Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1420 - Chương 1420 - Lại Đến Chiến Thiên 5

Chương 1420 - Lại Đến Chiến Thiên 5
Chương 1420 - Lại Đến Chiến Thiên 5

Trong đầu Lý Hạo không ngừng phát lại cảnh tượng một đao kia.

Đao chém xuống, thiên địa vỡ ra.

Đây mới thật sự là cường giả!

So với bọn họ, mình quá yếu ớt, quá nhỏ bé. Thế giới to lớn khó đi hết ở trong mắt Lý Hạo lại chỉ là một nơi chật hẹp nhỏ bé trong mắt một số người, một đao có thể trực tiếp cắt chém đại lục thành tám khối!

Hắn hiểu được một chút, cộng thêm những gì cây nhỏ đã nói trước đó, hắn biết rằng Ngân Nguyệt là thế giới mới sinh ra nhờ lực lượng chủ thế giới Tân Võ trôi qua.

Nhân Vương để Lý gia tọa trấn nơi đây tựa như đang tặng thế giới mới cho tiên tổ Lý gia, để vị Kiếm Tôn kia bù đắp lại một chút thiếu hụt.

Nhưng hình như tiên tổ nhà mình không nguyện ý, vị Huyết Đế Tôn kia còn phải thuyết phục vài câu, bởi vì lấy đi thế giới mới có thể sẽ khiến chủ thế giới suy yếu.

Chuyện này quá mức phức tạp, nó ở một tầm quá cao.

Nhưng Lý Hạo đã nhớ kỹ một vấn đề.

Nơi này được Cổ Nhân Vương tặng cho Lý gia, mà Lý gia chỉ còn ta.

Nói như vậy, thế giới này là của ta sao?

Lý Hạo thầm nghĩ.

Cuối cùng hắn đã tìm ra manh mối.

Hóa ra thế giới này chính là của Lý gia!

Hóa ra ta vẫn luôn là chủ nhân của thế giới này, chẳng trách ta lại có cảm giác thân thiết với Ngân Nguyệt đến vậy, chẳng trách khi nhìn thấy Nhân tộc chịu khổ, ta cảm thấy rất khó chịu, hóa ra... Đây là địa bàn nhà ta!

Hắn không thèm nghĩ nhiều thêm nữa.

Mọi chuyện quá phức tạp!

Đó đều là vấn đề của những chí cường giả kia, tiên tổ Lý gia - Kiếm Tôn biến mất, Ngân Nguyệt chi địa hỗn loạn, ta nên bình định nơi đây, lập lại trật tự!

Chuyện lần này đã khiến lòng tin và tín niệm của Lý Hạo trở nên kiên định hơn.

Mà vấn đề mấu chốt là khóa siêu năng của hắn đã trở nên mạnh mẽ hơn, trong thân thể, một vài khóa siêu năng dường như đã bị kích thích, trở nên lớn mạnh hơn rất nhiều.

Không chỉ như vậy, giờ phút này, trong đầu hắn còn có khóa siêu năng hiện ra, có cảm giác rất sắc bén.

Lý Hạo không dùng Sinh Mệnh Chi Tuyền, nhưng huyễn cảnh lại kích thích hắn, kích thích khiến cho khóa siêu năng cường đại hơn.

Không biết trải qua bao lâu.

Lý Hạo mở mắt ra, mấy người vẫn đang ở đó, Lý Hạo hít sâu một hơi rồi tuyên bố: "Ngân Nguyệt là của Lý gia!"

"..."

Mấy người sững sờ nhìn hắn.

Lý Hạo nói tiếp: "Vậy nên ta sẽ đoạt lại sản nghiệp thuộc về Lý gia!"

"..."

Mấy người giật mình, ngươi nói cái quỷ gì vậy?

Cửu sư trưởng thì rất bình tĩnh, ông ta thản nhiên đả kích: "Cường giả nói lời này là tự tin! Ngươi nói lời này là cuồng ngạo! Đừng quá đề cao bản thân."

Lý Hạo gật đầu: "Ta biết! Nhưng làm người thì phải có mộng tưởng, nếu đến mục tiêu cũng không có thì có khác gì cá ướp muối đâu?"

Hắn nở nụ cười: "Hai chữ này rất có ý tứ, dường như vị Đế Tôn kia đã truyền tải một chút tình cảm vào trong đó, luôn có thể giúp người ta nhìn ra vài điều khiến người xem mở mang hiểu biết, nhưng nó quá cao xa."

Lão Ô Quy gật đầu: "Đó là đương nhiên, vị Đế Tôn này có vị thế thực lực rất cao trong số các vị Đế Tôn."

Lý Hạo hiếu kỳ: "Trong văn minh cổ, tiên tổ nhà ta có nằm trong năm người đứng đầu không?"

"..."

Đám người không nói lời nào, nhìn chung quanh.

Có thể không?

Ai biết được.

Nhưng xác suất lớn là... Không có khả năng!

Lý gia kiếm cường đại, nhưng trong thời đại kia có quá nhiều người cường đại.

Lý Hạo thấy vậy thì cạn lời.

Hắn hiểu rồi, xem ra chuyện này không có khả năng, không thì những người này đã chẳng có thái độ ấy.

Thế mà còn chẳng giành được thứ hạng trong năm vị trí đầu, tiên tổ nhà mình thảm như vậy sao?

"Top 10 thì sao?”

Mấy người vẫn không lên tiếng.

Ai biết được?! Đếm thử xem nào, hình như cũng không thể.

Lý Hạo trợn trắng mắt, không đến mức đó chứ?

Cửu sư trưởng trầm giọng: "Quan tâm chuyện này thì có ý nghĩa gì không? Ngươi đã ở đây ba ngày rồi, cộng thêm ba ngày trước đó, ngươi đã mất sáu ngày rồi, ngươi rảnh lắm hả?"

Sáu ngày!

Lý Hạo giật mình: "Ta tu luyện ba ngày rồi?"

"Đương nhiên!"

Lý Hạo giật mình, 6 ngày là khoảng thời gian rất dài.

"Vậy ta phải lập tức đi đây, Hòe tướng quân, Sinh Mệnh Chi Tuyền của ta..."

Hòe tướng quân không nhiều lời, đưa cho hắn một vạc nước lớn.

Lý Hạo nhận lấy, thần ý đảo qua, đại khái có 1 vạn giọt.

Đây là lần đầu tiên hắn có nhiều Sinh Mệnh Chi Tuyền đến vậy, lần trước giết cây dừa cũng chỉ có khoảng 5000 giọt mà thôi.

"Đa tạ tướng quân!"

Dứt lời, Lý Hạo đứng dậy: "Các vị tiền bối, vậy ta cáo từ trước, bên ngoài còn rất nhiều chuyện đang chờ ta."

Thấy hắn vội vàng muốn rời đi, Cửu sư trưởng có vẻ không vui, trầm giọng nói: "Làm việc phải tỉnh táo, gặp đại sự thì phải bình tĩnh! Gặp chuyện cũng đừng quản, không liên quan gì đến ngươi, thế giới của cường giả cách ngươi còn xa. Còn có, đừng từ bỏ kiếm thế, trong thế giới này, kiếm là chủ!"

Trong lòng Lý Hạo dao động.

Kiếm là chủ!

Chủ trong chủ nhân ư?

"Đa tạ Cửu sư trưởng!"

Dứt lời, Lý Hạo lập tức biến mất.

Cửu sư trưởng?

Cửu sư trưởng sửng sốt, thêm chữ Cửu này ý vị liền thay đổi, tiểu tử này đang dùng thân phận đồng cấp để nói chuyện với ông.

Hắn là Thập Nhất sư trưởng, ông là Cửu sư trưởng, hắn chỉ còn chưa nói thẳng ra rằng hai ta cùng giai, về sau khách khí với nhau một chút.

Cửu sư trưởng không phản bác được.

Hồi lâu, ông hừ một tiếng, trầm giọng nói: "Hắn đã nhìn thấy gì đó từ văn tự của Đế Tôn. Vì sao?"

Thật cổ quái!

"Có lẽ là Đế Tôn cố ý cho hắn nhìn?!"

Lão Ô Quy cười cười: "Không muốn cho người ta nhìn thì không ai xem được, muốn cho người nhìn thì cứ thế mà thấy thôi. Từ khi Kiếm Tôn tọa trấn thế giới này, nó chưa bao giờ sinh ra ý thức, nhưng từ khi Kiếm Tôn rời đi... Thời gian đã đi qua lâu như vậy rồi, không ai có thể nói rõ được, Lý Hạo tiến bộ nhanh chóng như vậy phải chăng là vì đã thu được đại thế thiên địa, nhìn thấy thần thông mới của hắn chưa?"

Cửu sư trưởng nao nao: "Thấy rồi, ta hiểu rồi! Kiếm Tôn rời đi quá lâu, trận pháp vỡ nát, thiên địa này sắp sinh ra đạo mới sao?"

"Có lẽ là vậy!"

"Chẳng trách…!"

Cửu sư trưởng bật cười: "Đây cũng là thời cơ tốt, có lẽ Nhân tộc thời đại mới cũng phải sinh ra cường giả, cũ không mất đi mới sẽ không đến. Mất đi sự áp chế của Tân Võ, có lẽ thiên địa sẽ thay đổi."

“Đúng, nhưng cũng không quan trọng, không có quan hệ gì với chúng ta."

Mấy người đều không nói gì.

Bọn họ không thuộc về thời đại này, những chuyện ở đây không liên quan đến bọn họ.

Lý Hạo nhìn thấy được có lẽ là bởi vì thần thông mới xuất hiện.

Chỉ Lý Hạo từng nói rằng trước đó hắn đã nhìn thấy gì đó rồi. Chẳng lẽ gia hỏa này đã được thiên mệnh hướng đến từ lâu rồi ư?

Cửu sư trưởng thầm nghĩ, có chút ghen ghét lên tiếng: "Lý gia trải qua vô số đời, hắn cũng không phải đích truyền, có phải tiểu tử kia quên điểm này rồi không?"

Lão Ô Quy và cây hòe đều cạn lời.

Cây hòe mở miệng: "Ta đi hấp thu lực lượng thiên địa để xem có thể khôi phục Chiến Thiên thành hay không. Sắp tới đừng quấy rầy ta!"

Dứt lời, lão lập tức biến mất.

Lão Ô Quy cũng rời đi.

Để lại Cửu sư trưởng nhìn nơi xa, hồi lâu, ông than nhẹ một tiếng.

Lý Hạo ơi Lý Hạo, đừng quá tự mãn, ngươi còn kém xa lắm, khi tinh môn mở ra, đó sẽ là nguy cơ lớn nhất của ngươi.

Bình Luận (0)
Comment