Quân Nhu Xử.
Lý Hạo lại tới đây.
Trương Lượng đã nghe thấy lời nói của Hòe tướng quân, giờ phút này, y có chút hậm hực.
Người ta đã thành sư trưởng, quân hàm tướng quân.
Phía sau có người chống lưng thoải mái thật đấy, nhìn xem, dù không có quân trưởng, quân đoàn trưởng hay là thành chủ thì người ta vẫn có thể thăng quan.
"Tới..."
Trương Lượng yếu ớt lên tiếng như thể chẳng có chút hào hứng nào.
"Chào Trương phó phòng!"
"..."
Trước kia, Trương Lượng luôn thích nhắc nhở Lý Hạo lúc này lại rất hậm hực, ngươi gọi ta là phó phòng thật à?!
Đúng là thành công rồi thì đổi tính.
Tính cách y hệt tiểu nhân!
Ta nhổ vào!
Trương Lượng thầm mắng trong lòng, ngay sau đó, Lý Hạo cười hào sảng nói: "Trương phó phòng, rồi ta sẽ nói lại với Hòe tướng quân chuyện Quân Nhu Xử không có trưởng phòng, dù sao cũng phải có người gánh trách nhiệm này đúng không?"
"Chào sư trưởng!"
Trương Lượng lập tức tỉnh táo: “Sư trưởng có nhu cầu gì thì cứ nói, Trương Lượng sẽ phục vụ tận tình!"
"..."
Lý Hạo cười lớn không ngừng.
Đây mới là người mê làm quan, ta thì không phải. Ta chỉ thích lợi ích mà thôi, danh nghĩa thế nào cũng không quan trọng, vị này mới thật sự đam mê làm quan, nhất định phải thăng quan thì mới vui vẻ.
Lý Hạo vui cười, tâm tình tốt hơn.
"Đưa ta 10.000 bộ khôi giáp!"
Trước đó hắn đã lấy 5000 bộ, theo lý mà nói thì chỉ cần nhận thêm 5000 bộ là đủ.
Thế nhưng... Chuyện đã qua thì cứ cho nó qua đi, không phải sao?
Lý Hạo thở dài: "Sư 11 mới thành lập, một nghèo hai trắng! Trương phó phòng, đành phải dựa vào sự hỗ trợ của ngươi thôi, nhân lúc Hòe tướng quân tỉnh lại, có thời gian thì ta sẽ tâm sự với ngài ấy nhiều một chút, với điều lệ đặc thù của thời chiến, chuyện này không khó giải quyết đúng không?"
Trương Lượng vội đáp: "10.000 bộ khôi giáp ư? Không thành vấn đề! Hậu Bị Thủ Vệ Quân có lô áo giáp mới mà nhiều năm qua vẫn chưa bắt đầu dùng, tất cả mọi người cũng chết rồi, giờ không dùng được nữa, để ta đi lấy cho sư trưởng, trừ áo giáp ra thì sư trưởng còn cần gì nữa không?"
Lý Hạo cười hỏi: "Những sư đoàn khác được phân phối cái gì?"
"Năng Nguyên Đại Pháo, có muốn không?"
"Cái gì?"
"Chính là loại có thể nã pháo công thành..."
Năng Nguyên Đại Pháo?
Đó không phải là đạn diệt thành sao?
Lý Hạo động tân: "Muốn, có bao nhiêu?"
"Sư đoàn thông thường sẽ chỉ có một tiểu đội năng nguyên, tổng cộng có 10 khẩu đại pháo, 1000 phát đạn."
Lý Hạo ánh mắt sáng lên: "Chỉ 10 khẩu thôi ư? Chúng ta là sư đoàn mới, không có chỉ tiêu báo hỏng à?"
"..."
May mà Trương Lượng không có răng, bằng không thì bây giờ có thể đã đau răng đến chết rồi, ngươi học được danh từ này từ bao giờ?
Nửa ngày sau, y mới rầu rĩ nói: "Có. Vậy... Vậy phân phối cho sư trưởng 12 khẩu, 1200 phát đạn được không?"
“Được, Trương trưởng phòng quả nhiên là người tốt!"
Trương Lượng im lặng, những cái này đều có trong quy tắc, cũng không tính là y cho Lý Hạo đi cửa sau.
"Trừ cái đó ra, sư đoàn chính quy còn có cái gì?"
Trương Lượng nhanh chóng trả lời: "Trong tình huống bình thường, sư đoàn mới sẽ được nhận áo giáp và Năng Nguyên Đại Pháo, ngoài ra còn phải xét duyệt chức năng. Nhưng bây giờ trong thành có rất nhiều thứ không thể khởi động, có thứ cũng không có trong kho hàng, ta chỉ nói đến cái có thôi nhé."
Y nhanh chóng thống kê: "Sư đoàn mới, theo biên chế sẽ được phân phối 10 tòa tháp phát xạ, có thể mở rộng phạm vi truyền tin gấp 10, là 1000 dặm gấp 10 chứ không phải 3000 dặm, tức là phạm vi truyền tin sẽ được tháp phát xạ mở rộng đến 1 vạn dặm, mỗi quân đoàn có thể đượcphân phối một tòa."
Tháp phát xạ!
Cái này tốt, Lý Hạo vội vàng gật đầu.
"10 tòa quân trướng càn khôn, có thể điều chỉnh không gian, khi phóng đại có thể dung nạp đoàn đội 1000 người, lực phòng ngự cực mạnh, thích hợp để nghỉ ngơi trong mọi hoàn cảnh tác chiến, khi không dùng thì sẽ hóa thành khối lục phương, có thể chứa đựng vật tư quân bị."
Ánh mắt Lý Hạo tỏa sáng: "Lực phòng ngự thế nào?"
"Có hiệu quả với công kích dưới Tuyệt Điên!"
Lý Hạo vui mừng.
Má nó! Trâu bò như vậy à?
Trời ạ, hóa ra đây mới là sư đoàn chân chính, trước đây ta chỉ có cái danh thôi! Chẳng được phát cho thứ gì cả.
"Còn gì nữa không?"
"Một chiếc phi thuyền không chiến, một chiếc thuyền tuần hành hải chiến, một chiếc thuyền độn thổ..."
Lý Hạo nuốt nước miếng: "Chức năng thế nào?"
"Quân bị được phân phối nên đương nhiên là không tầm thường, phi thuyền thích hợp tham gia không chiến, thậm chí có thể trốn vào hư không, tiến hành hư không tác chiến. Thuyền tuần hành hải chiến có hiệu quả xua đuổi, uy hiếp, trấn áp hải yêu, dùng tinh huyết của cường giả Yêu tộc tẩm vào chế tạo. Thuyền độn thổ đi qua ngàn dặm trong nháy mắt, nhưng mỗi lần khởi động cần rất nhiều đá năng lượng... dùng để truy sát Tuyệt Điên!"
Lý Hạo tiếp tục nuốt nước miếng.
Trương Lượng nói tiếp: "Mặt khác, còn có một tấm Phúc Không Thuẫn có thể che đậy hư không, ngăn cản công kích cách không của cường giả Tuyệt Điên trở lên! Một cây Tỏa Không Liên, có thể phong tỏa hư không với đường kính ngàn mét, phòng ngừa Tuyệt Điên trở lên phá không chạy trốn..."
Lý Hạo ngây người.
Những thứ này được phân phối để nhằm vào Tuyệt Điên trở lên, nói cách khác, năm xưa mục tiêu của Chiến Thiên Quân là cường giả trên Tuyệt Điên.
Ông trời ơi!
Quân đội mạnh mẽ với ngàn vạn người như vậy đã không còn nữa ư?
Đây là tình hình của Ngân Nguyệt chi địa, vậy còn chủ thế giới thì sao?
Văn minh cổ thật sự sẽ hủy diệt sao?
Hắn không dám tin!
Một sư đoàn tuyệt đối có thể áp chế cường giả Tuyệt Điên, thậm chí là Bất Hủ, người ta được trang bị từ đầu tới chân các loại cỗ máy chiến tranh để đối phó với Tuyệt Điên trở lên.
Thật đáng sợ!
"Những thứ này đều còn ư?"
"Đúng!"
Trương Lượng gật đầu, nhưng sau đó lại ngập ngừng mở miệng: "Ta có thể phân phối những thứ này cho sư trưởng, nhưng... Sẽ không phát nguồn năng lượng!"
"Có ý gì?"
"Những binh khí này đều tiêu hao rất nhiều năng lượng, từ khi Thiên Tinh trấn cắt đứt liên lạc, nguồn năng lượng trong thành hao hết, chỉ còn lại một chút đá năng lượng tu luyện... Vậy nên không thể phân phối đủ năng lượng cho sư trưởng."
"Tiêu hao lớn lắm ư?"
"Rất lớn!"
Hiện tại Trương Lượng cực kỳ phối hợp: “Dựa theo tiêu chuẩn của thời đại này, khi vận dụng bất kỳ binh khí gì thì một lần cũng cần ít nhất 100.000 Thần Năng Thạch trở lên! Muốn kéo dài thì phải tốn càng nhiều hơn."
Lý Hạo há hốc miệng.
Má nó!
Ta chỉ có hơn 30 triệu Thần Năng Thạch, hầu như tất cả đều đã đưa cho Hòe tướng quân, chỉ còn lại có mấy triệu.
Thì ra Thần Năng Thạch có tác dụng như thế ư?