Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1422 - Chương 1422 - Ngưu Quỷ Xà Thần 2

Chương 1422 - Ngưu Quỷ Xà Thần 2
Chương 1422 - Ngưu Quỷ Xà Thần 2

Cách đó không xa, Lâm Hồng Ngọc chỉ yên lặng đứng nhìn, không hề lên tiếng. Nàng chỉ hơi kinh ngạc vì Lý Hạo đang nói chuyện với một Tinh Quang Sư, quả nhiên người phi thường thì luôn làm chuyện phi thường.

Ở trong mắt bọn họ, Tinh Quang Sư chỉ như là sâu kiến.

Nàng đã chờ đợi Lý Hạo ba ngày ở Bắc Hải.

Nàng không dám đến Ngân Nguyệt, Ngân Nguyệt rất nguy hiểm.

Nhưng nàng không ngờ đến hôm nay Lý Hạo mới xuất hiện, gia hỏa này quả thật rất tự tin, không sợ có người dò xét hành tung của hắn, từ đó một mẻ hốt gọn Thiên Tinh đô đốc phủ.

Lục Xuyên nhìn thoáng qua nữ tử áo trắng rồi lại nhìn Lý Hạo, y đại khái đoán được hai người có quen biết hoặc là cùng một phe.

Thấy Lý Hạo nhìn nữ nhân kia, y không nán lại: "Cảm tạ đại nhân đã đề cử, sau khi giúp xong bên này, ta sẽ đến Thiên Tinh thành tìm kiếm cơ duyên."

“Được!"

Lý Hạo cười gật đầu, trông hắn rất hiền lành, Lâm Hồng Ngọc chưa từng thấy Lý Hạo như vậy, lần duy nhất nàng gặp hắn thì suýt nữa đã chết, còn tổn thất một phân thân yêu thực.

Ở trong mắt nàng, Lý Hạo là ác ma chân chính.

Nhưng lúc này ác ma đang cười.

Lục Xuyên nhanh chóng rời đi, đi được một hồi, y quay đầu nhìn thoáng qua, thấy hai người kia đã tới gần nhau, Lục Xuyên không dám nhìn nhiều, thầm nghĩ, chẳng lẽ là vợ tới đón chồng?

Nhưng có cảm giác hình như không phải, quả nhiên là quý tộc, chỉ nhìn y phục thôi cũng biết là không tầm thường...

"Quấy rầy Lý đô đốc!"

Lâm Hồng Ngọc thoải mái hào phóng, không có chút vẻ e ngại nào.

Lý Hạo cười cười, đi về phía nàng: "Chẳng lẽ lần này ngươi lại mang đến phân thân Bất Hủ nữa ư? Lâm thành chủ dũng cảm thật đấy, đây là lần đầu tiên ta gặp người to gan như vậy..."

Thiên địa biến sắc, bốn phía, lực lượng ngũ hành bao phủ thiên địa!

Mặt băng kiên cố không dao động chút nào.

Lý Hạo tươi cười xán lạn nhưng trong lòng có thêm mấy phần cảnh giác.

Lâm Hồng Ngọc cũng tươi cười: "Sao đô đốc vừa gặp ta đã lộ sát khí thế? Không phải trước đó đô đốc đã nói rằng tiểu nữ tử phải mang theo Siêu Năng Chi Thành đầu hàng trong vòng 10 ngày sao? Bây giờ đã qua 6 ngày, sắp đến thời gian đô đốc quy định, ta đã đến đây rồi!"

"..."

Lý Hạo sửng sốt, ánh mắt nheo lại.

Nàng ta có âm mưu gì?

Lâm Hồng Ngọc thấy hắn cảnh giác thì bật cười: "Đô đốc nhất ngôn cửu đỉnh, nếu bây giờ ta nguyện ý mang Siêu Năng Chi Thành đầu hàng, đô đốc có nguyện ý tiếp nhận không?"

Lý Hạo lạnh lùng nhìn nàng ta.

Giờ phút này, hắn không để ý đến việc có âm mưu hay không nữa, tại ngoại giới, tuy hắn không dám nói rằng mình là vô địch, nhưng bảy hệ bình thường hay thậm chí là Tuyệt Điên cũng khó giết được hắn.

"Vì sao lại không muốn?"

Lý Hạo lạnh lùng nói: "Nhưng ngươi làm chủ được sao?"

"Không được."

Lâm Hồng Ngọc lắc đầu: "Vậy nên ta cần đô đốc hỗ trợ."

Lý Hạo nhìn nàng ta, Lâm Hồng Ngọc cười nói: "Nơi đây không phải chỗ nói chuyện, nếu đô đốc có ý thì không bằng chuyển sang nơi khác, uống chén trà, chuyện phiếm vài câu, mùa đông khắc nghiệt, trên biển này hơi lạnh."

Lý Hạo mỉm cười gật đầu.

Lâm Hồng Ngọc vừa định nói gì đó thì đột nhiên cảm thấy long trời lở đất.

Tầm mắt trở thành một mảng mênh mông!

Lực lượng ngũ hành đột nhiên xuất hiện khiến nàng tưởng rằng Lý Hạo muốn xuất thủ với mình, trong lòng tràn đầy sợ hãi, nhưng ngay sau đó, sắc mặt nàng ta đã thay đổi, phía trước mặt bọn họ là một chiếc thuyền lớn.

Giờ phút này, thuyền lớn đang phá băng lao đi.

Nàng chấn động vì không ngờ Lý Hạo có thể thuấn di xa như vậy, ngay sau đó, trên thuyền lớn truyền ra vô số tiếng kêu thảm thiết, ngàn vạn thanh kiếm nhỏ giống như lá bùa đòi mạng càn quét trong thuyền.

Thuyền lớn nhanh chóng trở nên im ắng.

Lý Hạo cười cười: "Đi lên thuyền trò chuyện đi, giữa mùa đông này, hải tặc phá băng chạy loạn cái gì? Trên thuyền rất ấm áp!"

Ánh mắt Lâm Hồng Ngọc thay đổi, bay lên cùng Lý Hạo, rơi vào khoang thuyền.

Trên thuyền thi thể khắp nơi, giờ phút này tất cả đều bị đóng băng lại, máu tươi cũng đông lại, hàng trăm hàng ngàn người trên thuyền lớn đã bị Lý Hạo giết không còn một ai trong chớp mắt!

Có đôi khi gia hỏa này rất hiền lành, có đôi khi lại rất tàn nhẫn, không ai không thể nhìn thấu hắn.

Quả là một kẻ đáng sợ!

Lý Hạo phất tay, bàn trong khoang thuyền bay ra, từng vò rượu hạ xuống boong thuyền, Lý Hạo hóa ra một ngọn lửa trong tay, nhanh chóng làm nóng rượu.

"Ngồi đi!"

Lý Hạo chỉ cái ghế, Lâm Hồng Ngọc cười ngồi xuống.

Lý Hạo cũng ngồi xuống, hắn lấy ra hai cái chén, rượu nóng tự động rót đầy, Lý Hạo cười hỏi: "Nơi này không tệ, ngươi có thấy đám siêu năng này nhàn rỗi quá không? Giữa mùa đông không có chuyện gì làm thì lên bờ làm việc đi, làm ruộng, dùng hệ Hỏa làm ấm phòng cũng tốt, dù sao cũng tốt hơn nhàn rỗi trên thuyền rồi đi cướp bóc, đúng không?"

Không đợi Lâm Hồng Ngọc nói chuyện, hắn đã hiếu kỳ hỏi: "Nghe nói Siêu Năng Chi Thành có hơn trăm vạn nhân khẩu, tất cả đều là Siêu Phàm! Ta có chút vấn đề muốn hỏi, Lâm thành chủ có thể trả lời chứ?"

"Mời đô đốc nói."

"Nhiều Siêu Phàm như vậy suốt ngày ở trong thành, bọn họ mưu sinh bằng cách gì?”

Mưu sinh?

Lâm Hồng Ngọc ngẩn người, suy nghĩ một chút rồi đáp: "Không phải là bọn họ luôn ở trong thành, bình thường sẽ chỉ tiến hành giao dịch, luận bàn trong thành, còn không thì sẽ đi ra ngoài."

"Ra ngoài làm gì?"

Lâm Hồng Ngọc ngẫm nghĩ rồi mới nói: "Rất nhiều chuyện, tỉ như làm tay sai cho gia tộc lớn, làm hộ vệ cho thương đội, đi thăm dò di tích, hoặc là có kẻ có sản nghiệp kinh doanh ở bên ngoài."

Lý Hạo suy tư: “Có kẻ nào cướp bóc không? Không có kẻ nào hết tiền liền ra ngoài cướp đoạt à?”

"..."

Lâm Hồng Ngọc không nói gì.

Chắc chắn là có.

"Bình thường bọn họ có ăn cơm không?"

"Đương nhiên là có!"

Lý Hạo cười hỏi: "Vậy cơm bọn họ ăn từ đâu ra? Có trả tiền không?”

"..."

Lâm Hồng Ngọc cảm thấy có vài vấn đề của Lý Hạo thật sự rất khó trả lời, nàng nghĩ rằng Lý Hạo sẽ hỏi thực lực của Siêu Năng Chi Thành, hỏi về 12 gia tộc và tán tu...

Nhưng không hề, hắn chỉ hỏi về những vấn đề mà không có người nào quan tâm.

"Nghe nói Siêu Năng Chi Thành có rất nhiều học viện, học viện siêu năng, 3 tổ chức lớn, Cửu Ti đều sẽ mở học viện, mời chào siêu năng nhập học, sau khi tốt nghiệp phải gia nhập bọn họ, chuyện này là thật sao?"

“Đúng.”

Lâm Hồng Ngọc khẽ gật đầu: "Đây cũng là ước định thống thất của mọi người lúc trước, nếu không, dù 12 gia tộc có mạnh thì cũng khó đứng vững tại Trung Bộ mà không mất một binh một tốt."

Lý Hạo cười nhẹ, nhấp một ngụm rượu rồi lại nói: "Nghe nói, lúc trước khi xây thành trì, những dân bản địa không muốn rời đi đã bị các ngươi giết, những người còn lại thì cũng tử thương vô số trong quá trình đào vong, chuyện này là thật sao?"

"..."

Bình Luận (0)
Comment