo.

Mà ở kinh thành thì không phải chỉ có ăn uống, chút tiền lương như vậy có đủ cho một nhà ba người ăn uống không?

Chẳng đáng là gì, muốn ăn cơm có lẽ cũng là điều quá sức.

Trong tình huống này, có thể no bụng đã xem như một chuyện may mắn.

Hồng Nhất Đường khẽ nhíu mày, giá lương thực cao như vậy sao?

Gần đây ông không để ý lắm, không ngờ giá lương thực đã cao tới 5 tinh tệ một cân, những người khác không dính khói lửa trần gian, không rõ điều này có nghĩa là gì, mọi người dùng Thần Năng Thạch và Sinh Mệnh Chi Tuyền, không ăn không uống cũng không chết, Lý Hạo cũng đã lâu chưa ăn cơm.

Thế nhưng người bình thường thì không như thế được.

"Lý Hạo bận chuyện siêu năng, chắc là không có thời gian suy nghĩ những thứ này."

Hồng Nhất Đường thầm nghĩ, đây là kinh thành, vậy những nơi khác thì sao?

Chỉ sợ là còn thảm hại hơn!

"Nhất định phải cải cách nhanh hơn, Lý Hạo cũng không thể giết chóc lung tung nữa..."

Hồng Nhất Đường cảm thấy nên nhân lúc tất cả mọi người đều nghĩ rằng sẽ không có gì xảy ra trước khi khôi phục lần hai, bọn họ phải làm chút gì đó, nếu không, sẽ có rất nhiều người không sống nổi qua mùa đông này.

"Cần kỹ thuật, cần siêu năng, cần yêu thực..."

Cần siêu năng để xây dựng phòng ốc kiên cố cho mọi người.

Cần kỹ thuật để tiến hành cách tân, tối thiểu là giúp mọi người có thể ăn được cơm.

Cần yêu thực trợ giúp bồi dưỡng lương thực cấp tốc, hạt giống tốt cũng cần siêu năng thúc đẩy sinh trưởng, trước lúc đó, mấy ngàn siêu năng Thiên Phạt Quân có lẽ có thể làm chút gì đó nhưng như vậy là còn chưa đủ.

Có lẽ... Có thể chiếm lấy Siêu Năng Chi Thành. Trong thành có đến mấy triệu siêu năng!

Đây là căn cứ siêu năng lớn nhất của Thiên Tinh vương triều hiện tại, nếu nắm được đám gia hỏa này, không chỉ là ăn no mà bọn họ làm gì cũng đủ, mấy triệu siêu năng suốt ngày sinh sự việc không đâu, còn không bằng kéo hết đi trồng trọt!

Quang Minh hệ, Sinh Mệnh hệ, Ngũ Hành hệ, những người này phối hợp thì một tháng có thể khiến lương thực sinh trưởng ba lần.

Nuôi một đám siêu năng để làm gì?

Có nhiều thứ không thể làm một lần là xong, nhưng những việc này vẫn càn cấp tốc hoàn thành.

"Thiên Tinh vương triều cần cải cách. Điều kiện tiên quyết là mọi người có thể ăn no mặc ấm, được học chữ, cấp tốc tiến hành giáo dục cải cách và phổ cập. Bây giờ Lý Hạo đã đủ thực lực đứng vững gót chân. Có lẽ sau khi khôi phục lần hai, thiên hạ sẽ hoàn toàn đại loạn. Nhất định phải trì hoãn khôi phục lần hai mới được!"

Rất nhiều suy nghĩ xuất hiện trong đầu ông.

Kỳ thật ông đến Thiên Tinh thành chính là vì những điều này.

"Phải đi thương lượng với Lý Hạo, học viện Thiên Tinh Võ Đạo nên mở ra sớm một chút, mời chào anh tài trong thiên hạ."

Hồng Nhất Đường thầm nghĩ.

Đúng lúc này, cách đó không xa, một đứa trẻ quần áo lam lũ đại khái hơn mười tuổi cất bước đi về phía Hồng Nhất Đường.

Ban đầu Hồng Nhất Đường không để ý, sau đó ông nghi hoặc nhìn nó.

Đứa bé đang tới gần kia có chút xanh xao vàng vọt nhưng không hề nhát gan: "Ngài là Hồng viện trưởng đúng không?"

Hồng Nhất Đường hơi nhíu mày, sau đó mỉm cười gật đầu.

Đứa trẻ không hề e ngại: “Nghe nói Hồng viện trưởng ở Ngân Nguyệt nguyện ý tiếp nhận nạn dân, độc lập bồi dưỡng bọn họ, dựng lên nơi tiếp nhận nạn dân lớn nhất vương triều. Hôm nay Hồng viện trưởng đi dạo ở đây xem ra cũng là vì quan sát dân sinh..."

Hồng Nhất Đường chỉ yên lặng nhìn đối phương.

Đứa trẻ không e ngại, nói thẳng: "Ta là đệ đệ của Vân Vũ Kỳ, Vân Vũ Minh. Viện trưởng thương hại thương sinh trong thiên hạ, ta có cảm giác viện trưởng có hào quang Thánh Đạo... Vậy nên ta hi vọng viện trưởng có thể chuyển đạt đến Lý đô đốc một chuyện..."

"Cái gì?"

"Để Lý đô đốc mở ra sở nghiên cứu!"

Vân Vũ Minh vẻ mặt thành thật nói tiếp: "Năm nay chắc chắn sẽ xảy ra thiên tai nghiêm trọng, tuyết tai, hàn tai, thậm chí sẽ có thời kỳ băng hà, thậm chí sẽ mùa màng sẽ thất bát! Ta vốn nghĩ rằng sớm muộn gì Lý đô đốc cũng sẽ mở ra sở nghiên cứu, nhưng hiện giờ lại thấy hắn chậm chạp không có động tĩnh, thậm chí một lòng đuổi bắt Phong Vân Các. Ta rất lo lắng."

Vũ Minh uể oải: "Chỉ khi mở ra sở nghiên cứu thì mới có thể thu được nhiều kỹ thuật, nhanh chóng mở rộng và khai phát kỹ thuật! Không phải trên thế giới chỉ chỉ có siêu năng và võ sư có thể chống cự thiên tai, ngoài ra còn có chục tỷ dân chúng bình thường."

Hồng Nhất Đường nhìn nó, một lát sau mới hỏi: "Ngươi là ai?"

Vũ Minh đã tự giới thiệu bản thân, nhưng lúc này Hồng Nhất Đường lại hỏi lại lần nữa.

"Vân Vũ Minh!"

Hồng Nhất Đường lại hỏi: "Ngươi là ai?"

Vũ Minh nhíu mày bối rối: "Ta thật sự là Vân Vũ Minh, chỉ là thông minh hiểu chuyện sớm. Thỉnh thoảng trong đầu sẽ có thêm chút gì đó, nhưng ta có thể khẳng định mình vẫn là Vân Vũ Minh… Có lẽ gia gia ta đã để lại gì đó ảnh hưởng đến ta, nhưng ta chắc chắn vẫn là Vân Vũ Minh. Nếu bắt buộc phải giải thích rõ ràng thì có lẽ có thể xem như truyền thừa huyết mạch Yêu tộc…"

Bình Luận (0)
Comment