Khi Lý Hạo trở lại Thiên Tinh thành đã là buổi tối.
Phủ đô đốc.
Tất cả mọi người bề bộn nhiều việc, giờ phút này phủ đô đốc không có người nào, các cường giả đều bận bịu làm chuyện của mình.
Người bình thường vẫn phải đi ngủ để bổ sung tinh lực, những cường giả như Lý Hạo tốt hơn một chút, tinh lực luôn dồi dào, nhưng đôi khi cũng cần giấc ngủ để điều tiết một chút.
Hắn vừa trở về liền có người tìm tới cửa.
Lý Hạo không kịp nghỉ ngơi, Hồng Nhất Đường đã phiêu nhiên tiến vào sảnh chính phủ nha.
"Lần này đi lâu đấy."
Vừa đi vừa về mà mất một tuần lễ.
Tuy tốc độ của Lý Hạo rất nhanh nhưng trở về cũng mất một ngày.
Đi hai vạn dặm đường, Lý Hạo có chút mệt mỏi, nhưng hắn biết Hồng Nhất Đường tìm đến mình là vì chuyện gì đó nên cười hỏi: "Sư thúc có chuyện gì sao?"
“Đúng.”
Hồng Nhất Đường không khách khí, nói thẳng: "Ta định nửa tháng sau sẽ khai giảng học viện Võ Đạo, nhóm nhân viên đầu tiên lớn hơn số lượng ước tính trước đó, đại khái có 5000 người, ngươi cảm thấy nên lập khoa nào?"
Võ Đạo là khoa nhất định phải có trong học viện Võ Đạo, nhưng những khoa khác thì ông muốn trưng cầu ý kiến của Lý Hạo.
Nghe thì có vẻ không phải việc đại sự gì, nhưng chuyện này liên quan đến tương lai của các đại học viện tại Thiên Tinh.
Lý Hạo xoa huyệt thái dương, một lát sau mới nói: "Ta sẽ không đưa ra kế hoạch cụ thể, đại khái để khoa học kỹ thuật, dân sinh, nghiên cứu phát minh làm chủ đi, mặt khác, cũng cần phải cải tạo tư tưởng một chút."
Hồng Nhất Đường gật đầu, cân nhắc một phen rồi lại nói: "Vậy khi những người này tốt nghiệp thì phải sắp xếp thế nào?”
Lý Hạo giật mình.
Tốt nghiệp?
Đúng vậy, ngươi học được rất nhiều thứ ở học viện, kết quả sau khi rời khỏi đây lại không dùng được cái gì, ngươi nghiên cứu một đống công nghệ cao, sau khi rời khỏi đây có lẽ sẽ chẳng hề dùng tới.
Lý Hạo suy tư: "Tạm thời chưa vội, sau khi rời khỏi đây... Chủ yếu vẫn nên giáo dục tòng sự đi, truyền bá những kiến thức này ra ngoài, chúng ta cũng cần thời gian cải tạo toàn bộ Ngân Nguyệt từng chút một!"
Hắn lại nói: "Hiện tại thứ chúng ta thiếu nhất là thời gian, có tin tức gì về Phong Vân Các chưa?"
"Có!"
Hồng Nhất Đường mở miệng: "Dựa theo tình báo Trần Hải cung cấp, chúng ta phát hiện hành tung người Phong Vân Các tại một ngọn núi lớn giữa Nam Nhạc và Nam Đẩu, nhưng không dám đi vào sâu dò xét để phòng đánh cỏ động rắn."
Lý Hạo chấn động!
Cuối cùng cũng có tin tức.
Tăng thêm tin tức của Siêu Năng Chi Thành, Lý Hạo nhanh chóng nói: "Triệu tập tất cả mọi người trong thành tới họp, đúng rồi, có thể gọi cả Trần Trung Thiên!"
Hồng Nhất Đường thấy hắn sốt ruột thì gật đầu.
Bây giờ Lý Hạo rất bận rộn.
Mặc dù đêm đã khuya nhưng Hồng Nhất Đường không hề nói gì, bọn họ đều là cường giả, không ngủ 1 -2 ngày cũng không sao...
Mọi người đến rất nhanh.
Nửa giờ sau, người gần như đã đến đông đủ.
Mấy ngày nay, Hầu Tiêu Trần và Diêu Tứ luôn bận rộn, tạm thời hoàn thành thay đổi Tuần Dạ Nhân tại Thiên Tinh thành, để Thiên Tinh đô đốc phủ hoàn toàn thống trị.
Nhân lúc còn có người chưa tới, Diêu Tứ mở miệng nói trước: "Đô đốc, bên ta có một việc nhỏ."
"Nói đi."
"Tiền."
Diêu Tứ nhanh chóng giải thích: "Siêu năng chiếm đa số trong Tuần Dạ Nhân, nhưng cũng có một số người bình thường, siêu năng có thể dùng Thần Năng Thạch, năng lượng thần bí để làm tiền lương, người bình thường thì không được, mà siêu năng cũng cần tiền. Tuần Dạ Nhân không chú trọng kinh doanh, khuyết thiếu nguồn thu nhập, trước kia còn có thể nhận trợ cấp, hiện tại thì không được nữa, Tài Chính Ti đã cắt đứt nguồn tài chính của Tuần Dạ Nhân rồi."
Diêu Tứ nói tiếp: "Hiện tạim chúng ta có Thần Năng Thạch, năng lượng thần bí, nhưng cơ sở vật tư thì theo không kịp, bữa ăn, nơi nghỉ, trang phục, thiết bị tu luyện... Bây giờ đều khó mà cung cấp."
Lý Hạo sửng sốt.
Hắn không ngờ nan đề thứ nhất mà Thiên Tinh đô đốc phủ gặp phải lại là tiền tài.
Giờ phút này, hắn nghĩ tới điều gì đó, nhanh chóng hỏi: "Liệp Ma Quân thì sao?”
"Cũng giống vậy!"
Phía dưới, Lưu Long là phó soái Liệp Ma Quân cũng tới đây, giờ phút này ông ta gật đầu: "Tài nguyên tu luyện không thiếu, nhưng nhân số Liệp Ma Quân gia tăng, hiện tại những thứ Diêu bộ trưởng thứ cần, chúng ta cũng khan hiếm."
Lý Hạo khẽ nhíu mày, trước đó hắn chỉ nghĩ tới vấn đề tài nguyên tu luyện.
Dù là Tuần Dạ Nhân hay Liệp Ma Quân thì hắn đều để lại Thần Năng Thạch làm tiền lương.
Lúc này, Chu thự trưởng mở miệng: "Một phân tiền làm khó anh hùng, kỳ thật 99 hành tỉnh Thiên Tinh vương triều tài chính khá dồi dào, dù bây giờ mất đi nguồn thuế của vài hành tỉnh nhưng Tài Chính Ti vẫn rất giàu, đa số hành tỉnh vẫn tiếp tục dâng lễ."
"Tiền thì sao?”
"Tám ti và hoàng thất sẽ phân chia hết."
Chu thự trưởng nói thẳng: "Trước đó Hình Pháp Ti được phân một phần, từ khi Hình Pháp Ti không còn, Tài Chính Ti đã hoàn toàn cắt đứt nguồn tài chính."
Lý Hạo khẽ nhíu mày.
Đôi khi, dù ngươi có võ lực cường đại cũng vô dụng! Chẳng lẽ phải đi cướp ư? Thiên Tinh đô đốc phủ thì cướp của ai?
Bình dân? Hay là tám ti?
Siêu Năng Chi Thành đã làm như vậy, không có tiền thì ra ngoài cướp đoạt.
Thiên Tinh đô đốc phủ sẽ học theo bọn họ ư?
Chuyện này không khó, nhiều cường giả như vậy đi cướp, người ta cũng không dám lên tiếng.
"Lưu gia Tài Chính Ti mà to gan như vậy ư?"
Trần Trung Thiên nói khẽ: "Không phải Lưu gia to gan, mà là hiện tại Lưu gia không dám cung cấp những thứ này cho ngươi, nếu không, những ti khác sẽ không đồng ý, kẹp lấy cổ tài chính, chuyện này không gây tổn thất gì quá lớn đối với Thiên Tinh đô đốc phủ, nhưng cứ tiếp tục như thế thì phủ đô đốc không thể tiếp tục mở rộng."
Có tài nguyên tu luyện, trong thời gian ngắn sẽ không có vấn đề lớn.
Nhưng nếu muốn tiếp tục khuếch trương thì sẽ rất khó khăn.
Có thể dùng Thần Năng Thạch và năng lượng thần bí để đổi lấy tiền, nhưng tài nguyên tu luyện lưu hành trong thị trường với số lượng lớn sẽ khiến hệ thống kinh tế phàm tục sụp đổ.
Ngươi đổi ít thì không sao, đổi nhiều thì kinh tế sẽ hỗn loạn.
Chu thự trưởng hiểu rõ vấn đề này, ông nói: "Nếu đô đốc muốn dùng Thần Năng Thạch để đổi tiền và vật tư thì có vấn đề thế này, hiện tại tiền tệ tinh tệ trong vương triều chênh lệch quá lớn so với năng lượng thần bí và Thần Năng Thạch. Một viên Thần Năng Thạch lọt ra ngoài cũng có thể tạo thành rung chuyển quy mô nhỏ, xuất hiện tình huống không đủ tiền, vậy thì chỉ còn cách in thêm, nhưng nếu in nhiều thì sẽ lạm phát, tổng ngạch vật tư vẫn vậy, dù có nhiều tiền hơn thì cũng không đáng giá!"
"Nếu xảy ra tình huống này, người giàu và siêu phàm thì không sao, nhưng với người nghèo thì sẽ là một tai nạn lớn!"
Chu thự trưởng trầm giọng: "Đến lúc đó, một cân gạo 100 tinh tệ, lạm phát, tiền lương vẫn chỉ có như thế, một tháng 1000 tinh tệ vốn có thể mua 200 cân gạo, giờ chỉ có thể mua 10 cân... Cuối cùng sẽ có bình dân phải chết đói."
Lý Hạo không hiểu rõ phương diện kinh tế, nhưng nghe Chu thự trưởng nói vậy thì hắn lập tức nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề.
"Vậy nên, nếu xuất hiện tình trạng vật tư tu luyện tuôn ra quy mô lớn thì sẽ rất phiền toái đúng không?"
"Đúng!"