Lâm Hồng Ngọc biến sắc, một lát sau mới đáp: "Đúng là có chuyện như vậy... Nhưng đô đốc có chỗ không biết, lúc trước không phải là 12 nhà cùng kiến tạo thành trì, chỉ có mấy nhà đi đầu, về sau mới mời chúng ta gia nhập, chúng ta về sau mới vào ở, xem như tu hú chiếm tổ chim khách."
Lý Hạo hồi tưởng lại, hình như đúng là đã có người nói như vậy.
Đương nhiên chuyện này không quan trọng, vấn đề mấu chốt là lúc trước có rất nhiều người đã chết.
"Uống rượu đi!"
Lý Hạo nâng chén: "Thật ra ta không ngờ ngươi sẽ xuất hiện trước mặt ta lần thứ hai, ta chờ đợi một hồi, dò xét một phen, không thấy người khác, cũng không cảm nhận được có cường giả đến, ta tưởng rằng sẽ có mấy vị thực lực bảy hệ hoặc là sáu hệ đỉnh phong... Kết quả lại không có một ai."
"Đô đốc hiểu lầm!"
Lâm Hồng Ngọc thở dài: "Ta thật sự muốn quy hàng, không phải muốn lừa dối gì cả."
Lý Hạo bật cười: "Sao có thể như vậy được! Ngươi nghĩ ta là thằng ngốc sao?"
Hiện nay các phương tranh bá, phía sau đều có chỗ dựa, làm gì có chuyện đầu hàng dễ dàng như vậy.
Hơn nữa Siêu Năng Chi Thành chưa tổn thất gì, chỉ mất đi mấy vị Thần Thông mà thôi, còn chưa chắc đã là người của Lâm gia, chúa tể một phương như Lâm Hồng Ngọc có khả năng lựa chọn đầu hàng chỉ vì một lần thất bại ư?
Lý Hạo không tin.
Nếu là mình thì hắn cũng sẽ không làm như thế.
Lâm Hồng Ngọc biết hắn không tin, nàng không giải thích nhiều, chỉ lên tiếng: "Vậy đô đốc có muốn cướp lấy Siêu Năng Chi Thành không?"
"Muốn."
"Sau ba ngày, ta sẽ triệu tập cường giả 12 gia tộc và cường giả tán tu cùng bàn đại sự ở Siêu Năng Chi Thành, thành lập Các Lão Hội, nếu đô đốc muốn chiếm lấy Siêu Năng Chi Thành thì đây chính là cơ hội! Truy nã hoặc chém giết cường giả các nhà, bắt giữ cường giả tán tu, phong tỏa Siêu Năng Chi Thành, khiến mấy triệu siêu năng không thể chạy trốn... Nhanh chóng điều động Liệp Ma Quân tiến vào Siêu Năng Chi Thành, ta sẽ cho Thành Vệ Quân phối hợp, ra mặt trấn an siêu năng trong thành, như vậy thì mới có thể thuận lợi chiếm lấy nơi đó, nếu không sẽ rất dễ gây ra hỗn loạn."
Lâm Hồng Ngọc nói tiếp: "Độ khó rất lớn, có lẽ đô đốc sẽ nghĩ rằng đây là cái bẫy. Dù sao 12 gia tộc trường tồn lâu năm như vậy sẽ có không ít cường giả, có lẽ không có tồn tại đỉnh cấp nhưng cấp độ Thần Thông thì mỗi nhà sẽ có không ít hơn 5 người... 12 gia tộc, vậy thì sẽ có bao nhiêu Thần Thông?"
"Mặt khác, có lẽ bọn họ sẽ có phân thân yêu thực, tinh huyết yêu thú, binh khí trấn thế... Cộng thêm cả tán tu có đại cơ duyên, ngày đó có lẽ sẽ có hơn trăm Thần Thông!"
Nàng nhìn Lý Hạo, cười: "Đô đốc, dám đi không?"
Nàng muốn xem Lý Hạo sẽ làm như thế nào.
Dám không?
Mình đã biết thực lực của Lý Hạo, nếu âm thầm bố trí bẫy rập thì Lý Hạo sẽ ứng đối ra sao?
"Có lẽ trong thành có cả cường giả Cửu Ti, 3 tổ chức lớn, bảy đại thần sơn tọa trấn..."
Lý Hạo sờ cằm, Lâm Hồng Ngọc cho rằng hắn đang chần chờ, sẽ không nắm lấy cơ hội này, nhưng Lý Hạo chỉ ngạc nhiên hỏi: "Bọn họ thật sự sẽ tụ lại à?"
"Thật..."
"Tốt như vậy thật à?"
Lý Hạo mở to mắt ngạc nhiên nói: "Ngươi đừng gạt ta!"
Cơ hội này quá tốt!
Bình thường, những cường giả kia chắc chắn sẽ phân tán lung tung.
Bọn họ tụ cùng một chỗ quả thật là cơ hội tốt để một lưới bắt hết.
Về phần bẫy rập hay nguy hiểm... Không sao, ta thích mạo hiểm, đám người kia tập hợp lại chính là kết quả mà ta muốn.
Có lẽ lần này Liệp Ma Quân sẽ phát huy ra tác dụng lớn.
Vừa vặn, sư đoàn 12 của ta vừa thành lập, những bảo bối mới nhận kia còn chưa được sử dụng, có lẽ có thể thử hiệu quả một chút.
"Đô đốc không lo lắng ư?"
Lâm Hồng Ngọc khẽ cười: "Tuy đô đốc mạnh nhưng chắc là vẫn chưa tới tình trạng áp đảo phân thân yêu thực đúng chứ?"
Lý Hạo rất tự tin, nhưng Lâm Hồng Ngọc cảm thấy quá mức cuồng ngạo cũng chưa hẳn đã là chuyện tốt.
Ở thời đại này, khi lựa chọn gia nhập vào một phương, nếu Lý Hạo chỉ biết lỗ mãng thì nàng phải suy tính kĩ lại mới được, người như vậy rất dễ vì quá mức tự tin mà tự đưa mình xuống Địa Ngục.
Lý Hạo cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng như tuyết: "Biết đâu các ngươi có thể giết ngược lại ta thì sao? Ta là người đam mê sự kích thích! Ta không quan tâm ngươi muốn gia nhập thật hay không, sau ba ngày, chỉ cần người tụ tập đông đủ thì nhớ phải báo cho ta biết một tiếng!"
Ta dám đi mà lại không chuẩn bị gì được ư?
Ta mặc kệ ngươi đang suy nghĩ gì hay là đang đặt bẫy, thậm chí kể cả khi Siêu Năng Chi Thành có di tích, có thể nuốt chúng ta vào trong đó thì ta cũng sẽ chuẩn bị thật tốt.
Chỉ cần các ngươi tề tựu lại là được rồi.
Nếu thành công, Siêu Năng Chi Thành sẽ là của ta, mấy triệu siêu năng là người của ta, Hồng Nhất Đường luôn muốn kéo người đi làm ruộng, ta vẫn luôn đau đầu vì chuyện này, giờ thì có cơ hội rồi không phải sao?
Về phần Phong Vân Các...
Mặc kệ nó!
Tìm được thì giải quyết thôi.
Tìm được Phong Vân Các trước thì thu thập nó trước, nếu ba ngày sau mới tìm được thì hắn sẽ thu nhận Siêu Năng Chi Thành trước.
Về phần thực lực, Lý Hạo không hỏi Lâm Hồng Ngọc.
Ai biết là thật hay giả? Để tự ta phán đoán là được!
Lâm Hồng Ngọc bưng chén rượu lên uống một ngụm, sau đó nâng chén với Lý Hạo: "Vậy thì ba ngày sau, ta sẽ đợi đô đốc đại giá quang lâm! Mặt khác, sau khi chiếm được Siêu Năng Chi Thành, đô đốc sẽ đối đãi thế nào với Siêu Năng Chi Thành, với Lâm gia và cường giả yêu thực sau lưng ta?"
"Nếu ngươi thực tình muốn đầu hàng, nếu ngươi không mắc tội ác cùng cực thì có thể tha thứ."
Lý Hạo cười nói: "Vấn đề muốn giết ta thì ta có thể thả một chút, ta là người độ lượng mà! Nhưng nếu trên tay dính máu tươi của người vô tội... Siêu năng thì ta mặc kệ, nhưng nếu giết chóc bình dân thì ta sẽ chém ngươi trước, ta đã cảnh báo rồi đấy nhé."
Lâm Hồng Ngọc bật cười: "Dù sao ta cũng là người đứng đầu Lâm gia, thành chủ của Siêu Năng Chi Thành, không cần sa đọa đến nước này."
"Vậy là tốt nhất."
Lý Hạo uống rượu, suy nghĩ một phen rồi nói: "Ta đã có sắp xếp cho người Siêu Năng Chi Thành, nhiều siêu năng tập hợp một chỗ như vậy ăn chơi đàng điếm, không làm việc đàng hoàng thì có ích gì? Cái gọi là Siêu Năng Chi Thành chẳng khác gì thiên đường cho đám tội phạm, nó không cần tồn tại!"
Lâm Hồng Ngọc hơi biến sắc.
Lý Hạo nói tiếp: "Về phần ngươi... Hoặc là an tâm dưỡng lão, hoặc là gia nhập Thiên Tinh đô đốc phủ, ta không ngại có thêm cường giả tương trợ. Còn yêu thực sau lưng ngươi..."
Lý Hạo cười: "Yêu thực có thể hợp tác thì hợp tác, không hợp tác được thì ngoan ngoãn ngủ say, còn nếu dám làm trò thì trực tiếp giết cho xong việc!"
"Đô đốc, cái gọi là hợp tác..."
"Nó phải giúp đỡ bồi dưỡng lương thực hoặc là cung cấp Sinh Mệnh Chi Tuyền, tỉ như 5000 khối Thần Năng Thạch đổi lấy một giọt thì có thể chấp nhận, đừng quá mức tham lam! Lợi nhuận như vậy đã rất cao, yêu thực hợp tác với ta bình thường đều không thu phí thủ tục, giúp ta ngưng tụ không giới hạn."
"5000 khối?"
Lâm Hồng Ngọc đau tim, nếu nói lời này với Hồng Sam Thụ thì đối phương có thể lập tức trở mặt không?
Hiện giờ có nhà nào mà không ra giá thấp nhất là 5 vạn.
Lý Hạo cười: "Đáp ứng được thì đáp ứng, không thì ngoan ngoãn ẩn núp, chờ đợi cái gọi là khôi phục lần hai cũng được! Nhưng nếu không cam tâm, ta nể mặt Lâm thành chủ ngươi, nếu ta phong ấn được thì sẽ phong ấn, còn không thì chỉ còn cách giết!"
"..."
Thật bá đạo!
Đây là lần đầu tiên nàng gặp loại cường giả hiện đại bá đạo dám đối xử như thế với cường giả văn minh cổ.