Vân Vũ Minh nhìn Hồng Nhất Đường: "Cũng chính bởi vì nghe nói về hành động của Hồng viện trưởng tại Ngân Nguyệt nên ta mới tìm tới viện trưởng, ta lo rằng mình chỉ là một người nhỏ bé, Lý đô đốc sẽ không nguyện ý gặp ta."
"Tỷ tỷ và cô cô ngươi đều ở đó, vì sao không tìm các nàng?"
Vân Vũ Minh cười chua xót: "Vì bọn họ thấp cổ bé họng, cô cô ta chỉ là một vị bách phu trưởng trong Liệp Ma Quân, tỷ tỷ ta chỉ làm việc vặt, Lý đô đốc lại là thần long thấy đầu không thấy đuôi..."
"Không đúng!"
Hồng Nhất Đường lắc đầu: "Cô cô ngươi do Lý Hạo mang ra từ Ngân Thành, xem như tâm phúc đáng tin, ngươi có thể tìm tới ta thì chứng tỏ ngươi biết rất nhiều, kỳ thật cô cô ngươi có thể nói ra, dù nàng không làm được thì nàng có thể nhờ Lưu Long nhắn hộ. Còn nữa, sao ngươi biết ta sẽ đến đây? Ta chỉ đột nhiên nổi hứng muốn tới, ngươi lại cố ý chờ ta ở đây, hay là ngươi có thể dự đoán được ta sẽ đến, vậy thì ngươi rất có bản lĩnh, Lã Chấn có quan hệ như thế nào với ngươi?"
Vân Vũ Minh bất đắc dĩ trả lời: "Không có quan hệ gì… Mà thực ra, trong trí nhớ của ta có vài đoạn ngắn, Lã bộ trưởng là sư tổ của chủ nhân đoạn ký ức đó."
Đồ tôn của Lã Chấn?
Hồng Nhất Đường thầm nghĩ, kỳ thật ông không rõ ràng Lã Chấn là ai, nhưng trước đó Lý Hạo từng nói với bọn họ rằng con gái của người này từng là lão sư của Nhân Vương tại thời kỳ văn minh cổ, có thể nói rằng người đó có bối phận sư tổ của Nhân Vương.
Vậy tức là đứa nhỏ trước mắt này từng hấp thu chút tinh thần lực còn sót lại, tính bối phận thì có lẽ là người cùng thế hệ với Nhân Vương. Địa vị và thân phận của người đó không tính là thấp. Đối phương là người từng làm việc trong sở nghiên cứu Lã Chấn.
Mà hiện tại đứa trẻ này là người văn minh cổ kia hay là Vân Vũ Minh hiện đại thì khó mà nói được, kỳ thật lời tên nhóc này nói cũng có chút đạo lý, có lẽ có thể xem là một loại truyền thừa huyết mạch Yêu tộc, đối phương nhất định đã nhận được ký ức của người kia và thậm chí là cả năng lực!
"Tại sao ngươi muốn Lý Hạo mở sở nghiên cứu ra?"
Vũ Minh chân thành lên tiếng: "Ta không có ý xấu, xin Hồng viện trưởng hãy tin tưởng phẩm cách của một nhân viên nghiên cứu, cũng xin ngài hãy tin rằng, ở thời đại Tân Võ, chỉ cần không phải là kẻ phản loạn thì đều có tấm lòng thương xót dân chúng! Ta đã đoán được sắp tới Thiên Tinh vương triều sẽ không ngừng xảy ra thiên tai đại nạn, nếu không chuẩn bị trước thì chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề lớn!"
"Đến lúc đó, nếu siêu năng gây náo động thì làm gì còn ai quan tâm đến chục tỷ bình dân nữa? Khi đó sẽ tử thương thảm trọng, dân chúng lầm than!"
"Ta biết vài bá chủ muốn điều này xảy ra, thậm chí có lẽ Lý đô đốc và Hồng viện trưởng cũng nghĩ rằng nếu thiên hạ không loạn thì làm cách nào để trùng sinh từ tuyệt cảnh?"
Vũ Minh lắc đầu: "Không, không phải như thế! Dù ngươi đã làm, nhưng không ai biết bởi vì không xảy ra hậu quả thảm trọng, nhưng trời sẽ biết!"
Nó chỉ tay lên bầu trời: "Thật đấy, trời sẽ biết! Trời xanh có mắt! Bây giờ, những người muốn trở thành Nhân Vương kia đều chỉ là một đám hề! Trong lòng chỉ có so đo, tính toán, chỉ nghĩ đến lợi ích thì sao có thể trở thành Vương? Muốn thành Vương thì phải có một trái tim chân thành!"
Thanh âm non nớt của Vũ Minh vang lên: "Đây cũng là một loại tu hành, dù Lý đô đốc không muốn trở thành Nhân Vương cũng không sao, có hành động, dù thương sinh không biết nhưng trời sẽ biết, mặc dù thương thiên chết đi, dù tâm của thế giới này mẫn diệt nhưng thế giới sẽ biết rằng ngươi đang cứu vớt thương sinh!"
"Thế giới có ý chí, có linh hồn, đó không phải là ý chí và linh hồn thông thường, nhưng nếu ngươi được thương thiên ủng hộ, ngươi mới thật sự là con cưng của thế giới, là cha của thế giới này!"
Hồng Nhất Đường ngẫm từng ý trong lời nó nói, ông khẽ lên tiếng: "Lý Hạo không nói là mặc kệ, hắn vẫn đang cố gắng, hắn nhiều lần mạo hiểm không phải vì cái gọi là danh lợi, chỉ là vì trái tim hiệp nghĩa thôi thúc hắn mà thôi. Nhưng ngươi cũng biết tình huống bây giờ rồi đấy, có quá nhiều khó khăn trắc trở!"
Hồng Nhất Đường nhìn về phía nhóc: "Ngươi có thể trợ giúp gì cho Lý Hạo sao?"
Vũ Minh trầm mặc một hồi mới nói: "Ta không thể trợ giúp điều gì quá lớn, xét về võ lực, ta rất yếu, xét về trí tuệ, có lẽ ta cũng không bằng các ngươi."
Nhóc suy nghĩ một hồi mới nói tiếp: "Ta có thể giúp Lý đô đốc hoàn thành một chuyện. Ta am hiểu kiến thiết hệ thống thông tin, chủ nhân của trí nhớ trong đầu ta năm xưa là chuyên gia sở nghiên cứu thông tin."
Nhóc nhìn về phía Hồng Nhất Đường: "Ta nghe tỷ tỷ nói rằng Lý đô đốc lấy một nhóm người từ Cửu Long Các nhưng chưa từng để bọn họ thực sự làm việc. Ta cảm thấy có lẽ là vì đô đốc quá bận rộn, không để ý tới phương diện này, những người khác cũng không hiểu nhiều. Ta muốn tự tiến cử chính mình gia nhập phủ đô đốc, trở thành chủ quản thông tin tin tức dưới trướng đô đốc!"
Vũ Minh nói một cách chân thành: "Thời đại này sợ nhất điều gì? Sợ tin tức truyền đạt ra cần nhiều ngày để truyền đi, thậm chí không có cách nào truyền đạt xuống... Có siêu năng và võ sư, tăng thêm kỹ thuật thì có thể nhanh chóng thành lập nên hệ thống thông tin đặc thù trong vương triều này, hệ thống Thiên Mạc!"
"Thiên Mạc?"
Hồng Nhất Đường nghi hoặc, Vũ Minh giới thiệu: "Đây là một loại hệ thống đặc thù của thời đại Tân Võ, khoa học kỹ thuật kết hợp cùng Võ Đạo. Lợi dụng hình chiếu, có thể xuất hiện ở khắp nơi trong vương triều bất cứ lúc nào, muốn truyền đạt mệnh lệnh thì chỉ cần chiếu ảnh tứ phương là được! Có thể truyền tin tức đến khắp nơi trong vương triều một cách nhanh chóng, chỉ cần là nơi có người thì sẽ có màn trời.
Năm đó, hệ thống truyền tin của quân đội áo giáp là mượn dùng hệ thống Thiên Mạc. Nhưng quân đội dùng phiên bản nội bộ, không phải phiên bản công khai."
Vũ Minh nói rất nhiều: "Ta tới tìm Hồng viện trưởng cũng là vì biết rằng gần đây Hồng viện trưởng chuẩn bị mở học viện Thiên Tinh Võ Đạo, chiêu mộ lão sư và học sinh cổ viện lúc trước. Ta nghĩ rằng có lẽ viện trưởng cũng muốn khởi động lại cuộc cải cách kỹ thuật. Vậy nên ta muốn gia nhập!"
Hồng Nhất Đường khẽ nhíu mày.
Kỳ thật ông không yên tâm lắm về người này.
Nghe nói năm xưa đứa trẻ này bị gia gia nó xem như vật thí nghiệm, từng bị cải tạo, dẫn dắt tinh thần lực bên trong di tích, bây giờ rốt cuộc là Vân Vũ Minh hay ý thức cổ nhân kia chủ đạo thì khó có thể nói rõ.
Hiện tại nó còn muốn gia nhập Thiên Tinh đô đốc phủ... Nó thật sự muốn mọi người sống tốt hơn hay là có mục đích riêng?
Đối phương có thể đoán được ông sẽ đi tới đây thì nhất định là có năng lực đặc thù, có lẽ nó có tinh thần lực rất cường đại, có năng lực biết trước.
Chuyện này rất bình thường.
Tinh thần lực của Hồng Nhất Đường cũng không yếu, tuy không có khả năng biết trước tương lai nhưng ở một vài thời điểm ông có thể dự đoán kế tiếp đối phương sẽ làm cái gì.
Có lẽ tinh thần lực của đối phương còn cường đại hơn ông.