Cường giả phụ thân cá lớn bị chặn họng, bất đắc dĩ nói tiếp: "Mấy ngày trước, ta lại cảm giác được có thể là Hòe tướng quân đã khôi phục..."
“Đúng, rồi sao?"
"..."
Cá lớn tức giận!
Sao sao cái mả cha nhà ngươi!
"Ý ta là, Tân Võ kết thúc dưới sự thống trị của Ngân Nguyệt, sau khi khôi phục lần hai, có lẽ chúng ta đều sẽ gặp nhau, nhưng lúc này thì mọi người không liên lạc được, có thể truyền lời thông qua đô đốc, liên lạc với nhau một chút hay không? Nên thương lượng xem phải ứng đối ra sao với cục diện kế tiếp..."
Lý Hạo nghi hoặc: "Có cần thiết không?"
"..."
Vì sao không cần thiết?!
Giờ phút này, trong một di tích dưới đáy sâu của Bắc Hải, yêu thú to lớn khó chịu hất mặt lên, vì sao không cần thiết?
Hậu duệ Trấn Yêu Sứ xuất hiện, cây hòe khôi phục, đây đều là cường giả Tân Võ năm đó, bọn họ xem như đồng liêu!
Chúng ta có chuyện muốn thương lượng, hiện tại không tiện nên nhờ ngươi chuyển đạt, ngươi lải nhải thoái thác như thế là có ý gì?
Còn nữa, lần đầu tiên cảm giác được bản nguyên dao động, mặc dù không biết cụ thể nhưng có thể nhận ra là chi mạch chính thống.
Lý Hạo ngươi có thể liên hệ với các phương nên ta mới tìm ngươi, bằng không thì ngươi nghĩ rằng ta thích nói chuyện với ngươi đấy à?
"Ta có một số việc muốn thương lượng cùng bọn họ, việc này rất quan trọng..."
"Chuyện gì?"
"Ngươi..."
Cá lớn há mồm, rất muốn nổi giận.
Lý Hạo cười: "Được, ta sẽ chuyển lời, đúng rồi, tiền bối tên là gì?"
"Lực Phúc Hải."
Lý Hạo nhớ kỹ. Cái tên quỷ gì vật? Tên của Yêu tộc nghe thật lạ.
Chuyến đi lần này toàn gặp những kẻ kỳ quái.
Đầu tiên là Lâm Hồng Ngọc, sau đó là một vị cường giả trong phủ Trấn Hải Sứ.
Ta nổi tiếng như thế từ lúc nào?
Nhưng Lý Hạo cũng nhớ kỹ rằng trong biển có đại yêu, dù cách rất xa nhưng vẫn đưa được bản nguyên đến đây, chuyện này rất đáng sợ, phải biết rằng những yêu thực kia đều chỉ có thể dò bản nguyên ra trong khoảng trăm mét quanh di tích.
Phủ đệ gia hỏa này ở đâu?
Khoảng cách đến đây không dưới vạn mét đúng không?
Cũng có thể xa hơn nữa!
Điều này chứng tỏ vị đại yêu này thực lực cường đại, có lẽ cũng là tồn tại cấp bậc Thánh Nhân.
Tìm đám người Hòe tướng quân để thương lượng chuyện trọng đại ư?
Lý Hạo vừa mới thăm dò hỏi một câu mà đối phương đã muốn nổi giận, hắn không hỏi nữa, chuyển sang chuyện khác: "Vị tiền bối này, trong biển có nhiều Yêu tộc không? Ý ta là cổ yêu."
"Không ít."
Lực Phúc Hải thấy hắn hỏi tới vấn đề này thì không kiêng kị như trước, thông qua cá lớn, nó nhắc nhở: "Đừng tùy tiện vào biển, hình như Tứ Hải xảy ra vấn đề, nhánh sông Cấm Kỵ Hải dẫn ra năm xưa hình như xảy ra bạo động, đi qua Ngân Nguyệt chi địa, trở thành sông ngầm, ta không biết tại sao lại xảy ra chuyện này nhưng đây không phải chuyện gì tốt. Chuyện ta muốn hiệp thương cùng bọn họ kỳ thật cũng liên quan đến việc này."
Ánh mắt Lý Hạo khẽ dao động.
Cấm Kỵ Hải!
Cái này hắn biết, trong quân doanh có nhiệm vụ về Cấm Kỵ Hải chảy ngược, mà ngày đó, hắn đã gặp vài đại yêu tại Thương Sơn, Hồng Nhất Đường cướp được nửa cây Thiên Kim Liên, nghe nói đó chính là đặc sản của Cấm Kỵ Hải.
Hồ nước nhỏ trong ngọn núi kia có lẽ chính là điểm cuối một nhánh của Cấm Kỵ Hải.
Thành sông ngầm? Xuyên qua Ngân Nguyệt chi địa?
Là Ngân Nguyệt hành tỉnh hay là thế giới này?
Xác suất lớn là thế giới này, Ngân Nguyệt mà những cường giả văn minh cổ này nói thường là chỉ toàn bộ thế giới.
Cái này có vấn đề gì không?
Lý Hạo không hiểu nội tình, nhưng hắn đã nhớ kỹ việc này: "Được, ta sẽ chuyển lời đến các phe! Tiền bối còn việc gì sao?"
"Mặt khác, ta cần nguồn năng lượng để khôi phục..."
"Khụ khụ, tiền bối, ngươi đi tìm người khác đi, gần đây ta một nghèo hai trắng, đã mang hết vốn liếng đi khôi phục Hòe tướng quân rồi!"
Cá lớn không nói gì.
Nó suy nghĩ: “Với thân phận của ta mà tìm kẻ yếu hợp tác, cho chút chỗ tốt, chẳng phải người ta nên kích động vui vẻ ư?
Tên này thì sao? Nó còn chưa nói xong mà người ta đã trực tiếp cự tuyệt.
Lý Hạo lười nhiều lời, hắn làm gì có nhiều nguồn năng lượng để giúp bọn chúng khôi phục như vậy.
Hơn nữa bọn họ cũng chẳng thân quen!
Còn bao nhiêu người đang chờ nguồn năng lượng đấy?
Chiến Thiên thành có một đống, nghe nói Triệu thự trưởng còn có một tòa chủ thành, cả cổ thành Lý gia và cây nhỏ nữa, sắp tới sẽ đại loạn, có thể sẽ lại xuất hiện thêm thứ gì đó.
Ngươi xếp hàng đi!
Cổ yêu thú hơi vô dụng.
Không thể sinh ra Sinh Mệnh Chi Tuyền, dù cho ta tinh huyết thì được gì, cho Hắc Báo ăn à?
Hơn nữa ai biết ngươi là tốt hay xấu.
Hắn lười nhiều lời, Lực Phúc Hải cũng không nói thêm nữa, chỉ nhắc: "Nhất định phải nhớ truyền tin cho ta, nhất là với Chiến Thiên thành bên kia!"
Dứt lời, bản nguyên biến mất.
Cá lớn ngơ ngác, không biết đã xảy ra chuyện gì, Lý Hạo tiện tay ném nó vào trong biển, dù sao cũng là thân thể cường giả từng nhập vào, phải cho chút mặt mũi, không giết ăn thịt nấu canh.
"Thật kỳ quái!"
Lý Hạo biến mất, đối với việc bị vị này cản đường, hắn không nói gì, chỉ là muốn rời đi càng sớm càng tốt.
Một vị cường giả có thể dùng bản nguyên thẩm thấu ra ngoài thật sự không đơn giản!
Cùng lúc đó, bên dưới biển sâu.
Trong một tòa phủ đệ, một yêu thú to lớn thu hồi bản nguyên, nó có chút suy yếu, bộ dáng bất lực, nửa ngày mới buồn bực nói một mình: "Không ngờ lại bị cự tuyệt. Thực sự là... Xưa nay chưa thấy!"
Khiến người ta không nói được lời nào!
Mà điều mấu chốt là nhánh sông Cấm Kỵ Hải thoát khỏi sự khống chế của Tứ Hải, xuyên qua Ngân Nguyệt chi địa, việc này có vấn đề, khiến nó bất an.
Đương nhiên chuyện này đã xảy ra rất nhiều năm, nhưng nó chỉ vừa mới khôi phục, không phải sao?
"Có lẽ khi khôi phục lần hai bắt đầu sẽ xảy ra biến cố lớn!"
Đại yêu thì thào, có dự cảm không tốt.
Tứ Hải đều đã thoát khỏi sự khống chế của Trấn Hải phủ đệ...
Mà giờ khắc này, Lý Hạo nhanh chóng độn không, trong đầu nghĩ đến chuyện phải sớm đào mỏ Thiên Tinh!
Cường giả khôi phục cần nó, khôi phục lần hai cũng cần, còn dùng để sinh ra Sinh Mệnh Chi Tuyền và bồi dưỡng cường giả...
Không có đủ đá năng lượng thì hắn sắp không lăn lộn xã hội nổi nữa rồi.
Cũng không thể khiến nó nổ, đẩy nhanh thời gian khôi phục lần hai, nếu không, khi đó tất cả đều bị cường giả văn minh cổ hấp thu thì ta phải làm sao bây giờ?
"Phải nhanh chóng giải quyết chuyện của Thiên Tinh cổ trấn, làm sao lại có nhiều chuyện như vậy?”
Lý Hạo đau đầu!
Hắn phải nhanh hơn! Phải mau chóng bình định các phương, thu xếp chuyện bên ngoài rồi nhanh chóng đánh vào Thiên Tinh Trấn, cướp đoạt mỏ lớn mới được.