Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1419 - Chương 1419 - Lại Đến Chiến Thiên 4

Chương 1419 - Lại Đến Chiến Thiên 4
Chương 1419 - Lại Đến Chiến Thiên 4

Vào thời khắc này, thanh âm như truyền đến từ quá khứ xa xôi, giọng nói của vị Nhân Vương kia vang lên bên tai Lý Hạo.

"Người không phạm ta, ta không phạm người! Vũ trụ to lớn không phải mục tiêu của ta! Ta cũng không muốn đi xa, trong không gian vũ trụ đi, động một chút là phải đi mất trăm năm ngàn năm, quay đầu lại, trong chớp mắt mà ngàn năm đã qua, thương hải tang điền!"

"Ta không phải Dương Thần muốn đi khắp Đại Thiên vũ trụ, nhưng đám chủ nhân thiên địa kia khinh người quá đáng, dám chủ động xâm lấn! Ta tâm địa thiện lương, hận nhất là giết người..."

Lý Hạo cảm nhận được gì đó.

Mấy người phía dưới trong hư ảnh đều có vẻ kích động.

Phía trên, Nhân Vương bất mãn lên tiếng: "Lời này không đúng ư? Ta vốn là người tốt, vậy mà lại bị ép giết chóc, bản tâm thiện lương của ta được thiên địa chứng giám! Ta chỉ muốn an tâm nuôi mèo dắt chó, nhưng trời không chiều lòng người, Dương Thần trọng thương trở về, báo với ta rằng đại quân của đối phương đã vượt qua vũ trụ, muốn chiếm đoạt m Dương thế giới của ta, vậy thì ta sẽ không khách khí, phải lập tức khởi binh, chinh phạt Đại Thiên! Tứ Phương Đế Tôn, từ hôm nay phải chiêu mộ đại quân, ngày đêm thao luyện, theo ta xuất chinh, đánh giết tất cả cường địch xâm phạm, giết vào hang ổ của bọn họ, phá hủy bầu trời, tiêu hủy hạt giống, cướp đoạt lực lượng, càn quét chư phương vũ trụ, cho những tên kia biết rằng bọn họ có thể chọc đến bất kỳ ai nhưng không chọc được Phương mỗ ta!"

Sát khí tràn ngập thiên địa!

Lý Hạo ngơ ngơ ngác ngác, có chút mơ màng.

Cường giả cầm kiếm sát ý hừng hực lên tiếng: “Vậy chém chết hết bọn họ đi! Ta sẽ lập tức tới Ngân Nguyệt chi địa thao luyện Ngân Nguyệt quân, theo quân xuất chinh..."

"Ngân Nguyệt bất ổn, thiên địa mới hình thành, vậy xây thành trì trấn áp!"

"..."

Mấy vị cường giả mỗi người một câu, không ai chần chờ, bọn họ nhanh chóng nghị luận, bọn họ nói về vũ trụ bao la, tiêu diệt cường địch, xông vào hang ổ đối phương, cướp đoạt cái gọi là hạt giống lực lượng.

Lý Hạo không hiểu nhưng cũng nắm bắt được ý tứ đại khái.

Đám người này muốn chủ động mở ra trận chiến diệt thế chỉ vì đối phương muốn xâm lấn, người còn chưa tới, nhưng những người này đã thương lượng cách phản công, hủy diệt cường địch trong vũ trụ, đi theo phương hướng bọn họ đột kích để phản sát!

Lý Hạo ngơ ngác, dần dần, những âm thanh này càng ngày càng nhỏ, người cũng biến mất.

Hồi lâu, trước mặt lại xuất hiện một người, đó chính là vị Đế Tôn đã đặt tên cho Chiến Thiên thành.

Giờ phút này, dường như vị Đế Tôn kia đã đến một nơi khác, một lát sau, một người xuất hiện bên cạnh, người đó chính là Lý gia Kiếm Tôn.

"Lý lão sư tung hoành vũ trụ, tuy chúng ta không sợ gì cả... Nhưng rời khỏi m Dương thiên địa, trong hư không hỗn loạn dễ xảy ra biến cố, nhất là Ngân Nguyệt chi địa, nó thoát ly chủ thế giới nhưng lại có quan hệ mật thiết với chủ thế giới, nó rất dễ hoàn toàn thoát ly, tước đoạt lực lượng thế giới..."

Kiếm Tôn trầm mặc một hồi mới lên tiếng: "Ta biết, ý ngươi là... Chặt đứt liên hệ lẫn nhau ư?"

"Ta hy vọng Lý lão sư có thể đặt vào nội thiên địa, chiếm dụng Ngân Nguyệt, ta biết Lý lão sư lo lắng tước đoạt lực lượng thế giới sẽ khiến bọn họ suy yếu, nhưng hắn sẽ không để ý, nếu không thì đã chẳng để Lý lão sư mãi trấn áp Ngân Nguyệt chi địa như vậy."

"Ta sẽ suy nghĩ!"

“Đúng, ta biết Lý lão sư có chính kiến của mình, chỉ là... mong ngài hãy cân nhắc!"

Lý Hạo còn chưa hiểu rõ, tràng cảnh lại thay đổi.

Một nơi Lý Hạo quen thuộc xuất hiện.

Ngân Nguyệt!

Nhưng nó khác với Ngân Nguyệt trong trí nhớ của hắn.

Đế Tôn đứng lặng trong hư không, quan sát thiên địa.

"Dùng Càn Khôn Chi Trận trấn áp Ngân Nguyệt, để phòng nơi đây tự sinh ra ý thức của bản thân, trở thành hạt giống thế giới kế tiếp, thoát khỏi sự khống chế của chủ thế giới!"

Huyết Đế Tôn lẩm bẩm, sau đó, Lý Hạo thấy hoa mắt!

Chỉ thấy đối phương rút ra bội đao rồi bỗng nhiên chém xuống!

Trời sụp đất nứt, thiên địa bị chém ra vô số vết rách, cắt chém toàn bộ Ngân Nguyệt thành tám khối.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Lý Hạo, sau khi đối phương tiến hành các thao tác phức tạp với các mảnh Ngân Nguyệt, thiên địa bị tách tời lại khôi phục thành nguyên dạng.

Trong mắt Lý Hạo chỉ có một đao cường hãn vô tận kia!

Một đao chém vỡ thiên địa, Ngân Nguyệt bị cắt thành tám mảnh, khủng bố đến mức khó có thể tin nổi, đối phương lại để lại thứ gì đó trên tám khối đại lục, Lý Hạo không thấy rõ, chỉ nhìn thấy Ngân Nguyệt khép lại.

Thời khắc này, Lý Hạo hoàn toàn choáng váng ngây người.

Đây chính là Đế Tôn ư?

Một đao chém xuống, thiên địa nứt ra, tuy đã từng chứng kiến tiên tổ nhà mình xuất kiếm như thể sẽ xé rách vũ trụ, thế nhưng đó chỉ là cảm giác mà thôi, còn vị này đã thật sự một đao chia cắt Ngân Nguyệt!

Đao ý cường hãn, khí huyết vô tận kia...

Thế giới vỡ nát rồi lại khép lại…

Tất cả đều khiến Lý Hạo không thể nào tin.

Hắn vẫn luôn kiêu ngạo về thực lực của mình, lúc này hắn đột nhiên cảm thấy mình chẳng là cái gì cả.

Giờ khắc này, Huyết Đế Tôn bỗng nhiên quay đầu, dường như đang nhìn Lý Hạo nhưng cũng giống như chỉ tùy tiện liếc nhìn hư không, người này khẽ than thở: "Đại Thiên vũ trụ, mỗi phương an bình một góc, chinh chiến kết thúc nhiều năm, đến giờ lại muốn nổi lên tranh chấp. Người Tân Võ không sợ chiến tranh. Nhưng hòa bình lại bị đánh vỡ, ngươi vốn sinh ra nhờ lực lượng của Tân Võ thiên địa, ta không muốn tạo sát nghiệp nhiều, cũng không muốn hủy diệt thiên địa này, ngày sau, đừng nên sinh ra ý nghĩ không nên có! Ta lấy Càn Khôn Chi Trận trấn áp, trận phá... Thoát ly chủ thế giới, vậy thì tự lo thân cho tốt đi!"

Không biết người đó đang nói chuyện với ai, Lý Hạo vẫn còn chưa tỉnh táo lại, nháy mắt một cái, toàn bộ huyễn cảnh biến mất.

Toàn thân Lý Hạo đổ mồ hôi hột, ánh mắt trống rỗng.

Không biết trải qua bao lâu, Lý Hạo mở mắt, hắn thấy có mấy kẻ đang nhìn mình chằm chằm, trong đó có cả một bộ giáp hoàng kim, hắn chỉ im lặng nhìn bọn họ, giống như đã biến thành một kẻ ngốc.

"Hắn sao vậy?"

"Tâm linh bị thương nặng, chẳng lẽ hắn thấy Đế Tôn xuất thủ nên sợ đến choáng váng rồi?"

"Có lẽ là vậy!"

"Vậy làm sao bây giờ?"

"..."

Mấy người lên tiếng, mỗi người một câu, Cửu sư trưởng bỗng nhiên mở miệng: "Tâm linh yếu ớt như vậy, không có triển vọng, trại tân binh sắp khôi phục chức năng, ném hắn vào trại tân binh huấn luyện 1 - 2 năm, lúc đi ra sẽ thành một binh sĩ tốt!"

"Đừng!"

Lý Hạo lập tức tỉnh táo. Giờ phút này, hắn vẫn còn có chút chấn động, chưa hết choáng ngợp vì cảnh tượng vừa rồi kia, hắn không nhịn được nói: "Đế Tôn rất mạnh sao?"

"..."

Mấy người nhìn hắn như nhìn một tên ngốc.

Lão Quy nói khẽ: "Rất mạnh. Tối thiểu là mạnh hơn chúng ta..."

Lão tính toán: "Mạnh hơn một chút, phía trên Thánh Nhân là Thiên Vương, Thiên Vương có rất nhiều cấp độ, trên Thiên Vương là Cổ Hoàng. À, Đế Tôn kém nhất cũng đến mức độ này, trên nữa thì không phải cấp bậc mà chúng ta có thể hiểu được. Thổi một hơi cũng có thể thổi chết ngươi... Đại khái vậy đấy!"

Cửu sư trưởng lạnh lùng phản bác: "Với cái thân thể yếu ớt của hắn mà cần Đế Tôn thổi sao? Thánh Nhân cũng có thể thổi chết hắn!"

"..."

Lý Hạo cười khổ, có cần thiết phải vậy không?

Hòe tướng quân hiếu kỳ hỏi: "Ngươi thấy Đế Tôn ư?"

Lý Hạo ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Đúng, còn là rất nhiều người!"

Mấy người biến sắc.

Lão Quy nghi ngờ: "Ngươi nhìn thấy Đế Tôn, hay là mấy vị... cổ quái nào đó!"

Lý Hạo trầm mặc một hồi mới mở miệng: "Ta nghe bọn họ thảo luận về việc xuất binh công phạt nơi nào đó, đây là chuyện xảy ra trước khi thành lập Chiến Thiên thành sao?"

Lão Ô Quy lắc đầu.

Lão không rõ về chuyện này.

Cửu sư trưởng thì thản nhiên nói: "Nghe nói có chuyện như vậy, Ngân Nguyệt từng là một trong những nơi đại quân huấn luyện chuẩn bị cho việc xuất binh chinh phạt! Tiền tuyến đã bắt đầu tác chiến quy mô nhỏ, luyện binh cũng đã chính thức bắt đầu! Về phần những chuyện khác thì những tướng lĩnh tầng dưới chót như chúng ta không thể biết được."

Tướng lĩnh tầng dưới chót!

Lý Hạo lại hỏi: "Rốt cuộc thiên địa vũ trụ lớn bao nhiêu?"

"Không biết."

Cửu sư trưởng lắc đầu: "Vô cùng lớn! Ngươi muốn hỏi cụ thể thì không ai có thể trả lời, đến Nhân Vương cũng không rõ. Một bước hỗn độn, thế gian ngàn năm, biển cả hóa nương dâu, nếu không vì có lí do bất đắc dĩ thì ai muốn đi ra vũ trụ chứ. Trong thế giới này, thời gian mới là thứ vũ khí kinh khủng nhất, thời gian điên đảo, Tân Võ biến mất có lẽ có liên quan đến chuyện này. Bước một bước rời khỏi vũ trụ của mình, có lẽ chính là ngàn vạn năm mất đi..."

Lý Hạo ngơ ngác, một lát sau lại hỏi: "Ngân Nguyệt rất trọng yếu ư?"

Mấy người lắc đầu, không rõ là bọn họ không muốn nói hay là không biết.

Lý Hạo hít sâu một hơi, không hỏi gì nữa, hắn nhắm mắt lại.

Một lát sau, trên người hắn phát ra một cỗ đao ý nhàn nhạt, mấy người nao nao.

Chuyện này là sao?

Bình Luận (0)
Comment